Đại Hạ Văn Thánh

Chương 706 Đại hưng công bộ, cái gì? Cháu ngoại trẫm tiến cung lại muốn đến học trộm trẫm rồi?(6)

Thanh âm của Thanh Thiển lại một lần vang lên.

"Linh Lung Tiên Cung đích thực nữ tử tuyệt mỹ."

"Nhưng Thanh Khâu nhất tộc ta, nếu là lúc vui vẻ, sẽ dựng thẳng tai lên."

"Đây chính là việc mà cả đời linh lung đệ tử cũng không làm được."

Thanh Thiển lên tiếng, cười mỉm nhìn về phía Dao Trì tiên tử.

Hai vị tuyệt mỹ nữ tử cùng nhìn nhau, bên ngoài một cái cười mỉm, một cái thần sắc đạm mạc, nhưng sau lưng đã lôi hoả ngập trời.

Nhưng đám người Vương Phú Quý nghe xong liền triệt để ngồi không yên.

Mặc dù song tu rất tốt, nhưng ai có thể kháng cự yêu hồ vểnh tai chứ?

Có thể nói.

Trận đấu tranh này, đã phân ra thắng bại.

"Hừ."

Dao Trì tiên tử hừ nhẹ một tiếng, Vân Nhu tiên tử ở một bên uống một hớp rượu, cũng không nói cái gì, bất quá muốn nói không kiêng kị là không thể nào.

Thanh Thiển Thánh nữ này thủ đoạn quá lợi hại.

Ngắn ngủi mấy câu liền có thể nắm bắt được tất cả mọi người.

Lợi hại lợi hại.

"Thế tử điện hạ."

Nhưng vào lúc này, một thanh âm vang lên ở sau lưng.

Là Lễ bộ Thượng thư Dương Khai, sau lưng còn có Công bộ Thượng thư Vương Khải Tân.

Dương Khai xuất hiện khiến Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc.

Bất quá trước mắt cũng coi như cây cỏ cứu mạng.

Không lãng phí thời gian, Cố Cẩm Niên quay người đi về phía Dương Khai.

"Dương Thượng thư."

"Có chuyện gì sao?"

"A? Có chuyện lớn như vậy? Đi đi đi, chúng ta mật đàm."

Cố Cẩm Niên trực tiếp chuồn đi.

Lôi kéo hai người Dương Khai đi.

Dương Khai có chút mộng, mình còn chưa nói cái gì mà?

Nhưng đích thực là cần mật đàm, cho nên cũng rời đi theo Cố Cẩm Niên.

Đợi sau khi Cố Cẩm Niên đi, đám người cũng nhao nhao tiến lên, vô cùng nhiệt tình đưa Thanh Thiển Thánh nữ đi tham quan thư viện.

Tất cả mọi người vô cùng náo nhiệt.

Chỉ để lại hai người Dao Trì tiên tử cùng Vân Nhu tiên tử.

Không đúng, còn có Tô Hoài Ngọc.

Tô Hoài Ngọc ở trong đám người, đợi sau khi mọi người đi, mới chậm rãi xuất hiện.

Sắc mặt hắn bình tĩnh, đồng thời cũng không biết đang tự hỏi cái gì.

"Sư phụ nói rất đúng, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, người ở cùng một chỗ với thế tử điện hạ, định lực mười phần, không bị sắc đẹp dụ hoặc."

Trông thấy Tô Hoài Ngọc không nhúc nhích tí nào.

Dao Trì tiên tử trong lòng không khỏi tán thưởng một tiếng.

Nhưng vừa mới chuẩn bị mở miệng.

Thanh âm Tô Hoài Ngọc lầm bầm không khỏi vang lên.

"Song tu tiên tử."

"Thanh Khâu Hồ tộc."

"Tiểu hài tử mới lựa chọn."

"Ta lấy hết."

Hắn tự lẩm bẩm, ánh mắt vô cùng kiên định.

Dao Trì tiên tử: "…"

"Được rồi, đi theo ta đi."

"Địch nhân lớn nhất của chúng ta tới."

"Nếu chúng ta còn không liên thủ, vậy thì đợi thế tử bị ép khô đi, đến lúc đó chúng ta coi như một giọt cũng không còn."

Vân Nhu tiên tử lôi kéo Dao Trì tiên tử, đồng thời uống một hớp rượu, mồm toàn mùi rượu nói, bất quá lời nói ra đều là một vài từ hung ác.

Nghe nói như thế, Dao Trì tiên tử đã không quan tâm mấy lời nói hung ác đó, mà thoáng trầm mặc, cuối cùng vẫn đi theo.

Nơi xa.

Trong một căn đình.

Cố Cẩm Niên cùng Dương Khai, Vương Khải Tân xuất hiện ở đây.

Đi vào trong đình.

Cố Cẩm Niên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi thật sự có chút hung hiểm, còn may hắn chạy nhanh.

"Dương đại nhân, Vương đại nhân, ta có thể giúp gì được?"

Ngồi trong đình, Cố Cẩm Niên nhìn qua hai vị Thượng thư, không khỏi hiếu kì mở miệng hỏi.

"Thế tử điện hạ."

"Hai người chúng ta hôm nay đến đây, bởi vì việc nhập trù."

Dương Khai cũng không khách khí, trực tiếp mở miệng.

Hôm qua hắn biết Cố Cẩm Niên tới, nhưng cân nhắc Cố Cẩm Niên trực tiếp về nhà, cho nên không tới bái phỏng.

Hôm nay cố ý đến thư viện, chính là để nói chuyện này.

"Nhập trù?"

"Hai vị đại nhân cũng muốn nhập trù sao?"

Cố Cẩm Niên có chút tò mò.

Trước đó không phải không nhập sao?

"Đúng đúng đúng."

"Ngân lượng lão phu đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể cấp cho thế tử."

"Việc nhập trù này, xin nhờ thế tử điện hạ rồi."

Dương Khai cười cười, móc ra hai mươi tấm ngân phiếu, mỗi một tấm đều giá trị ngàn lượng hoàng kim.

Vương Khải Tân cũng lập tức móc ra hai mươi tấm ngân phiếu, khách khí.

Có thể để cho hai vị Thượng thư hành xử như thế, thật đúng là hiếm thấy.

"Được."

"Bất quá trước đó ta đã nói rồi, thiên hạ này không có vụ làm ăn nào mà không có lỗ, nếu thật sự thua lỗ, hai vị Thượng thư cũng không nên trách bản thế tử."

Cố Cẩm Niên cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy ngân phiếu, có hai vị Thượng thư ủng hộ, rất nhiều chuyện liền dễ làm.

Nhưng nói vẫn phải nói, vạn nhất mình nghĩ sai, thật sự thua lỗ, cũng không có cách nào.

"Yên tâm yên tâm."

"Thế tử điện hạ, lão phu minh bạch."

Dương Khai lên tiếng.

Mang theo tiếu dung.

"Được, hai vị đại nhân còn có sự tình khác sao? Nếu không có, bản thế tử trước hết xin cáo lui."

Thu bạc xong, Cố Cẩm Niên liền định rời đi.

Bất quá Dương Khai tiếp tục mở miệng.

"Thế tử điện hạ."

"Lão phu còn có mấy chuyện muốn trao đổi với thế tử điện hạ."

"Có tiện không?"

Dương Khai còn có việc, chỉ bất quá muốn nói ở nơi khác.

"Được."

Nhìn thoáng qua Dương Khai, Cố Cẩm Niên cũng không dài dòng, đứng dậy đi đến chỗ cách đó không xa.

"Thế tử điện hạ."

"Lão phu có lỗi, còn xin thế tử điện hạ thứ tội."

Đi đến cách đó không xa, Dương Khai hướng thẳng đến Cố Cẩm Niên cúi đầu, chủ động thỉnh tội.

"Dương đại nhân đây là ý gì?"

Lúc này Cố Cẩm Niên không hiểu chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận