Đại Hạ Văn Thánh

Chương 356 Thiết lập Kỳ Lân các. Vương triều Đại Hạ tái khởi mầm tai vạ, giết cả thôn ở biên cảnh khiến cả nước phẫn nộ.(4)

“Trẫm không đồng ý khai chiến.”

“Nhưng chuẩn bị chiến tranh là không thể không làm. Đừng ở chỗ này khóc than với trẫm.”

“Người Hung Nô đã lấn át đến đầu trẫm, nếu như Vĩnh Thịnh đại điển không hoàn công mà có thể đổi về thành Thập Nhị thì chưa chắc trẫm không đồng ý.”

“Việc này cứ quyết định như vậy.”

“Về phần có khai chiến hay không, sau ba ngày nữa bàn lại.”

“Bãi triều.”

Vĩnh Thịnh Đại Đế cười lạnh không thôi.

Nói đến đánh trận là lại kêu trời trách đất, bạc không đủ.

Quan viên phía dưới có ai là không ở sau lưng miệng ăn đầy dầu? Mặc dù phương hướng chủ yếu không sai nhưng Hà Ngôn cũng nói sự thật. Có thể nói nghìn đạo vạn nguyên nhân không đánh trận là gì?

Còn không phải là nếu chiến tranh bắt đầu thì trong nước sẽ rung chuyển, sẽ ảnh hưởng đến lưu thông tiền tài và một loạt các vấn đề khác.

Kể tử đó đám người này cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Đứng trên góc độ của bọn hắn không đánh trận là một chuyện tốt. Trong nước thái bình, mưa thuận gió hoà, tất cả mọi người kiếm tiền, ai cũng rất tốt.

Nhưng những bách tính kia thì sao?

Bách tính biên cảnh có thể chịu nhục sao?

Về phần đánh trận sẽ ảnh hưởng bách tính bên trong đây càng là chuyện cười lớn. Những quan viên này muốn ăn hối lộ trái pháp luật chẳng phải là dựa vào niên đại an ổn sao?

Nếu đánh trận thật thì không dám làm loạn. Diệt bên ngoài thì trước hết phải yên bên trong. Từ trên xuống dưới đều có người nhìn chằm chằm vào ngươi.

Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng đáng suy nghĩ trong đầu.

Chỉ là nhìn sắc mặt đám người này lúc này mới tức giận. Không có một ai tử tế.

Cùng so sánh với cháu trai mình đều là phế vật. Mỗi một người đều như giòi ghé vào vương triều Đại Hạ hút máu.

Vĩnh Thịnh Đại Đế đi rồi.

Lưu lại đám quan văn hai mặt nhìn nhau. Nhóm võ tướng thì từng người đều vui mừng quá đỗi. Mặc dù bọn hắn biết Hoàng đế không đồng ý hoàn toàn nhưng ít nhất có ý nghĩ này là chuyện tốt.

Thật muốn khai chiến, quyền lực của bọn hắn có thể tăng lên. Ở trên triều đình càng có quyền lực thì càng có tiếng nói.

Tương lai nhất định quan văn sẽ nổi tiếng, bọn hắn cũng biết điều này.

Nhưng bây giờ mình còn có quyền lợi thì có thể đem hậu đại của mình an bài thoả đáng.

Đối với bọn hắn mà nói có lợi ích quá lớn.

Cuối cùng bách quan bãi triều, sau khi rời đi Hoàng cung.

Dương Khai lập tức lôi kéo hai người Hà Ngôn cùng Hồ Dung tiến đến phủ Thái tử.

Để Thái tử đi thuyết phục bệ hạ.

Nhưng mà tin tức trong triều cũng dần dần truyền ra ngoài.

Đại Hạ có ý đồ khai chiến, chĩa kiếm vào Hung Nô. Trên lý luận loại chuyện lớn như này không nên truyền đi ra. Ai truyền người ấy phải chết. Chuyện lớn như thế nếu như truyền ra ngoài sớm cũng không phải chuyện đùa.

Bách quan cũng không ngốc đều thận trọng từ lời nói đến việc làm.

Trong Kinh đô có không ít thám tử của Huyền Đăng ti cùng Trấn Phủ ti, cũng không ai muốn chết.

Nhưng không biết ai là người mang tin tức này truyền ra.

Sau khi tin tức truyền ra, bách tính đều hô tốt. Đối với bách tính Kinh đô mà nói đánh trận không phải là chuyện xấu. Dù sao đánh thế nào thì bách tính Kinh đô vẫn sinh hoạt như cũ.

Có thể ở Kinh đô lăn lộn kiếm miếng cơm cũng tuyệt đối sẽ không bởi vì chiến tranh mà chịu khổ.

Ở dưới chân thiên tử chính là ưu thế như vậy.

Nhất thời, khắp nơi Kinh đô cũng đang thảo luận việc này. Đối với bọn hắn mà nói, đánh là chuyện tốt, đánh tạo ra quốc uy.

Thậm chí một chút sân khấu kịch còn đổi từ khúc, đổi từ khúc liên quan đến chiến tranh.

Nhưng đối với nhiều người mà nói đó cũng không phải là chuyện tốt.

Ngày tiếp theo.

Kinh đô phát hành công báo chuyện giết sạch cả thôn vô cùng đáng chú ý.

Bách tính biết được chuyện này, nhất thời có thể nói là dân chúng giận sôi nổi lên bốn phía.

Chuyện giết sạch cả thôn vi phạm thiên lý, lần trước Đại Hạ nội loạn đã phát sinh không ít chuyện giết sạch cả thôn. Lúc đó là vấn đề hoàn cảnh còn có thể nhẫn nhịn.

Bây giờ vương triều Đại Hạ phát triển không ngừng có thể nói là quốc thái dân an, thịnh thế tiến lên. Còn để xảy ra chuyện như vậy thì bách tính làm sao không giận?

Một số văn nhân càng làm thơ mắng Hung Nô.

Tâm chiến đấu như là liệu nguyên tinh hoả, dần dần bốc cháy.

Nhưng tin tức truyền đi quá nhanh. Rõ ràng là có người trợ giúp ý đồ khiến bách tính phẫn nộ. Từ đó bức bách triều đình khai chiến.

Đang nổi lên cảm xúc.

Thư viện Đại Hạ.

Bên trong Hướng Thánh Đường.

Sau khi Kinh đô truyền đến công báo những học sinh này cũng nhao nhao bắt đầu chửi mắng không dứt.

“Bọn Hung Nô này quả nhiên là súc sinh. Đại Hạ ta đang lúc thịnh thế lại còn dám giết sạch cả thôn? Quả nhiên là chán sống?”

“Hận chưa thành tướng nếu không ta tất sẽ dùng móng ngựa đạp nát Hung Nô.”

“Những đồ tể Hung Nô này, nếu có một ngày ta là quân sẽ thẳng phá lương đình, trảm vương diệt quốc.”

Giọng nói phẫn nộ liên tiếp vang lên.

Bên trong Hướng Thánh Đường.

Cố Cẩm Niên nhìn phần công báo của Kinh đô này không khỏi nhíu mày.

Bởi vì cái này có chút không giống bình thường.

Người Hung Nô sẽ không ngu xuẩn như thế, đánh cướp ngân lượng tiền tài là chuyện bình thường nhưng chuyện giết sạch cả thôn có chút không cần thiết.

Đoạt dê bò ngân lượng, Đại Hạ hữu tâm vô lực chỉ có thể đề phòng nhiều hơn, cũng không thể trêu vào cái gì.

Nhưng vào lúc mấu chốt này, nước Hung Nô giết sạch cả thôn chính là trần trụi khiêu khích Đại Hạ.

Hoàn toàn không cần thiết.

Chủ yếu chính là do quốc vận nước Hung Nô bị suy yếu. Chiếu theo lý mà nói hẳn là càng phải cụp đuôi để đối nhân xử thế chứ?

Làm cái này là làm gì?

Thật sự không sợ Đại Hạ phát binh?

Quốc khố Đại Hạ mặc dù không có nhiều bạc nhưng nếu thật sự muốn buông tay tất cả mọi chuyện để đánh với ngươi thì nói đánh đến Vương đình có chút khoa trương nhưng mượn cơ hội này đoạt lại thành Thập Nhị không phải là vấn đề lớn.

Đơn giản là đánh đổi khá nhiều mà thôi.

“Bọn cẩu vật này, nếu hoàng gia gia ta không giết sạch bọn hắn thì chờ sau khi ta đăng cơ sẽ tự mình dẫn binh ngự giá thân chinh lưu danh vương đình.”

Lý Cơ ở bên nói.

Mấy ngày trước hắn đều ở tại phủ Thái tử, bởi vì chuyện của Khổng gia nên bị gọi ngừng lại việc học. Theo lời Lý Cơ mà nói thì phụ thân hắn ăn cơm chưa no nên đánh cũng không đặc biệt hung ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận