Đại Hạ Văn Thánh

Chương 365 Tuyên chiến? Mật lệnh của Hoàng đế, lão gia tử xuất chinh! Để Cẩm Niên làm thơ? Hung Nô hoà thân?(6)

“Thế tử điện hạ tốt.”

“Gặp qua thế tử điện hạ.”

“Tham kiến, thế tử điện hạ.”

Trong nháy mắt mấy chục người lần lượt hướng về phía Cố Cẩm Niên cúi đầu. Đây đều là các quan lớn của Huyền Đăng Ti, không phải thiên hộ thì chính là trấn phủ sứ hoặc là chỉ huy sứ thiêm sự còn có hai người chỉ huy đồng tri.

Mỗi một người đều là đại quan tam phẩm thứ phẩm.

Nhưng bây giờ trông thấy Cố Cẩm Niên từng người cung kính hèn mọn, không có một chút dáng vẻ cao ngạo nào. 

“Lục thúc, đừng chém gió đến đây có chuyện tìm người.”

Cố Cẩm Niên lôi kéo Lục thúc, hắn cũng coi như hiểu rõ vì cái gì mà Lục thúc của mình lại không có nhiều niềm vui như vậy. 

Quá kiêu căng, đây là tình huống sau khi đã bị đánh. Nếu mà không đánh thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. 

Nhìn Cố Cẩm Niên thật tình như thế, Cố Ninh Nhai cũng không làm loạn nữa.

Lập tức đi theo đi vào một cái ngõ không người mặt mũi tràn đầy hiếu kỳ hỏi.

“Cẩm Niên có chuyện gì? Ai chọc vào ngươi rồi? Có phải muốn thúc đi bắt hắn hay không?”

Vẻ mặt Cố Ninh Nhai nghiêm túc nói, hai tay đã đặt ở trên vỏ đao, cho người ta một loại cảm giác chỉ cần Cố Cẩm Niên nói thì hắn sẽ lập tức đi bắt người ngay. 

“Không phải việc này.”

“Thúc, vụ án Trương Minh ở Bạch Lộ phủ người có biết không?”

Cố Cẩm Niên cũng trực tiếp hỏi thăm Lục thúc. 

“Bạch Lộ phủ sao?”

“Vụ án của Trương Minh?”

Cố Ninh Nhai nhíu mày. Tuy hắn là người của Huyền Đăng Ti, nhưng đây là vụ án của Hình bộ hắn không có tư cách đi xem, cũng không thể nhúng tay vào được.

“Người nhìn trước một chút.”

Cố Cẩm Niên để Tô Hoài Ngọc giao hồ sơ cho đối phương, cũng không nói nhiều.

Rất nhanh, Tô Hoài Ngọc lấy hồ sơ ra. Cố Ninh Nhai hít sâu một hơi, bức ra hơi rượu, khôi phục lại trạng thái bình thường, sau đó xem xét hồ sơ tỉ mỉ.

Sau khi xem xong hồ sơ.

Cố Ninh Nhai cau mày.

“Có vấn đề.”

“Mười một ngày lập trảm quyết không có khả năng tốc độ lại nhanh như vậy.”

“Mà án này lại không qua tay Ngũ thúc của ngươi, rõ ràng là đã bị lách qua.”

“Việc này có vấn đề.”

“Người đã sớm chết. Đoán chừng là dùng cực hình. Người dưới sợ phiền phức cho nên đã yêu cầu khẩn cấp xử lý đặc biệt. Khả năng này là rất lớn.”

“Bạch Lộ phủ để cho ta ngẫm lại cũng không có nhân vật lớn nào ở đó.”

“Chỗ dựa của Phủ quân Bạch Lộ phủ cũng chính là Kỳ Lâm Vương nhưng đây không tính là chuyện lớn gì. Thật sự muốn giết một người không cần thiết phải phí tâm sức như vậy.” 

“Chắc là người dưới đã làm sai chuyện.”

“Mà Cẩm Niên ngươi tra cái này làm gì? Phủ quân Bạch Lộ phủ trêu chọc ngươi hay sao? Muốn thúc đi bắt hắn hay không?”

Không thể không nói Lục thúc này của chính mình ngày thường làm việc thấy không thể yên lòng nhưng khi đặt trên vụ án hình sự thật đúng là mắt sáng như đuốc. 

Trong chớp mắt đã phát giác ra vấn đề căn cứ một chút xíu, tin tức hiện hữu đã nhanh chóng làm ra phán đoán tương ứng.

Có thể lên làm chỉ huy sứ Huyền Đăng Ti không có năng lực là không thể nào.

Khuyết điểm duy nhất chính là mở miệng ngậm miệng đều là bắt người.

Đại ca biết ngươi là chỉ huy sứ nhưng có cần thiết như vậy không?

“Lục thúc đây là việc học mà Văn Cảnh tiên sinh giao cho chúng ta.”

“Cụ thể, không có vấn đề gì lớn chính là để ngươi nhìn xem người cũng cảm thấy có vấn đề. Vậy thì ta yên tâm đi tìm Ngũ thúc.”

Cố Cẩm Niên nói.

“Việc học sao?”

“Cầm hồ sơ Hình bộ cho ngươi học? Văn Cảnh tiên sinh này cũng thật là, có phải cố ý làm khó dễ ngươi hay không?”

“Muốn thúc đi bắt hẳn không? Đem hắn bắt vào Huyền Đăng Ti hầu hạ tốt một phen. Ngươi đừng sợ. Hiện tại, thúc đã là chỉ huy sứ, bắt một Tô Văn Cảnh vấn đề không lớn, nhiều nhất là giáng nửa cấp.”

Cố Ninh Nhai chân thành nói.

Cố Cẩm Niên: “...”

Có chút im lặng. Lão Lục này.

“Trên lý luận mà nói, nếu Cố đại nhân bắt Văn Cảnh tiên sinh thì trong vòng nửa ngày Cố đại nhân hẳn sẽ bị mất chức, xuống nửa cấp cũng không phải vấn đề lớn.”

Tô Hoài Ngọc nói.

Vừa dứt lời, trên mặt Cố Ninh Nhai có chút co quắp.

“Được rồi, Lục thúc chúng ta đi trước, trở về nói chuyện sau.”

Cố Cẩm Niên không thèm để ý đến Lục thúc này của mình, muốn nhanh chóng chuồn đi.

Nhưng Cố Ninh Nhai lại kéo Cố Cẩm Niên lại. Sau đó thấp giọng nói.

“Đừng vội đi.”

“Nói với ngươi mấy chuyện.”

“Có thể phải đánh trận.”

Cố Ninh Nhai không để Cố Cẩm Niên đi mà nói ra một chút tin tức nội bộ.

“Đánh trận sao?”

“Thật sự phải đánh trận cùng Hung Nô sao?”

Nghe được tin tức này, Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc.

“Đúng vậy.”

“Biên cảnh truyền đến tin tức mới nhất, hôm qua Hung Nô lại giết sạch cả thôn, giết hơn hai ngàn người. Tướng lĩnh quân ta chém giết mấy trăm người Hung Nô bị tướng lĩnh Hung Nô bắt sống, bêu đầu thị chúng. Chuyện này huyên náo rất lớn.”

“Gia gia của ngươi đã nhận được mật lệnh. Nếu thật sự đánh trận thì lão gia tử phải xuất chinh.”

Cố Ninh Nhai hết sức nghiêm túc nói.

“Gia gia phải xuất chinh sao?”

Cố Cẩm Niên càng thêm chấn kinh.

Cùng nước Hung Nô đánh trận có chút ngoài ý muốn nhưng để gia gia mình xuất chinh lại càng thêm ngoài ý muốn.

Mặc dù thực lực của lão gia tử là Võ tướng nhưng trên chiến trường thiên quân vạn mã cũng có lúc người hữu lực kiệt sức, giết người đỏ mắt thì thật sự có thể xảy ra chuyện.

Lão gia tử hiện tại là trụ cột của Cố gia. Nếu thật sự phải tham chiến thì cũng không nhất định là chuyện tốt.

“Đúng vậy.”

“Tính tình của gia gia ngươi không phải ngươi không biết. Nếu như bệ hạ không mật lệnh cho hắn mà tùy tiện sai người khác đưa đến thì chiếu theo tính tình của gia gia ngươi đoán chừng đã đi thẳng đến Hoàng cung nháo sự.”

“Dưới gầm trời này người hận nhất Hung Nô ngoại trừ Thánh thượng chính là gia gia ngươi.”

“Năm đó mấy huynh đệ tốt nhất của người đều chết trong tay Hung Nô. Lão gia tử đã lập thề độc, nếu có cơ hội xuất chinh thì dù chỉ còn lại một hơi cũng phải xuất chinh.”

“Cái này ngươi đừng để ý, ngăn không được. Hôm nay phụ thân ngươi đi khuyên còn bị đánh đuổi. Hiện tại không ai dám khuyên.”

“Ngươi cũng đừng tự đi làm mất mặt.”

Cố Ninh Nhai rất chân thành nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận