Đại Hạ Văn Thánh

1796 Thay đổi kinh người, tru sát Cố Cẩm Niên, tuyệt thế ngoan nhân, cuồng chém Thiên kiếp.(4)

Cảnh tượng này vô cùng kinh người.

Kiếm ảnh vô tận, vạn vạn đạo kiếm ảnh lóe sáng trên bầu trời, hình thành kiếm trận, phong tỏa tất cả kiếm ý, đây chính là thủ đoạn vô biên của Tịch Diệt Kiếm Thần.

Cực kỳ đáng sợ.

Kiếm ảnh mạnh mẽ như thế này lập tức tàn sát vô số Kiếm hồn, không cho bọn họ có cơ hội làm loạn.

Chỉ là Kiếm hồn giống như sóng nước vô cùng vô tận, điên cuồng sinh sôi, giống như không thể diệt trừ hết vậy.

Số lượng quá nhiều.

Mà thực lực của Tịch Diệt Kiếm Thần lại có vẻ càng ngày càng suy giảm.

Ông ta là sự tồn tại được thiên địa của thời kỳ Thượng Cổ chấp nhận, có được Khí vận của Đại thế Thượng Cổ, bây giờ ông ta lại từ bỏ Thiên Đạo, vì thế cũng không còn sức mạnh của Khí vận nữa rồi.

Thực lực giảm xuống cực nhanh.

Nếu như là ông ta còn ở thời điểm đỉnh phong, đối phó những thứ này cũng chẳng có gì quá khó khăn.

Đoong đoong đoong.

Vô số ánh kiếm va chạm vào nhau, ánh sáng vỡ toang ngàn mảnh, chiếu rọi khắp nơi.

Bên trong Kiếm sơn, Cố Cẩm Niên nhìn chăm chú.

Giọng nói của tiền bối đĩa sắt vang lên.

"Đáng tiếc.”

"Nếu ra tay sớm chút, nói không chừng thật sự có thể giải quyết cuộc bạo động này.”

"Nhưng bây giờ thì không xong rồi, ấn ký trong cơ thể ông ta đang dần dần suy bại, ông ta đã bị Đại thế Thượng Cổ vứt bỏ.”

"Nếu như không có được sự công nhận của thiên địa của thế giới này thì kết thúc của ông ta sẽ rất thảm.”

Tiền bối đĩa sắt mở miệng nói ra vấn đề.

Ông ấy cũng vì hoàn cảnh của Tịch Diệt Kiếm Thần cảm thấy bi ai.

"Rất thảm sao?”

"Thảm cơ nào?”

Cố Cẩm Niên hơi hơi hiếu kỳ, vấn đề thực lực bị giảm sút thì hắn hiểu, nhưng kết cục “rất thảm” mà tiền bối đĩa sắt nói thì hắn không hiểu lắm.

"Những nhân vật Thần Thoại này đều được thiên địa công nhận mới tỏa sáng, mục đích của nó là để hủy diệt thời đại này.”

"Chỉ là những nhân vật Thần Thoại này khi sống ở thời đại Thần Thoại đều xem thường thiên địa và Đại đạo.”

"Nhưng bởi vì chấp niệm trong lòng nên bọn họ lựa chọn đồng ý và xuất hiện ở thời đại này, chỉ là ngươi đã hóa giải chấp niệm trong lòng bọn họ.”

"Bọn họ buông bỏ hận thù và chấp niệm, lựa chọn giúp ngươi.”

"Chỉ là Thiên Đạo thời Thượng Cổ có chấp nhận được không?”

"Đáp án rất rõ ràng.”

"Ông ta sẽ phải nhận trừng phạt cực kỳ tàn khốc, quá trình đó tuyệt đối sẽ đau đớn và kinh khủng hơn sức tưởng tượng của con người gấp ngàn vạn lần, “sống không bằng chết” chắc cũng chỉ như vậy mà thôi.”

Tiền bối đĩa sắt giống như hiểu biết rất nhiều chuyện trên đời, ông ấy giải thích cho Cố Cẩm Niên hiểu.

Nghe thế, Cố Cẩm Niên nhịn không được nhíu mày.

Oành!

Tiếng vang đột ngột khiến Cố Cẩm Niên chú ý.

Một đạo lôi đình đinh tai nhức óc xẻ rạch xuống thế gian.

Sau một khắc, dị tượng làm người hít thở không thông xuất hiện.

Phía trên bầu trời hình thành mây đen, nếu nhìn kỹ lại thì đây cũng không phải là mây đen, mà là từng chuôi phi kiếm hợp lại thành kiếm hải.

Mọi người trầm mặc, da đầu tê rần, kiếm hải mười vạn dặm đủ khiến bất kỳ ai cũng cảm thấy run sợ, đứng người vạn vạn phi kiếm khiến thế nhân ngạt thở.

Đây là Thiên kiếp.

Vô tận Kiếm hồn tạo thành Thiên kiếp.

Mục tiêu của nó chính là Tịch Diệt Kiếm Thần.

Răng rắc!

Không hề báo trước, một đạo kiếm ý từ vạn vạn Kiếm hồn trên cao vạn trượng bổ.

"A! ! ! ! !”

Những Kiếm hồn này không gì cản nổi, không phải công kích vật lý mà là công kích về tinh thần.

Giống như vạn tiễn xuyên tâm vậy.

Dù là mạnh mẽ như Tịch Diệt Kiếm Thần cũng khó có thể ngăn cản, cơn đau khiến ông ấy phát ra tiếng rống giận dữ.

Đứng dưới Lôi kiếp kinh hoàng.

Mái tóc đen buông xõa lả tả, trong con ngươi nổ tung những ánh sáng sắc nhọn, ông ấy rống to, một phần là vì đau đớn, một phần là vì căm phẫn không phục.

Đoàng.

Ông ấy rút kiếm, chém một đường mạnh mẽ lên bầu trời, kiếm ý bùng nổ, bổ ra một khoảng không sáng rọi dài trăm vạn dặm.

Mà ánh mắt của ông ấy tràn đầy căm phẫn và lãnh ý.

Mọi người trầm mặc, cho dù là Cố Cẩm Niên đang ở trong Kiếm sơn, cũng không khỏi tắc lưỡi.

Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám khiêu chiến những Thiên kiếp kiểu này nha?

Ngươi bổ ta một sét?

Ta chém ngươi một đao?

Cái này… đúng thật là tuyệt thế ngoan nhân.

Thế nhưng trong nháy mắt Thiên kiếp đã khôi phục lại như lúc đầu.

Lại thêm một đạo kiếm khí tuyệt luân bổ xuống.

Lần này, Tịch Diệt Kiếm Thần đau đến mức toàn thân hơi hơi run rẩy, có thể thấy được, Lôi kiếp này đau đớn cỡ nào.

Nhưng mà Tịch Diệt Kiếm Thần cũng không do dự, lại đáp trả bằng một kiếm bá đạo.

Cực kỳ không phục.

Ông ấy biết rõ, những việc mình làm chẳng có ý nghĩa gì, nhưng thân là cường giả Kiếm đạo chí tôn, ông ấy có cốt khí của riêng mình.

Lúc này, Cố Cẩm Niên muốn tiến lên giúp đỡ, nhưng giọng nói của tiền bối đĩa sắt vang lên.

"Nếu ngươi đi, ông ta chắc chắn sẽ chết.”

"Đây không phải là lôi kiếp.”

"Đây là đại kiếp thiên địa, chỉ nhằm vào Tịch Diệt Kiếm Thần.”

"Chỉ đơn thuần là trừng phạt.”

"Nếu ngươi qua đó, sẽ khiến mọi thứ phiền phức hơn.”

"Ta khuyên ngươi vẫn nên thành thật đứng ở đây chờ đi.”

Nghe thấy tiền bối đĩa sắt nói thế, Cố Cẩm Niên thật sự có chút trầm mặc.

Nhưng hắn vẫn nghe lời

Trầm mặc không nói gì, lẳng lặng nhìn Tịch Diệt Kiếm Thần.

——
Bạn cần đăng nhập để bình luận