Đại Hạ Văn Thánh

1753 Thân phận của Tô Hoài Ngọc, lai lịch của Chúng Sinh Thụ, giải khai bí mật to lớn.

Kỳ Lân các.

Khi Tô Hoài Ngọc xuất hiện, thế nhân có chút hiếu kỳ, không rõ tên Tô Hoài Ngọc này là ai.

"Thế tử điện hạ."

Tô Hoài Ngọc xấu hổ cười một tiếng, nhìn qua Cố Cẩm Niên, đồng thời trong ánh mắt cũng có chút buồn rầu.

Đối phó với Tô Hoài Ngọc vẫn phải dùng chiêu này đấy.

"Tiến vào trong Các nói chuyện."

Cố Cẩm Niên không nhiều lời, trực tiếp mang theo Tô Hoài Ngọc nhập vào trong Các.

Sau khi nhập Các, Tô Hoài Ngọc không khỏi bất đắc dĩ lên tiếng.

"Thế tử điện hạ, ngươi cần gì phải làm như vậy chứ? Nhất định phải cùng ta gặp mặt sao? Còn dùng loại thủ đoạn hạ cấp này ư?"

Tô Hoài Ngọc có chút bất đắc dĩ. Hắn ta thật sự không muốn cùng Cố Cẩm Niên gặp mặt.

"Tô huynh."

"Nói đi."

Có lẽ là cùng Tô Hoài Ngọc quen biết, lại thêm bản thân gia hỏa này cũng không đứng đắn, cùng Tô Hoài Ngọc tiếp xúc, Cố Cẩm Niên cũng sẽ lộ ra vẻ càng thêm tùy ý, không tận lực duy trì hình tượng của mình.

Không thể không nói, sau khi trở thành Thánh nhân, ít nhiều vẫn sẽ tự ý thức đến việc chú ý hình tượng, không đến mức lộ ra vẻ đặc biệt tùy ý.

"Nói cái gì?"

Tô Hoài Ngọc có chút hiếu kỳ, không biết Cố Cẩm Niên muốn để chính mình nói cái gì.

"Thân phận của ngươi."

Cố Cẩm Niên cũng không cùng gia hỏa này dài dòng. Bình thường cùng gia hỏa này nói chuyện phiếm, gia hỏa này tuyệt đối không hề nghiêm chỉnh.

"Đệ nhất thần bổ Đại Hạ."

"Đệ tử dự thính thư viện Đại Hạ."

Tô Hoài Ngọc ngại ngùng cười nói.

"Vậy được."

"Đệ nhất thần bổ Đại Hạ."

"Nên sẽ không ngăn được ta đi."

"Người đâu, gọi hai nữ đệ tử tiến vào, Bản Thánh truyền cho các nàng phương pháp song tu."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn mặc dù không biết tên Tô Hoài Ngọc này rốt cuộc có tình huống như thế nào nhưng đối với phương diện này của mình đều gắt gao nhìn chằm chằm.

Nhưng hắn chỉ có thể dùng loại phương pháp này để bức bách Tô Hoài Ngọc thôi.

"Thế tử điện hạ."

"Ngươi định làm gì vậy? Giày xéo thân thể mình để làm gì?"

"Để cho ta tới đi."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng nhưng nửa ngày lại không nói đứng đắn.

"Ngươi cho là ta đang hù dọa ngươi sao?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng nói xong lời này, liền muốn hướng về phía ngoài các đi ra.

Nhưng rất nhanh đã bị Tô Hoài Ngọc kéo lại.

"Được rồi, được rồi, thật là."

"Thế tử điện hạ, may mà ngươi vẫn là Thánh nhân. Quả nhiên là một chút khí lượng Thánh nhân cũng không có."

"Được thôi, ngươi hỏi đi."

Tô Hoài Ngọc không còn cách nào. Hắn ta tựa hồ rất coi trọng phương diện này của Cố Cẩm Niên.

"Ngươi rốt cuộc là ai."

Cố Cẩm Niên hỏi, lần này Cố Cẩm Niên cực kỳ nghiêm túc.

"Thần bổ Đại Hạ."

Đối phương tiếp tục hồi đáp.

"Người đâu, song tu."

Cố Cẩm Niên trực tiếp lên tiếng, không hề muốn nhiều lời.

"Tốt tốt tốt."

"Thế tử điện hạ, ngươi làm gì vậy."

"Ta còn chưa nói xong."

"Thân phận của ta, thật sự là thần bổ Đại Hạ nhưng mà ta còn có không ít thân phận."

"Thần Vương Thần tộc."

Tô Hoài Ngọc có chút buồn bực, cần gì phải thế chứ? Gặp chút chuyện đã đòi song tu? Muốn không hợp thói thường như thế hay không?

"Thần Vương?"

Cố Cẩm Niên giật mình. Kỳ thật hắn có chút đoán được nhưng khi Tô Hoài Ngọc thừa nhận thì Cố Cẩm Niên vẫn rung động vô cùng.

Lúc trước ở Bàn Sơn, đại trưởng lão Lôi tộc cũng đã nói, ở giữa thiên địa này có hai người có thể ảnh hưởng đại cục. Một là chủ nhân của núi Tây Chu, một người là Vương của Thần tộc.

Trước đó Cố Cẩm Niên còn rất hiếu kì, Thần Vương Thần tộc này đang ở nơi nào, muốn cùng nhau kết minh.

Nhưng nghìn tính vạn tính, cũng không nghĩ tới chính là Tô Hoài Ngọc.

Mặc dù có chút suy đoán, thật là không nghĩ tới.

Tên Tô Hoài Ngọc này quả nhiên là thâm tàng bất lộ.

"Đúng, Thần Vương Thần tộc."

Tô Hoài Ngọc nhẹ gật đầu.

"Tốt, Tô huynh quả nhiên phi phàm. Đi, cùng ta một đợt bình diệt bốn tộc Thượng cổ."

"Thần tộc có thể không giết quá nhiều, chỉ cần bọn họ trung thực là tốt rồi."

Cố Cẩm Niên đại hỉ, trực tiếp ôm bả vai Tô Hoài Ngọc.

Chỉ là thốt ra lời này, Tô Hoài Ngọc lập tức thở dài.

"Vô dụng."

"Thế tử điện hạ, ngươi nghe ta nói."

"Ta tu hành đạo pháp, tên là Thần Vương cửu thế kinh. Ta phải trải nghiệm Luân hồi chín kiếp mới có thể khôi phục thực lực."

"Nói cách khác, bây giờ thể nội ta trừ một đạo ấn ký Thần Vương thì thực lực chân thật cũng chỉ như thế."

"Đừng nói bình định các tộc Thượng cổ, xem như ngươi để cho ta tùy tiện bình định một tộc nhỏ ta cũng không làm được."

Đối phương lên tiếng, có chút bất đắc dĩ.

"Luân hồi chín kiếp sao?"

Cố Cẩm Niên có chút nhíu chặt lông mày, thật sự là không nghĩ tới, gia hỏa này còn có loại vấn đề này.

"Ừ."

Tô Hoài Ngọc nhẹ gật đầu, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật là như thế.

"Vậy bây giờ là thế thứ mấy?"

Cố Cẩm Niên hỏi.

"Nếu như có thể thì ta sẽ chém ngươi, để ngươi sớm quá độ một thế này."

Cố Cẩm Niên lộ ra vẻ rất chân thành, đương nhiên lời này cũng là đang bức bách Tô Hoài Ngọc nói thật, miễn cho hắn ta xoay mình vòng vòng.

Tô Hoài Ngọc: "."

Có chút bất đắc dĩ nhưng Tô Hoài Ngọc chưa hề nói dối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận