Đại Hạ Văn Thánh

988 Dân ý chi tranh, đại quốc mậu dịch, thống nhất tiền tệ, kế hoạch sớm (5)

Cố Cẩm Niên lên tiếng, phụ họa nói.



"Đúng, thay đổi chế độ thổ địa rất không tệ, trẫm có ý cải tiến nghĩ thật tốt một chút. Cẩm Niên, ngươi vậy ngẫm lại xem, nghĩ xem có thể cải tiến tốt hay không. Nói không chừng có thể thành chính sách mới."



Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, ông ấy hưng phấn nhất chính là cái thay đổi chế độ thổ địa này. Kế hoạch này nếu được chứng thực thì thu nhập quốc thuế của vương triều Đại Hạ, chí ít có thể tăng gấp hai ba lần.



Đương nhiên ông ấy cũng khắc sâu hiểu rõ, chuyện này nhất định sẽ bị vô số người cho ngăn cản. Dù sao liên quan đến chuyện thổ địa, đối quyền quý mà nói cũng không phải một chuyện nhỏ, rất dễ dàng kích thích mâu thuẫn giai tầng.



Cho nên triều đình thật muốn đẩy chính sách mới, nhất định phải hoàn toàn trấn áp nội loạn mới có thể ra tay.



Hiện tại nếu là trực tiếp ban bố chính sách mới, không có gì ngoài ý muốn thì Ninh Vương tất nhiên tạo phản, tất cả quyền quý đều sẽ ủng hộ Ninh Vương vô điều kiện.



"Bệ hạ, chuyện thuế má Giang Nam, không bằng để hai người bọn họ đi một chuyến, đi theo bên người gia phụ thần. Thứ nhất là nhìn xem tình huống vùng Giang Nam một chút. Thứ hai cũng coi như là rèn luyện bản thân."



Cố Cẩm Niên lên tiếng, trước đó Lục thúc của hắn đã đề cập tới chuyện thuế má của vùng Giang Nam. Trước mắt hai người này đối với phương diện này đúng thật là có chút nghiên cứu, nhưng tất cả nghiên cứu, đều là trên giấy.



Ý nghĩ không sai, nhưng không có cân nhắc tình huống thực tế. Cao EQ có ý tưởng, thấp EQ quá lỗ mãng.



Đúng lúc để cho phụ thân mình mang bọn họ chạy một vòng, đi Giang Nam chịu giày vò, chịu hai bữa đánh đập, là tốt rất nhiều rồi.



"Ý nghĩ này không sai."



Vĩnh Thịnh Đại Đế hai mắt tỏa sáng. Ông ấy cho rằng biện pháp này không sai. Hai người Tại Ích cùng Hà Trai đúng thật là rất có ý tưởng. Đúng lúc này để bọn họ đi một chuyến đến vùng Giang Nam có thể đưa đến tác dụng tôi luyện.



"Bệ hạ, còn có chuyện khác hay không. Nếu không có chuyện gì khác mà nói, thần xin cáo lui. Mấy ngày nay cũng có chút rã rời, muốn về sớm nghỉ ngơi một chút."



Trong điện, Cố Cẩm Niên lên tiếng nói.



"Được rồi, khoảng thời gian này ngươi cẩn thận ở thư viện đợi. Tắc Hạ Học Cung lập tức sẽ mở ra. Dành chút thời gian cũng để cho ngươi cẩn thận chuẩn bị một chút."



Vĩnh Thịnh Đại Đế nhẹ gật đầu. Ông ấy cũng không muốn quá chậm trễ thời gian của Cố Cẩm Niên.



"Vậy thần cáo lui."



Cố Cẩm Niên cười cười, sau đó rời đi điện Dưỡng Tâm.



Đợi sau khi đi ra khỏi điện Dưỡng Tâm, hai đạo nhân ảnh liền xuất hiện ở trước mặt mình.



Chính là phụ thân mình Cố Thiên Chu, còn có Hộ bộ Thượng thư Hà Ngôn.



"Phụ thân, sao người lại ở chỗ này?"



Đi ra điện Dưỡng Tâm, Cố Cẩm Niên vội vàng hướng phía phụ thân của mình lên tiếng chào.



"Bệ hạ có chỉ."



"Cẩm Niên, hai ngày này con có rảnh về nhà một chuyến. Mẫu thân con cả ngày lo lắng, nhanh đi về dỗ dành cho nàng ấy vui vẻ đi."



Nhìn thấy nhi tử của mình đến rồi, Cố Thiên Chu khắp khuôn mặt là nụ cười. Dù sao nhi tử của mình ưu tú như thế, ai nhìn mà không cao hứng.



"Vâng."



Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, sau đó lại hướng phía Hà đại nhân làm làm lễ.



Đối phương cũng cười đáp lại một câu Hầu gia.



Ngay sau đó, Cố Cẩm Niên rời đi hoàng cung rồi.



Rời đi hoàng cung, Lục thúc một mực đợi ở cổng, nhìn thấy mình cũng lập tức xông tới. Nói tới nói lui đơn giản chính là hỏi mình có nhắc đến ông ấy hay không.



Vì để cho Lục thúc vui vẻ, Cố Cẩm Niên che giấu lương tâm nhẹ gật đầu. Sau khi tùy ý đi lại một chút, liền hướng phía thư viện Đại Hạ đi đến.



Trên đường đi, Cố Cẩm Niên cũng có suy nghĩ đến chuyện Long châu quốc vận.



"Lần này tranh giành Thiên mệnh có lẽ không chỉ là tranh giành đối với cá nhân một người mà đối với vương triều cũng là một lần tranh đấu."



"Nếu thật sự dựa theo Từ Thái Nhất nói, vương triều đạt được Long châu quốc vận chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ nhất thống thiên hạ."



"Đến lúc đó chú định lại là một trận nhân gian loạn chiến, tác động đến toàn bộ đại thế."



Cố Cẩm Niên thầm nghĩ trong lòng.



Nghĩ tới chỗ này, Cố Cẩm Niên càng không khỏi ngẩng đầu nhìn phía trên bầu trời. Bên trên kia, Long châu quốc vận rõ ràng vẫn có khuynh hướng thiên về vương triều Trung Châu.



Đó cũng không phải một chuyện tốt, nhưng cũng là một chuyện tốt.



Đại thống nhất, đối với dân chúng mà nói là một chuyện tốt. Chí ít quốc gia yên ổn, không còn có ngoại địch xâm phạm, cho dù là nội loạn chính biến, không đả thương được thường dân. Đơn giản là quyền quý ở giữa đánh cờ, người nào thua người đó chết thôi.



Dân chúng là căn cơ của vương triều. Ngoại trừ là chiến tranh xâm lấn, nếu không gần như sẽ không gây phiền phức cho người dân.



"Dân ý?"



Trong lòng Cố Cẩm Niên suy nghĩ hai chữ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận