Đại Hạ Văn Thánh

1487 Dùng bản lĩnh Thánh nhân, luyện chế máy bay chiến đấu Thiên Khung, chinh chiến Đại Hạ, Hung Nô hoảng sợ.(4)

Trong lòng Cố Cẩm Niên thông suốt rất nhiều, lúc trước hắn còn do dự, có nên đi tranh đoạt những bảo vật này hay không, nhưng bây giờ hiểu rõ rồi, hắn căn bản không cần cưỡng cầu.

Thánh đạo, chính là thiên ý.

Nếu như mình cũng đi tranh giành bảo vật, thì cũng sẽ trở nên tầm thường mà thôi.  

Đương nhiên chỉ là tạm thời không tranh giành, xử lý xong xuôi một số việc, và ổn định lại cảnh giới của bản thân, sau đó cái gì cần tranh, nhất định phải tranh.

Bên trong Thánh bên ngoài Vương.

Cố Cẩm Niên vô cùng để ý đến trận đánh hôm nay với Thượng Thanh chân nhân, nó khiến hắn hiểu rõ, Võ đạo mạnh như thế nào.

"Võ đạo vốn được coi là sự tồn tại mạnh nhất, mặc dù trước kia bị Tiên đạo áp chế, nhưng càng về sau, thực lực càng mạnh."

"Chỉ dựa vào ngữ cảnh đã có thể ép Thượng Thanh chân nhân không thể nhúc nhích, mặc dù sức mạnh Thánh đạo khiến cho Võ đạo mạnh hơn rất nhiều, nhưng không thể phủ nhận, Võ đạo rất mạnh."

"Võ đạo có bảy cảnh giới, ta tu luyện công pháp Bàn Vũ chí tôn đã đến ngũ cảnh, bởi vì không có thời gian rảnh nên chưa đột phá, nhưng bản thân đã có sức mạnh của lục cảnh rồi."

"Nếu bước chân vào lục cảnh sớm một chút, thực lực còn có thể tăng lên gấp mấy lần."

"Lúc đánh nhau với Thượng Thanh chân nhân, ít nhất có thể để cho hắn bị thương, chứ không chỉ đơn giản như ngày hôm nay."

"Nếu như Võ đạo của ta có thể đạt đến thất cảnh, lúc đó khẳng định là bên trong Thánh bên ngoài Vương rồi."

"Võ đạo cùng Thánh đạo có thể hoàn toàn dung hợp, thực lực ít nhất là tăng gấp trăm lần."

"Thượng Thanh chân nhân mà rơi vào tay ta, không thể trụ nổi qua một nén hương."

Cố Cẩm Niên thầm nghĩ trong lòng.

Giữa Võ đạo và Thánh đạo, có thể hoàn toàn dung hợp, hỗ trợ lẫn nhau, cả hai kết hợp, uy lực vô cùng, dù không phải bát cảnh, nhưng tuyệt đối là vượt qua tất cả các tu sĩ thất cảnh khác.

Nếu như con đường này đi được, sẽ là trợ giúp cực lớn đối với mình.

"Sau này phải hiểu Thánh đạo hơn nữa."

"Cũng phải nhanh chóng tham gia vào cuộc chiến Thiên Mệnh, không tranh đoạt là vì cần thời gian để củng cố Tâm cảnh, thấu hiểu Thánh đạo, cứu khổ chúng sinh."

"Đi tranh đoạt, là vì cảnh giới Võ đạo của bản thân, để có thể nhanh chóng củng cố thực lực, giải quyết rất nhiều các vấn đề xảy ra trong tương lai."

Cố Cẩm Niên thầm nghĩ.

Bình tĩnh quyết định.

Cố Cẩm Niên đã vạch ra con đường rõ ràng.

Dĩ nhiên, đây chỉ là ý tưởng tạm thời, hành động cụ thể vẫn phải xem xét tình hình và biến chuyển trong tương lai như thế nào nữa.

Nói khó nghe thì.

Nếu như Bàn Sơn hay núi Thiên Tề xuất hiện thần vật tuyệt thế gì đó, bản thân mình không thể nào ngồi xem người ta cướp mất được.

Nói chung là vẫn phải xem xét tình huống cụ thể.

Một bóng người xuất hiện ở bên ngoài thư phòng.

"Cẩm Niên."

Là giọng nói của phụ thân hắn, Cố Thiên Chu.

"Phụ thân, sao thế?"

Nghe thấy phụ thân gọi, Cố Cẩm Niên đi ra ngoài.

"Trong cung có chỉ, mời ngươi vào trong cung một chuyến."

"Bệ hạ xuất quan."

Cố Thiên Chu mở miệng, cho Cố Cẩm Niên biết chuyện gì xảy ra.

"Xuất quan sao?"

Cố Cẩm Niên cũng không biết chuyện này, nhưng mà không có dông dài gì hết, lập tức tiến cung.

"Hôm nay xuất quan, nghe mọi người nói ngươi đã trở về nên định gọi ngươi tiến cung luôn, chỉ là sợ ngươi chưa nghỉ ngơi nên chưa gọi ngươi ngay."

"Chắc là chuyện liên quan tới hội Đồng Minh, ngươi nhanh tiến cung đi kẻo bệ hạ đợi."

Cố Thiên Chu mở miệng.

"Được."

"Nhi tử xin phép cáo lui trước."

Lão cữu có việc, Cố Cẩm Niên cũng không dám chậm trễ.

Ăn ngay nói thật, cũng may hắn là cháu ngoại của Vĩnh Thịnh Đại Đế. Nếu không có chút quan hệ thân thích này, Thánh nhân còn không phải là một vị Hoàng đế không ngai.

Đạt tới cảnh giới Thánh nhân này đã có thể sánh ngang hàng với Hoàng đế, mặc dù không có quyền lực gì, nhưng một lời nói ra có trọng lượng rất lớn.

Cái gì? Ngươi cảm thấy Thánh nhân khiêu khích đến uy nghiêm Đế vương của ngươi? Muốn làm gì đó ư?

Các vương triều khác trong thiên hạ đều mong ngươi làm gì đó, để Thánh nhân phiền lòng mà bỏ đi.

Nhưng bình thường thì Thánh nhân sẽ không can thiệp vào việc trị vì của Đế vương. Thánh nhân muốn truyền bá tư tưởng của mình, tương đương với việc Lễ bộ nghe Thánh nhân nói, trên cơ bản cũng không có vấn đề lớn gì.

Đồng thời Thánh nhân có ý nghĩ của riêng mình, cũng có tư tưởng của mình, đế vương làm gì cũng được, không thương thiên hại lý là được, muốn đánh muốn phạt ai, Thánh nhân cũng không thể nói gì.

Trừ khi quốc gia suy tàn thảm thương, bách tính lầm than, đến lúc này, ngươi còn dám phạt đánh phạt giết, vậy khẳng định là không được.

Nói thẳng ra thì Đế vương đừng quá hung ác tàn bạo thì các vấn đề khác cũng không quá lớn, Thánh nhân và Đế vương nên hỗ trợ hợp tác với nhau.

Chỉ là khi Cố Cẩm Niên thành Thánh, mọi nghi kị và ngờ hoặc của mọi người đều bị xóa bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận