Đại Hạ Văn Thánh

1754 Thân phận của Tô Hoài Ngọc, lai lịch của Chúng Sinh Thụ, giải khai bí mật to lớn.(2)

"Tính toán ra thì đây đúng là thế thứ chín. Nhưng mà ta còn không tìm ra ấn ký Thần Vương của thế này."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng.

Đưa ra giải thích.

"Ấn ký Thần Vương sao?"

Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ, hắn không rõ đây là thứ gì.

"Chính là vương ấn của Thần tộc. Vương Thần tộc đều là truyền thừa xuống. Nếu như nhất mạch chết hết, mới có thể sinh ra ấn ký Thần Vương mới, lại lựa chọn đời sau."

Đối phương lên tiếng, cáo tri cho Cố Cẩm Niên ấn ký Thần Vương là thứ gì.

"Không có thứ này sẽ không có thực lực sao? Luân hồi chín kiếp, còn có võ học của ngươi và các loại kiến thức khác cũng không ít. Nếu như cần tài nguyên thì chỗ này ta có, vì ngươi tìm ra tạo hóa đại thế, để cho ngươi khôi phục thực lực đỉnh phong."

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình.

Nhưng này nói ra, Tô Hoài Ngọc không khỏi lắc đầu.

"Thế tử điện hạ, cũng không phải là ta coi nhẹ mà chủ yếu là cái ấn ký Thần Vương này là truyền thừa từ xưa. Nếu như ta bỏ mình thì tất cả Luân hồi chín kiếp của ta đều sẽ cho đời sau kế thừa."

"Bao gồm cả võ học thần thông, đạo pháp tâm đắc cùng với khí vận đại thế."

"Chuyện này thế tử điện hạ có thể cho ta sao?"

Tô Hoài Ngọc dò hỏi.

Thốt ra lời này, Cố Cẩm Niên trầm mặc.

Mẹ nó, điều này thật có chút khó khăn, thậm chí nói là dường như không làm được.

Một đời lại một đời truyền thừa?

Đây là có bao nhiêu kinh khủng chứ?

Coi như là heo mà được nhiều đời truyền thừa như thế thì mấy trăm năm, mấy ngàn năm cũng sẽ thông minh hơn so với người thường.

"Đạo ấn ký Thần Vương này ở nơi nào?"

Cố Cẩm Niên hỏi.

"Ở vương triều Đại Hạ."

Tô Hoài Ngọc hồi đáp.

"Vương triều Đại Hạ sao?"

"Ở đâu? Ta giúp ngươi lấy!"

Nghe thấy là ở vương triều Đại Hạ, Cố Cẩm Niên ngược lại cảm thấy rất tốt, nhưng khi vừa dứt lời, ánh mắt của Tô Hoài Ngọc không khỏi nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

Cảm nhận được ánh mắt của Tô Hoài Ngọc, Cố Cẩm Niên nháy mắt ý thức được cái gì.

"Trên người ta ư?"

Cố Cẩm Niên mở to hai mắt nhìn, có chút kinh ngạc.

"Đúng, thế tử điện hạ còn nhớ rõ lúc bị chìm xuống nước có một đạo Bạch Hồng không?"

Tô Hoài Ngọc hỏi.

"Đó là ấn ký Thần Vương của ngươi?"

Trong chốc lát, Cố Cẩm Niên cuối cùng biết rõ Chúng Sinh Thụ đến từ nơi nào, nguyên lai là ấn ký Thần Vương.

"Đúng, chuẩn xác mà nói gọi là Chúng Sinh Thụ."

"Ân ký Thần Vương chính là Chúng Sinh Thụ, lịch đại Thần Vương trải nghiệm hồng trần, Luân hồi chín kiếp, từ xưa đến nay tất cả vãng lai đúng là để bù đắp cho Chúng Sinh Thụ."

"Bây giờ, cây này đang ở trong cơ thể của thế tử điện hạ."

Hắn ta lên tiếng nói, cáo tri chuyện này.

Dứt lời Cố Cẩm Niên hoàn toàn minh ngộ rồi.

Thế nhưng Cố Cẩm Niên cũng không ngốc, cho dù đối phương là Tô Hoài Ngọc, hắn cũng không muốn bạo lộ ra.

"Nhưng ta không có?"

Cố Cẩm Niên ra vẻ vô tội nói.

"Aiz."

"Thế tử điện hạ, ngươi muốn nói chuyện như vậy thì ta sẽ đi."

"Không có Chúng Sinh Thụ thì tụ linh cổ trận làm sao xuất hiện? Còn nữa thế tử điện hạ viết bài thơ từ thì có dị tượng kinh khủng như vậy. Thế tử điện hạ, ngài thật sự một chút suy nghĩ cũng không có sao?"

"Cho dù là thiên cổ thi từ thì Đại Nho khác viết ra thiên cổ thi từ, có dị tượng khoa trương như ngài sao?"

"Ngươi sẽ không thật sự cảm thấy là ngươi viết tốt thi từ chứ?"

"Nếu là một thiên kinh văn thì còn dễ nói. Một bài thi từ có tính là gì? Có thể bất động diễn hóa ra dị tượng khủng bố như vậy, trong lòng thế tử điện hạ thật sự không có một chút cảm giác gì ư?"

Tô Hoài Ngọc có chút không cao hứng rồi.

Cảm thấy mình lấy chân thành không đổi về chân thành nên có chút tức giận.

Nói tới chỗ này, Cố Cẩm Niên không khỏi ngại ngùng cười một tiếng.

"Vẫn là Tô huynh lợi hại."

"Chuyện này đều bị ngươi phát hiện, ha ha ha ha."

Cố Cẩm Niên xấu hổ cười một tiếng, mà Tô Hoài Ngọc chỉ lắc đầu, nhìn qua Cố Cẩm Niên nói.

"Thế tử điện hạ, ta đã nói với ngươi những điều này, cũng không phải là muốn ngươi đem ấn ký Thần Vương cho ta. Ấn ký Thần Vương lựa chọn ngươi, liền mang ý nghĩa ngươi phải gánh vác đảm nhiệm trách nhiệm cứu vớt đại thế. Như vậy rất tốt, miễn cho ta phải đi làm chuyện này."

"Ta cũng mệt mỏi."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình.

"Cứu vớt đại thế?"

"Thần Vương còn có trách nhiệm này sao? Chẳng qua nếu như ngươi cần, ta đích xác có thể đem ấn ký Thần Vương cho ngươi nhưng ta chỉ có một yêu cầu. Đó là khống chế toàn bộ các tộc Thượng cổ, lưu đày vĩnh viễn."

Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ, đồng thời hắn cũng nói ra suy nghĩ của bản thân.

Chúng Sinh Thụ đối với hắn mà nói, hiện tại không có ý nghĩa quá lớn, có thể trả cho Tô Hoài Ngọc, chỉ cần chứng minh đây quả thật là đồ vật của Tô Hoài Ngọc.

Còn như chuyện cứu vớt đại thế, Cố Cẩm Niên không muốn gánh trách nhiệm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận