Đại Hạ Văn Thánh

Chương 305 Thơ của Cố Cẩm Niên lưu danh thiên cổ! Hóa thành linh hồn của quân đội! Bảo hộ núi sông! Trấn áp quốc vận!(5)

“Đúng.”

“Động thủ ở phụ cận Kinh đô dù là cao thủ tuyệt thế ra mặt thì cũng đừng nghĩ đến. Trong Kinh đô có không ít cao thủ, ở trước mặt ám sát không thể nghi ngờ chính là muốn chết.”

“Biên cảnh là nói thích hợp nhất để động thủ, điều này không tệ.”

“Cẩm Niên, thúc không nói nhiều, chuyện này nhất định phải mau chóng thông tri bệ hạ, chậm trễ một khắc cũng không được.”

Cố Ninh Nhai gật nhẹ đầu.

Chuyện này quá lớn, nhất định phải báo cáo trước.

“Đi.”

“Nhưng mà có chuyện này cùng bệ hạ nói chút, phát một vạn lượng hoàng kim cho ta.”

“Muốn hiện ngânn.”

Cố Cẩm Niên cố ý nói một câu.

Bây giờ trên người mình không có đồng nào, ngay cả khắc kim cũng không khắc được, phải dùng hoàng kim.

“Được.”

“Nhưng mà chuyện còn lại, ngươi không cần lo. Ngày mai chính là thi hội Đại Hạ, bất kể như thế nào, thi hội Đại Hạ lần này rất quan trọng. Nghe lão gia tử nói, thi hội lần này không giống bình thường.”

“Những chuyện khác giao cho Lục thúc ta làm, ngươi an tâm mà đọc sách.”

Cố Ninh Nhai mặc dù không biết chất nhi này của mình cần hoàng kim làm gì nhưng hắn cũng không dài dòng, trực tiếp đáp ứng.

Đông fthời căn dặn Cố Cẩm Niên đi học cho giỏi, chuẩn bị ngày mai chiến đấu với thi hội Đại Hạ.

“Được.”

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu.

Lập tức Cố Ninh Nhai quay người rời đi.

Chuyện này, hắn nhất định phải mau chóng báo cáo.

Chỉ là chờ Cố Ninh Nhai đi không đến nửa khắc đã có thư đồng đến đây, gõ cửa lên tiếng.

“Thế tử điện hạ, Thập Nhị Hoàng tử Đại Kim đến đây bái phỏng.”

Theo giọng nói của thư đồng vang lên.

Trong phòng, Cố Cẩm Niên đang chuẩn bị ôn tập công khoá không khỏi lộ vẻ tò mò.

Thập Nhị Hoàng tử?

Tìm mình làm cái gì?

Tuy có nghi hoặc nhưng Cố Cẩm Niên vẫn nói.

“Mời.”

Giọng nói vang lên.

Không bao lâu, một thân ảnh đi vào bên trong, bên ngoài có đứng vài tên hộ vệ, nghiêm ngặt trấn giữ.

Nhưng mà Thập Nhị Hoàng tử Đại Kim đến cũng dẫn đến chú ý của quân Thiên Vũ. Hai mươi vị Thiên Vũ quân cũng xuất hiện ở đây.

Bọn hắn cũng không phát ra bất kỳ thanh âm gì, chỉ đứng ở ngoài cửa để bảo hộ. Dù sao Thập Nhị Hoàng tử cùng Cố Cẩm Niên không có quan hệ gì, đột nhiên đến chẳng may náo loạn chuyện gì thì bọn hắn cũng có thể lập tức giúp một tay.

“Gặp qua thế tử.”

“Ngưỡng mộ tài hoa của thế tử đã lâu. Ngày mai chính là thi hội Đại Hạ, tùy tiện đến quấy rầy. Mong rằng thế tử không nên trách tội tiểu vương.”

Thập Nhị Hoàng tử đều có mái tóc vàng, trên mặt mang theo nụ cười. Đồng thời mang lên một khối ngọc thạch, đi đến trước mặt Cố Cẩm Niên, biểu thị rõ sự cung kính.

“Thập Nhị Hoàng tử khách khí.”

Cố Cẩm Niên không biết vì sao đối phương đột nhiên đến nhưng bên ngoài vẫn thoáng khách khí.

“Thế tử.”

“Tiểu vương cực kỳ yêu thích thi từ, thế tử có thể làm ra thiên cổ thi từ đã khiến bản vương nhìn đi nhìn lại hàng trăm lượt, càng treo ở đầu giường. Thứ nhất là cảm khái tấm lòng vì dân của thế tử. Thứ hai là kính nể thế tử. Thứ ba là ngưỡng mộ tài hoa của thế tử.”

“Trước đó vài ngày, chuyện ở Khổng phủ kỳ thật cùng bản vương cũng có chút không vui. Nhưng tiểu vương cùng Khổng Vũ có chút quan hệ nên không thể nói nhiều thêm gì.”

“Hôm nay đến cửa bái phỏng, chính là để tạ lỗi. Mong rằng thế tử điện hạ đừng nhớ ở trong lòng.”

“Vật này chính là giao long thổ nhật bàn, ban ngày hấp thu tinh hoa của mặt trời đến đêm khuya chỉ cần rót vào một đạo pháp lực là có thể phun ra hạt mặt trời như tắm rửa ánh nắng, có thể tiêu trừ rã rời.”

“Mong rằng thế tử điện hạ vui vẻ nhận cũng coi như làm tấm lòng thành của tiểu vương.”

Thập Nhị Hoàng tử cùng nói.

Chưa từng nghĩ, hôm nay bọn hắn đến nhà tạ lỗi. Thật đúng là ngoài dự liệu.

“Thập Nhị Hoàng tử nói quá lời, chỉ là chút chuyện nhỏ cần gì đưa lễ lớn như thế?”

Cố Cẩm Niên không nhận, thoáng uyển chuyển một chút.

“Không.”

“Việc này bất kể như thế nào cũng có quan hệ với tiểu vương. Thế tử, thật ra hôm nay tiểu vương đến Đại Hạ chủ yếu chính là vì thế tử mà đến.”

“Tài hoa của người, đã truyền bá khắp nơi ỏw vương triều Đại Kim ta. Không ít Đại Nho ở Đại Kim tán thưởng người là tuấn kiệt Nho đạo đương thời. Tất cả đều muốn gặp ngài.”

“Nhất là sư phụ của tiểu vương, càng yêu quý văn thải của thế tử.”

“Nếu có một ngày, thế tử đến Đại Kim thì ta tiểu vương nhất định lấy đại lễ để đón tiếp.”

“Đây là Kim Lệnh của tiểu vương. Nếu có một ngày thật sự người đi vương triều Đại Kim, chỉ cần xuất ra Kim Lệnh này sẽ đại biểu cho tiểu vương, bất cứ chuyện gì cũng đều thông suốt.”

Thập Nhị Hoàng tử nói.

Nhìn thấy được rằng hắn rất thành khẩn, vừa tặng lễ lại vừa đưa Kim Lệnh.

Không thể không nói, Hoàng tử vương triều Đại Kim quả nhiên là mạnh hơn so với vương triều Phù La mấy trăm lần.

“Thập Nhị Hoàng tử khách khí.”

“Nếu có cơ hội cũng sẽ chuẩn bị một phần hậu lễ đến nhà bái phỏng khi tiến đến vương triều Đại Kim.”

Không đánh người mặt tươi cười, hơn nữa thù lớn nhất của mình là nhằm vào vương triều Phù La. Trước mắt không có xung đột lợi ích quá lớn đối với vương triều Đại Kim.

Tất nhiên là vẫn có thể lá mặt lá trái.

“Như thế quá tốt.”

“Gia huynh của tiểu vương cũng chính là Tứ ca của ta, cũng rất muốn gặp thế tử. Nếu có cơ hội thật sự muốn gặp gỡ một lần.”

Thập Nhị Hoàng tử cười nói.

Dứt lời, Cố Cẩm Niên đã hiểu rõ đây là có ý gì. Xem ra Tứ Hoàng tử Đại Kim xa cuối chân trời cũng đang muốn lôi kéo mình.

------------------------------------------

Đừng nghĩ mình là người vương triều Đại Hạ nhưng lại rất hiểu chuyện, ở giữa đều cần cân đối trợ giúp lẫn nhau.

Đại Kim có người của Đại Hạ mà ngược lại Đại Hạ cũng có người của Đại Kim.

Mạng lưới quan hệ rắc rối phức tạp.

“Được, có cơ hội sẽ gặp mặt một lần, không say không về.”

Cố Cẩm Niên cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận