Đại Hạ Văn Thánh

1086 Xảy ra chuyện lớn! Đại hỉ sự! Trấn Quốc Công trợn tròn mắt, Vĩnh Thịnh Hoàng Đế khóc!(3)

Người từng đọc qua sách sử đều có thể biết rõ, từ xưa đến nay thứ mà các đại vương triều muốn có nhiều nhất là gì?

Là lương thực.

Không sai, chính là lương thực, chỉ cần có đủ lương thực, như vậy có thể giải quyết được vấn đề lớn nhất.

Nội chính.

Nếu như một vương triều, có thể đảm bảo mỗi dân chúng đều có cơm ăn, còn được ăn no bụng, như vậy địa vị của vị hoàng đế này sẽ vô cùng vững chắc, trừ khi phát sinh chính biến hoặc ngoại tộc xâm lược.

Nội bộ ổn định, lương thực quyết định tất cả, dân chúng chỉ cần có một miếng cơm ăn là sẽ không gây chuyện, mặc kệ lời đồn đại vô căn cứ nào nổi lên, thật ra phần lớn dân chúng sẽ không thèm để ý tới.

Cũng chỉ có ăn không đủ no, cuộc sống trôi qua không tốt, mới có thể đi gây chuyện, đây là đạo lý xưa nay rồi.

Nếu lương thực dư dả, hoàn toàn có thể bãi bõ thuế lương thực, hoàn thành cải cách xưa nay chưa từng có, mức độ phát triển kinh tế mậu dịch sẽ đạt đến lớn nhất, từ đó mới có thể hoàn thành kinh tế thực dân.

Chỉ có giải quyết được vấn đề lương thực, mới có khả năng xúc tiến kinh tế mậu dịch, nếu không mọi người cơm cũng ăn không đủ no, còn ai đi theo ngươi buôn bán? Làm ăn?

Mà quận Giang Trung nếu kiểm soát tốt, nắm bắt tốt, chắc chắn sẽ trở thành vùng đất địa long hưng thịnh nhất Đại Hạ.

Đây là chuyện vui lớn động trời đấy.

"Hầu gia, vừa rồi có người báo lại, rất nhiều địa phương hạt giống đã nảy mầm, nhưng cũng có một số địa phương thì hạt giống bị hủy, giống như bị lửa thiêu, cháy đen như than vậy."

Lúc này, Phương Kính Thành lên tiếng, báo lại cho Cố Cẩm Niên một chuyện không tốt.

"Hạt giống bị cháy hỏng rồi?"

Cố Cẩm Niên thấy hơi kỳ lạ, nhìn qua đối phương hỏi với vẻ mặt tò mò.

"Hầu gia, mời ngài xem."

Phương Kính Thành đưa hạt giống màu đen mà tướng sĩ vừa giao tới cho Cố Cẩm Niên.

Quả thật, đây là hạt giống bông lúa Chân Long Đại Hạ, nhưng nhìn bên ngoài đã đen thui, trông giống như bị lửa cháy, biến thành than.

Chẳng qua sau khi cầm hạt giống này trong tay, Cố Cẩm Niên đã lập tức phát hiện được tình huống.

Không chịu nổi Hỏa Linh, do đó bị hủy, mà hạt giống chịu được thì sẽ sinh ra biến dị.

Nói cách khác, tại quận Giang Trung, bông lúa Chân Long Đại Hạ chỉ có hai kết quả, hoặc là sinh ra biến dị, hoặc là tuyệt diệt sinh cơ, cực kỳ bá đạo.

Hạt giống này đã không còn chút khí tức sinh mệnh nào.

Nhìn hạt giống trong tay, chỉ một thoáng, trong đầu Cố Cẩm Niên chợt lóe lên một vài suy nghĩ.

"Phương tiên sinh, lập tức đi làm ba chuyện."

"Thứ nhất, sai người quan sát đồng ruộng cẩn thận, ghi lại những nơi nảy mầm tốt, cũng ghi lại tình huống hạt giống hư hại như vậy, trong mười ngày nếu vẫn không nảy mầm, trên cơ bản là đã bị hủy rồi."

"Báo cho dân chúng biết, hạt giống bị hư, sẽ được cấp lại hạt giống mới, để dân chúng không cần lo lắng, nói là có vài địa phương quá mức khô hạn, dẫn đến hạt giống không thể chịu được hạn hán, nên đổi lại một nhóm hạt giống tốt hơn."

"Sau đó lại sai người loan truyền tin đồn, nói rằng những hạt giống mọc rễ nảy mầm được là vì bị động tay động chân, là thủ đoạn Tiên gia có thể giúp cây lúa mọc lên, nhưng lúa trồng ra cũng không thể ăn được."

"Đây là chuyện cần làm đầu tiên."

Cố Cẩm Niên.

Lời này khiến Phương Kính Thành không khỏi nhíu mày.

Cố Cẩm Niên nói thật kỳ lạ, lại bảo ông ta đi tung tin đồn nhảm? Chê bai giống lúa của mình?

Nhưng rất nhanh, Phương Kính Thành hiểu rõ đây là ý gì.

Ông ta không nói ra, mà chỉ gật đầu.

"Chuyện thứ hai, nhổ ra một ít hạt giống đã mọc rễ nảy mầm, lấy kèm cả đất ra luôn, nhanh chóng mang đến quận phủ gần quận Giang Trung nhất, tìm một khoảnh ruộng, trực tiếp trồng xuống, sau đó xem hiệu quả như thế nào, để một ngàn tinh binh đi làm, nếu có bất kỳ tình huống gì phải báo lại ngay cho Bản Hầu."

Cố Cẩm Niên phân phó chuyện thứ hai.

"Xin Hầu gia yên tâm."

Phương Kính Thành nhẹ gật đầu.

"Chuyện thứ ba, để Chu Mãn đích thân giao những hạt giống bị hủy đến tận tay Hầu Quân. Nói cho Hầu Quân biết, những hạt giống bị hủy này, chẳng qua là bị ngâm trong nước thuốc, nếu gieo trồng xuống đồng ruộng rốt, quả thật có thể trồng ra loại gạo không tệ, nhưng dưới tình hình hạn hán nghiêm trọng thế này, tuyệt không có khả năng trồng được loại gạo tốt được."

"Hơn nữa, bởi vì bị ngâm dược nên những hạt giống này trực tiếp bị hủy, cứ nói tính toán của Cố Cẩm Niên đã hoàn toàn đổ vỡ. Bây giờ hắn đang chuẩn bị xin triều đình xuất binh, sợ rằng một tháng nữa, sau khi dân chúng phát hiện việc này thì sẽ không trấn áp được."

Cố Cẩm Niên liên tiếp phân phó ba chuyện.

"Lĩnh mệnh."

Phương Kính Thành gần như hiểu rõ suy nghĩ của Cố Cẩm Niên, ông ta xoay người rời đi, trực tiếp đi thực hiện.

Mà Cố Cẩm Niên cũng lộ ra vẻ kích động khác thường.

Ba chuyện này, Cố Cẩm Niên đều có tính toán riêng.

Quận Giang Trung gặp đại hạn.

Ý định của Cố Cẩm Niên rất đơn giản, đó là dùng bông lúa Chân Long Đại Hạ thay thế cho hạt lúa bình thường, không suy xét quá nhiều.

Thuận thế mượn cơ hội lần này, đem bông lúa Chân Long Đại Hạ phát dương quang đại, cũng có thể lấy quận Giang Trung làm nơi thử nghiệm.

Nhưng mà, mọi chuyện dần đi theo hướng khác, lại ngoài ý muốn giúp vương triều Đại Hạ đạt được thành quả lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận