Đại Hạ Văn Thánh

1560 Thiên Phạt chi Nhãn, giết hết cường giả, sau hôm nay ngoại trừ Nho đạo sẽ không còn thất cảnh.(3)

"Về phần vương triều Đại Hạ, nếu không cho chúng ta nghiên cứu, vậy thì vụng trộm nghiên cứu, ba năm, năm năm, mười năm chẳng lẽ còn không chế tạo ra thuyền rồng đại pháo sao?"

"Bây giờ, Tiên môn chắc chắn cũng đang sợ hãi, mấy người Thượng Thanh chân nhân tất nhiên sẽ nghĩ hết biện pháp nâng đỡ chúng ta, từ đó ngăn cản vương triều Đại Hạ phát triển."

"Mười năm có hơi khoa trương, trong vòng năm năm, vương triều Đại Kim tất nhiên có thể tạo ra thuyền rồng tương tự."

"Chư vị ái khanh, có lòng tin không?"

Đế vương Đại Kim nghiêm túc hỏi, ông ta không chỉ là đang nâng cao sĩ khí cho bản thân, chủ yếu hơn vẫn là xốc lên sĩ khí của những người này.

Lời vừa nói ra, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó đồng loạt nói.

"Chúng thần, tất có tự tin, trong vòng năm năm, vượt qua Đại Hạ."

Bọn họ hô lên, mặc dù biết lời này hơi lừa mình dối người, nhưng trước mắt chính xác cần lời nói kiểu này, đề cao sĩ khí văn võ toàn triều.

Có được câu trả lời, đế vương Đại Kim cũng thở ra một hơi thật dài.

Mà cùng lúc đó.

Ở trong quân doanh Đại Hạ.

Trấn Quốc Công vẻ mặt thay đổi kì lạ, ông ấy đứng trong quân doanh, hơi sững sờ.

"Còn có thể đánh như vậy sao?"

"Lão phu đánh trận cả đời, lần đầu tiên gặp được kiểu đánh này."

Trấn Quốc Công tự lẩm bẩm, vẻ mặt trông cực kỳ quái dị, bởi vì, Trấn Quốc Công là lão tướng, từ lúc còn nhỏ đã lên chiến trường giết địch, ông là từng bước một đi đến vị trí Quốc Công.

Đối với đánh trận, Trấn Quốc Công tất nhiên có một bộ lý luận hoàn thiện, nhưng Cố Cẩm Niên đã lật đổ lịch sử chiến tranh, khiến ông hoàn toàn không biết nên nói gì.

Có một loại ảo giác như tam quan bị phá vỡ vậy.

Vật này rất kỳ quái, cũng rất kinh người, chủ yếu là trước nay chưa từng rung động đến vậy, dù sao vật này cũng lật đổ tất cả quan niệm của mọi người.

Ở đâu có kiểu đánh trận thế này hả?

Hơn ba trăm vạn tướng sĩ đấy, chỉ trong khoảnh khắc đã chết sạch, chuyện này quá kinh khủng, làm người ta thật sự không biết nên nói gì, dù là một đại danh tướng nhưng Trấn Quốc Công cũng á khẩu không trả lời được.

"Mẹ nó."

"Chẳng trách bệ hạ lại cho ta làm thống soái, hóa ra là có chuyện như vậy, thứ này khẳng định là tiểu tử Cẩm Niên kia giày vò ra, dám giấu cả lão phu đúng không?"

Trấn Quốc Công tự lẩm bẩm, càng đến cuối càng thấy tức hổn hển.

Lúc đầu trận chiến này hẳn là do ông chỉ huy, thật không ngờ Vĩnh Thịnh Đại Đế cùng Cố Cẩm Niên đã đạt thành hiệp nghị, lén lút làm ra chiến cơ Thiên Khung.

Nhưng tức thì tức, Trấn Quốc Công vẫn rõ ràng, cách thức này đối Đại Hạ mà nói là một chuyện tốt, không chỉ là một chuyện tốt đơn giản như vậy, quan trọng hơn là có thể phá vỡ chiến cuộc tương lai.

Nói cách khác.

Thống nhất Đông Hoang nằm ở trong tầm tay.

Trong hậu doanh.

Trên mặt Vĩnh Thịnh Đại Đế toàn là nụ cười, ánh lửa chiếu lên khuôn mặt ông, có chút dầu mỡ, nhưng không giấu được nụ cười tràn ra, là kiểu nụ cười hiền từ lẫn tự hào của các bậc trưởng bối ấy.

Loại cảm giác này thật sự sảng khoái, trong chớp mắt tiêu diệt ba trăm vạn quân địch, từ xưa đến nay, diệt địch hơn vạn, chính là một trong những niềm vinh dự cao nhất của tướng sĩ, bây giờ ông liên thủ với Cố Cẩm Niên, lật đổ toàn bộ thế giới, chuyện này làm sao không khiến ông cảm thấy sảng khoái trước nay chưa từng có được chứ?

Ta và Cố Cẩm Niên, là đủ phá tan thế giới.

Ha ha ha ha ha ha.

Nụ cười của Vĩnh Thịnh Đại Đế càng sâu.

Nhưng giữa người với người vui buồn là không thể nối liền, nụ cười trên mặt Vĩnh Thịnh Đại Đế có bao nhiêu sáng chói.

Thì bầu không khí trong phủ Ninh Vương có bấy nhiêu đè nén.

Dùng những thành ngữ ‘lặng ngắt như tờ’, ‘tiếng kim rơi cũng có thể nghe được’ cũng khó mà hình dung không khí nơi này, ngay cả Thượng Thanh chân nhân vốn tràn đầy tự tin cũng nói không ra nửa câu.

Ông ta há hốc miệng, bàng hoàng ngơ ngác nhìn theo tất cả, có chút không dám tin tưởng, ba trăm vạn đại quân, đây vốn là thế lực mạnh nhất mà ông ta muốn dùng để kiềm chế Cố Cẩm Niên.

Dựa theo suy nghĩ của ông ta, cỗ thế lực này hoàn toàn có thể kiềm chế vương triều Đại Hạ, sau đó thành lập vương triều Tân Hạ, thôn phệ khí vận vương triều Đại Hạ, cứ như vậy, thực lực của Cố Cẩm Niên cũng sẽ bị suy yếu.

Trong mắt mọi người xem ra, sở dĩ Cố Cẩm Niên có thành tựu như hôm nay, năng lực bản thân khẳng định là chủ yếu, nhưng quan trọng còn có một điểm, đó là trong cơ thể Cố Cẩm Niên có quốc vận của Đại Hạ, tương đương với vận của một nước, Cố Cẩm Niên chiếm cứ phần lớn, cho nên Cố Cẩm Niên mới may mắn như thế, đây đều là thiên ý, mà thiên ý là có quan hệ với khí vận.

Chính bởi vì như thế, ông ta mới nguyện ý hiệp trợ Ninh Vương, nếu không, theo thiên mệnh giáng lâm, Tiên môn chiếm ưu thế, Ninh Vương có tư cách gì mời được ông ta?

Hiệp trợ Ninh Vương, nói theo một nghĩa nào đó, chính là hoàn toàn vạch mặt cùng Cố Cẩm Niên, nháo đến trình độ không cách nào hóa giải, trước đó tranh là đại thế chi tranh, nhưng kiến tạo nội loạn cũng không phải việc nhỏ gì.

Chỉ là so sánh ra, Ninh Vương mới là người đau khổ nhất, lúc trước ông ta đã quyết định không tạo phản, bởi vì hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ hi vọng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận