Đại Hạ Văn Thánh

880 Đại điển sắc phong, kế sách của phật môn, Đông Hoang Ma Quật [Kết thúc tập 1 của chính văn!](2)

Lần này đi ra ngoài, có một số việc vẫn là muốn hỏi thăm Tô Văn Cảnh một chút.

Ví dụ như lý giải về thiên mệnh.

Trong thư phòng viện trưởng, Tô Văn Cảnh vẫn như trước, đang nghiên cứu ván cờ, xem ra dục vọng thắng bại rất mạnh.

"Văn Cảnh tiên sinh, học sinh đã trở lại."

Bên ngoài thư phòng, giọng của Cố Cẩm Niên vang lên.

"Vào."

Theo giọng của Văn Cảnh tiên sinh vang lên, Cố Cẩm Niên cũng đi vào trong thư phòng.

"Gặp qua Văn Cảnh tiên sinh."

Nhìn thấy Tô Văn Cảnh, Cố Cẩm Niên hướng về phía đối phương cúi đầu, làm lễ.

"Cẩm Niên."

"Lần nghị hòa Đại Hạ này, ngươi đúng là xuất hiện vô cùng nổi bật đấy."

Tô Văn Cảnh lộ ra nụ cười, khen Ngợi Cố Cẩm Niên.

"Cũng tạm ổn."

"Có thể xuất lực cho triều đình, là bổn phận của người làm quan."

Cố Cẩm Niên khiêm tốn một phen.

"Lần nghị hòa này, ngươi triệu hoán đá lửa thiên ngoại, hẳn là công lao của ấn ký thiên mệnh."

"Chẳng qua, ấn ký thiên mệnh này, ngươi cũng không nên dùng nhiều, dù sao cũng phải trả một cái giá thật lớn."

Tô Văn Cảnh biết được đá lửa thiên ngoại này là đến từ đâu, cho nên nhắc nhở Cố Cẩm Niên một tiếng, để cho hắn chú ý nhiều hơn một chút.

"Học sinh hiểu được."

"Văn Cảnh tiên sinh, trong cơ thể học sinh có mấy đạo ấn ký thiên mệnh, nhưng không rõ ấn ký thiên mệnh này rốt cuộc có thần thông lực như thế nào, xin hỏi tiên sinh phải làm sao để điều tra rõ ràng?"

Cố Cẩm Niên tò mò nói.

Hiện tại trong cơ thể hắn có năm đạo ấn ký thiên mệnh, một đạo có thể triệu hoán hỏa thạch, một đạo có thể hồi tưởng quá khứ, còn lại ba đạo liền không rõ ràng lắm.

"Đây là vấn đề cảnh giới."

"Cẩm Niên, ngươi bây giờ mới là Tri Thánh Lập Ngôn, còn chưa đạt tới Đại nho cảnh, chờ đến khi ngươi thành Đại nho, ngươi liền có thể hiểu rõ tất cả."

Tô Văn Cảnh đưa ra giải thích, để Cố Cẩm Niên hiểu rõ.

"Đã hiểu."

"Tiên sinh, còn có một chuyện phải hỏi ngài một chút, thiên mệnh chi tranh này, rốt cuộc là cái gì vậy ạ?"

Cố Cẩm Niên gật gật đầu, lúc trước y cũng phỏng đoán như vậy.

"Thiên mệnh chi tranh, ý nghĩa rất lớn, hiện tại các vương triều lớn cùng các thế lực đều đang điều tra."

"Lão phu cũng không rõ thiên mệnh chi tranh này rốt cuộc là cái gì."

"Điều duy nhất biết được chính là, thiên mệnh chi tranh này, sẽ mang đến ảnh hưởng rất lớn, trong tương lai, nếu ai có thể ở trong thiên mệnh chi tranh, độc chiếm danh đầu, sẽ trở thành thiên mệnh chi nhân."

Tô Văn Cảnh thản nhiên mở miệng.

Nói thật ra một chút, hắn cũng không rõ thiên mệnh chi tranh này là cái gì, chỉ biết thứ này nhất định là không tầm thường.

Có chút khó nắm bắt.

"Nhưng mà, không bao lâu nữa, nhanh thì một năm, chậm thì ba năm, thiên mệnh chi tranh sẽ bắt đầu."

"Lão phu thôi diễn qua thiên cơ, trong thiên địa này, ấn ký thiên mệnh chưa có chủ không còn bao nhiêu, Tắc Hạ Học Cung sẽ có ý nghĩa rất lớn."

"Ai có thể có được thiên mệnh của Học cung, sẽ mở màn thiên mệnh chi tranh."

Tô Văn Cảnh bình tĩnh nói.

"Tắc Hạ Học Cung, sẽ mở màn thiên mệnh chi tranh?"

"Đây là vì sao?"

Vừa nghe lời này, Cố Cẩm Niên nhịn không được tò mò.

“Tắc Hạ Học Cung cất giữ hai đạo thiên mệnh, lúc trước Khổng Thánh phong ấn hai đạo thiên mệnh, ai có thể khai sáng tân học, người đó có thể đạt được."

"Lúc này đây, Học cung chỉ sợ sẽ là long tranh hổ đấu, chắc chắn sẽ có người ngấp nghé hai đạo ấn ký thiên mệnh Khổng Thánh phong ấn."

"Lão phu chỉ biết, người của Trúc Sơn Thất Hiền đã khởi hành, không bao lâu nữa sẽ đi tới Học cung."

"Bảy người này, đều là Đại nho đương đại, học vấn cực cao, tụ tập cùng một chỗ hai ba mươi năm, lập hạ chí lớn, muốn hoàn thành luận học bất hủ mới. Chỉ riêng bảy người này, đã làm cho người ta không thể theo kịp. Nói đến kinh luân, lão phu cũng không sánh bằng."

Tô Văn Cảnh lên tiếng, tùy tiện nói ra một cái tên, liền làm cho người ta cảm thấy áp lực.

“Trúc Sơn Thất Hiền?”

Cố Cẩm Niên đã nghe nói qua về thế lực này, bảy Đại nho cùng chung chí hướng, tụ tập cùng một chỗ, mỗi ngày chính là cùng nhau đàm luận nho đạo kinh luân, hoặc là phân tích đại thế thiên hạ, v…v….

Thứ như Kinh Nghĩa, cùng nhau thảo luận so với một người đóng cửa tự luận thì tốt hơn rất nhiều.

"Tiên sinh, lần Tắc Hạ Học Cung này, sẽ có bao nhiêu người đến vậy?"

"Còn nữa, thế lực trong thiên hạ này, rốt cuộc là có bao nhiêu?"

Cố Cẩm Niên có chút tò mò.

Vẫn luôn nói, thiên hạ đại thế, thiên hạ đại thế, nhưng Cố Cẩm Niên thật đúng là chưa từng tiếp xúc qua đại thế gì.

Vương triều Đại Hạ, nước Hung Nô, vương triều Phù La, vương triều Đại Kim, vương triều Trung Châu.

Đây là những thế lực lớn mà trước mắt Cố Cẩm Niên biết đến, nhưng vấn đề là, những thế lực lớn này mang đến cho Cố Cẩm Niên cảm giác, hình như cũng chỉ có như vậy.

Có thể là do cách nhau quá xa, không ở trong cùng một hệ thống, cho nên rất khó phát hiện thực lực của đối phương mạnh bao nhiêu.

Nghe Cố Cẩm Niên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận