Đại Hạ Văn Thánh

1756 Thân phận của Tô Hoài Ngọc, lai lịch của Chúng Sinh Thụ, giải khai bí mật to lớn.(4)

Tô Hoài Ngọc phảng phất như khám phá ra hồng trần, hiểu rõ huyền ảo cùng sinh tử cuộc đời. Thật sự là hắn ta không đem thời gian cùng năm tháng để ở trong mắt. Sống lâu như vậy rồi chết cũng không sao.

Nhưng mà từ bên trong ngôn ngữ của hắn ta. Hắn ta biết là huy hoàng cuối cùng này khả năng thật sự rất khủng bố.

Ngay cả Thần Vương đều có chút bị động.

Dù là bản thân trở thành Thánh nhân Thiên mệnh.

"Lại không thể giải quyết sao?"

"Hoàn toàn ngừng chiến?"

"Thiên hạ thái bình."

Cố Cẩm Niên tiếp tục đưa ra nghi vấn.

"Không rõ ràng, có thể thử nhìn một chút, bây giờ khí vận đại thế đang ở trên người ngươi, ngươi cũng được đại thế công nhận, có lẽ thật sự có thể."

"Chỉ là ta không thể cam đoan thôi."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, cho trả lời.

Chỉ là câu trả lời này vẫn lập lờ nước đôi, để cho lòng người nặng nề.

"Vậy phải làm thế nào?"

Cố Cẩm Niên nhíu chặt lông mày. Hắn thật sự không biết nên phản đối ra sao.

"Rất đơn giản. Thứ nhất, Thế tử điện hạ hãy học theo ta, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, bơi dưới nước, lên núi chơi. Tính thời gian thì còn có mấy chục năm khoái hoạt, người bình thường cả một đời cũng chỉ mấy thập niên như vậy."

"Thứ hai, cố gắng trả giá tất cả. Cho dù kết quả cuối cùng không vừa ý người, cũng không cần cảm thấy khó tiếp nhận, chí ít mình đã làm hết sức."

Giọng điệu của Tô Hoài Ngọc rất tùy ý, là thật sự một chút khổ sở cũng không có, hoàn toàn chính là bày nát.

"Vậy hiện tại ta đặt ở trước mặt Tô huynh hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là thanh thản ổn định bồi ta cùng nhau cứu vớt đại thế."

Cố Cẩm Niên lên tiếng. Nếu Tô Hoài Ngọc đã cho mình loại lựa chọn này vậy hắn cũng cho Tô Hoài Ngọc lựa chọn bất đồng.

"Hai! Hai! Hai! Hai! Hai!"

Tô Hoài Ngọc không có chút nào do dự, trực tiếp lựa chọn cách hai.

"Lựa chọn hai là ta cả ngày song tu, khoái hoạt mấy chục năm."

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Nháy mắt, Tô Hoài Ngọc lắc đầu: "Vẫn chọn một đi."

"Nhưng mà Thế tử điện hạ, bây giờ ngươi đã là Thánh nhân cao quý, lúc nói chuyện có thể có chút dáng vẻ Thánh nhân hay không. Há miệng song tu, ngậm miệng song tu, chuyện này nếu như truyền ra ngoài thì người trong thiên hạ chẳng phải sẽ được một phen chê cười ngươi đến chết."

Tô Hoài Ngọc có chút không cao hứng, hắn nghìn tính vạn tính cũng không nghĩ tới, Cố Cẩm Niên sẽ dùng chiêu này.

"Ai bảo ngươi cùng ta chơi như vậy?"

"Không cần ở đây nói với ta những lời vô dụng, nói cho ta biết, tiếp theo nên làm như thế nào, mới có cơ hội lật bàn."

"Ngươi nhất định là có biện pháp."

Cố Cẩm Niên không cùng Tô Hoài Ngọc nhiều lời, đầu óc gia hỏa này nhất định có chút vấn đề.

"Kỳ thật đúng là có biện pháp."

"Làm được ba chuyện này thì có cơ hội xoay chuyển nhất định."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng nói.

"Vậy vừa rồi vì sao ngươi không nói?"

Cố Cẩm Niên cau mày nói.

"Không có ý nghĩa. Thế tử điện hạ, ba biện pháp này dường như rất khó hoàn thành. Mặc dù ngươi có khả năng làm được nhưng ngược lại, nếu ta nói cho ngươi biết ý nghĩa ở đâu? Rồi sẽ cho ngươi đi làm sao? Ngươi dựa vào cái gì để làm? Ta không thích ép buộc người khác."

Tô Hoài Ngọc rất chân thành. Hắn ta sống vô cùng thấu triệt. Đây cũng không phải là ngang ngạnh, mà là bày tỏ một đạo lý đơn giản nhất.

"Ngươi nói trước đi."

"Chính ta tự cân nhắc."

"Ta có lòng muốn bảo vệ người."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, ngữ khí bình tĩnh nói.

Câu trả lời này khiến cho Tô Hoài Ngọc trầm mặc, hắn ta tiếp nhận câu trả lời này.

"Thứ nhất, toàn bộ bảy đại hệ thống bước vào đệ thất cảnh. Cứ như vậy, có thể kích hoạt ấn ký Thần Vương, thu hoạch tất cả truyền thừa ấn ký Thần Vương."

"Thứ hai, bước vào dòng sông thời gian, tại trước huy hoàng cuối cùng đạt đến đệ bát cảnh."

"Thứ ba là ngừng chiến. Thiên hạ thái bình, vạn tộc hòa bình nhưng hòa bình này không phải đơn giản để bọn họ trung thực, mà là muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, làm cho tất cả mọi người an tĩnh lại."

Tô Hoài Ngọc nói ra ba biện pháp.

"Chỉ cần làm được bất kỳ một cái nào đều được hay là toàn bộ ba cái đều nhất định phải làm được?"

Cố Cẩm Niên hiếu kì, đưa ra nghi vấn của mình.

"Ba cái đều phải làm được, mà không nhất định toàn bộ thành công. Cuối cùng vẫn phải nhìn vận mệnh an bài như thế nào."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng.

Nói tới chỗ này, Cố Cẩm Niên cũng coi như đã hiểu rõ rồi.

Nhưng mà ngay tại trong chốc lát, từ thể nội một đạo thần mang đột nhiên lấp lóe, hướng về phía Tô Hoài Ngọc vọt tới.

"Cẩu tặc! ! ! !"

"Ngươi làm hại ta thật thê thảm."

Hào quang lấp lóe là tiền bối đĩa sắt. Ông ấy hướng thẳng đến Tô Hoài Ngọc va chạm, muốn đem Tô Hoài Ngọc tru sát, tựa hồ có oán khí ngập trời.

Nhưng mà có Cố Cẩm Niên ở đây, tất cả đều dễ nói.

Hắn đem tiền bối đĩa sắt ngăn chặn, cũng tràn đầy hiếu kì, nhìn qua Tô Hoài Ngọc.

"Tiền bối, ngươi làm sao?"

Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ, nhìn qua tiền bối đĩa sắt.

"Thả ta ra."

"Ta muốn đâm chết tên vương bát đản này, làm hại ta tại Thái Hạo bí cảnh đợi vô số năm."

"Sinh tử đại thù, ân oán cá nhân."

Tiền bối đĩa sắt giận dữ hét, nhìn ra được ông ấy thật sự rất giận.

"Là ngươi ư?"

Tô Hoài Ngọc có chút hiếu kỳ, đợi đến khi thấy rõ ràng tướng mạo đối phương, lập tức gợi lên ký ức.

"Cẩu tặc, nhớ được ta rồi sao?"

Tiền bối đĩa sắt giận dữ hét.

"Khá lắm, ngươi đi theo chạy ra ngoài?"

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, xem bộ dáng là thật sự quen biết.

"Ta muốn giết ngươi."

Tiền bối đĩa sắt gầm thét, xung quanh ông ấy thần quang lập lòe, nóng rực mà đáng sợ, Cố Cẩm Niên đều có chút áp chế không nổi.

"Ta có thể để ngươi biến trở về hình người."

Tô Hoài Ngọc vội vàng lên tiếng, đúng ra cũng không sợ hãi, chính là cảm thấy không cần thiết, có thể hiệp thương thật tốt.

Nghe nói như thế, tiền bối đĩa sắt trầm mặc, thu liễm quang mang.

"Thần Vương tôn thượng, kỳ thật bần đạo cũng không phải là đối với ngươi có oán khí, chỉ là kiềm chế quá lâu, xác thực có thể trao đổi thật tốt."

Tiền bối đĩa sắt lên tiếng, nghe thấy có thể biến trở về hình người, thái độ nháy mắt chuyển biến.

Họa phong chuyển biến không nên quá nhanh.

"Được, quay đầu đem phương pháp nói cho ngươi."

"Trước tiên nói chính sự."

Tô Hoài Ngọc vỗ vỗ thân thể đối phương, sau đó nhìn về phía Cố Cẩm Niên nói.

"Thế tử điện hạ, chuyện Kỳ Lân các, ngươi nắm chắc một điểm, khí vận đại thế này ảnh hưởng đến một di tích Thần Thoại, đối với ngươi mà nói sẽ có lợi ích to lớn."

"Mà nếu như muốn hoàn thành chuyện thứ ba, cũng cần ngươi bồi dưỡng được một nhóm thiên kiêu."

"Lời của ngươi nói ở Tắc Hạ học cung không hề sai."

"Sách cùng văn, xe cùng quỹ. Nếu như thật sự có thể đại thống nhất, đích xác có thể cải thiện rất nhiều."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng.

Công nhận quan điểm này.

Tôn sùng Kỳ Lân các.

"Được."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, trên thực tế hắn cũng có ý nghĩ này.

Chỉ là không nghĩ tới còn dính đến một toà di chỉ Thần Thoại.

Không hỏi nhiều.

Cố Cẩm Niên đưa mắt nhìn về phía ngoại giới. Hắn vung tay lên, trong chốc lát, ba ngàn đạo ấn ký, nhập vào bên trong toàn bộ thiên kiêu của Kỳ Lân các, bao gồm cả các đệ tử vừa mới thông qua khảo hạch.

Trong chốc lát.

Toàn bộ Kỳ Lân các, hào quang sáng chói, cũng có vạn trượng thần mang phóng lên tận trời, lóa mắt kinh người. Toàn bộ quang mang hóa thành trật tự, ở đây xen lẫn, phảng phất muốn diễn hóa ra một toà tiên cảnh vô thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận