Đại Hạ Văn Thánh

1579 Nhật nguyệt mới, đã mọc lên! Thượng cổ Nhân tộc? Có ta vô địch! (8)

Cũng vào lúc này, giọng nói của Vĩnh Thịnh Đại Đế không khỏi vang lên.

"Trẫm nể mặt Thánh Nhân."

"Có thể đồng ý."

"Nếu như chư quốc từ chối."

"Trực tiếp tuyên chiến, không đến một khắc máu chảy thành sông, trẫm tuyệt đối sẽ không dừng tay."

"Còn nữa, trẫm không đồng ý mười hai canh giờ, phải ngay lúc này. Thánh Nhân nhân từ, còn trẫm thân là đế vương Đại Hạ, không hiểu được nhân từ với bên ngoài đâu."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lập tức hưởng ứng lời Cố Cẩm Niên nói, nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế càng hiểu được cách nắm bắt lòng người, ông cũng không cho mười hai canh giờ hay không mười hai canh giờ gì cả.

Hiện tại ưu thế nằm trong tay ta, đây còn không phải là được quyền rao giá trên trời ư?

Dù sao không đồng ý thì chết.

Tùy bọn họ lựa chọn thế nào thôi.

Đương nhiên, Cố Cẩm Niên cũng không phải nhân từ, mà là chuyện Thánh Nhân bắt buộc phải làm, nếu như Cố Cẩm Niên bởi vì lợi ích, bởi vì chỗ tốt, từ đó làm ra một vài chuyện vi phạm đạo Thánh Nhân, như vậy là không được.

Thánh Nhân phải chịu thiên địa giám thị, nhất cử nhất động, trời nghe trời nhìn.

Nghe nói như thế, tâm tình của đế vương vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La càng trầm trọng nặng nề hơn.

Đúng vậy, Cố Cẩm Niên vẫn khá tốt, ít nhất Cố Cẩm Niên là Thánh Nhân, sẽ không làm chuyện đến mức trực tiếp như vậy.

Thủ đoạn ôn hòa.

Còn dựa theo cách làm của Vĩnh Thịnh Đại Đế, nói một câu không dễ nghe, không cần khai chiến, trực tiếp nâng đỡ một nhóm thế lực khác trong quốc gia bọn họ đăng cơ thượng vị, thắng được tất cả.

Lải nhải cả ngày nhiều như vậy làm gì?

Cố Cẩm Niên còn tính là cho bọn họ một chút lòng nhân từ.

Đổi vị trí mà suy nghĩ, bọn họ chỉ sợ sẽ hung ác nhiều hơn so với Cố Cẩm Niên.

"Đại Kim nguyện ý ký tên."

Dưới sự chèn ép của Vĩnh Thịnh Đại Đế, cuối cùng vương triều Đại Kim do dự khoảng một nén nhang, sau đó đưa ra câu trả lời.

Không đồng ý, vậy phải tuyên chiến ngay lập tức.

Đồng ý, ít nhất là kế hoãn binh, còn có thời gian làm vài chuyện khác.

"Phù La nguyện ý ký tên."

Nhìn vương triều Đại Kim đồng ý, vương triều Phù La cũng không nói nhảm nhiều.

Nghe được những câu trả lời này.

Cố Cẩm Niên cũng không có biểu tình gì, đây là chuyện nằm trong dự liệu.

"Lão cữu, chuyện còn lại giao cho ngài."

"Ta có chuyện khác muốn làm."

Cố Cẩm Niên nói, chuyện đã giải quyết xong, hắn dự định rời đi, đi tìm người Lôi tộc, trao đổi một vài chuyện.

Thượng cổ Nhân tộc rất cường đại, vượt qua tưởng tượng của hắn.

Tương lai đại thế tranh đấu chỉ sợ sẽ đáng sợ hơn cả hiểu biết của mình.

Mà hắn đối với năm tộc Thượng cổ, vẫn tồn tại rất nhiều nghi hoặc, hắn cần hỏi thăm để Lôi tộc giải đáp giúp.

Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng.

Nhất là bây giờ hắn đã đắc tội với Thượng cổ Nhân tộc chờ đến khi Nhân tộc xuất thế, tất nhiên không thể thiếu va chạm và tranh đấu.

Gió tanh mưa máu thật sự chỉ sợ sắp đến rồi.

Điều này, Cố Cẩm Niên biết rõ trong lòng.

"Tốt!"

"Cẩm Niên, nếu có bất cứ chuyện gì thì trực tiếp nói cho lão cữu."

"Nhưng mà, có một chuyện, lão cữu phải nhắc nhở ngươi một chút."

Lúc này, trong lòng Vĩnh Thịnh Đại Đế tất nhiên vô cùng vui sướng, sau cuộc chiến hôm nay, vương triều Đại Hạ giải quyết xong vấn đề mâu thuẫn cuối cùng, hơn nữa còn thuận thế trấn áp các quốc gia khác.

Bên ngoài Đại Hạ vẫn là Đại Hạ như cũ, chư quốc vẫn là chư quốc như cũ.

Nhưng trên thực tế, từ lúc này trở đi, Đông Hoang chỉ có một vương triều chân chính, đó chính là vương triều Đại Hạ.

Thân là Đế Vương, Vĩnh Thịnh Đại Đế sao lại không thích?

Nhưng ông còn một chuyện, định nói với Cố Cẩm Niên.

"Chuyện gì?"

Cố Cẩm Niên cũng rất trực tiếp, hỏi thẳng Vĩnh Thịnh Đại Đế là chuyện gì.

"Hãy đến Trung Châu một chuyến, tìm đế vương Trung Châu trò chuyện một chút."

"Thứ mà ông ta biết rất nhiều."

"Hơn nữa, đế vương Trung Châu là người rất đặc biệt, đời này lão cữu chưa bao giờ bội phục một ai, kể cả gia gia của ngươi ta cũng không bội phục, chỉ có đế vương Trung châu là khác, tương lai sẽ biến hóa rất lớn, sớm gặp mặt ông ta một lần không phải là chuyện xấu."

"Ông ta cũng có ý muốn gặp mặt ngươi một lần."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói ra chuyện này, làm Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc.

Hắn cũng từng nghe nói đế vương Trung Châu muốn cùng hắn gặp mặt, nhưng khoảng thời gian gần đây có rất nhiều chuyện, lại thêm đại thế chi tranh sắp đến, Cố Cẩm Niên vô thức cho rằng, đi Trung Châu gặp Trung Châu Đại Đế, đối phương chẳng qua là muốn lôi kéo mình.

Nhưng hôm nay nghe được Vĩnh Thịnh Đại Đế nói như thế, khiến Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ.

"Được."

"Nhưng mà lão cữu này, ông ta đã làm chuyện gì mà có thể khiến ngài khâm phục như thế?"

Cố Cẩm Niên có phần tò mò nên hỏi.

Lão cữu là đế vương Đại Hạ, còn có chuyện gì có thể làm ông ấy kính nể và rung động đây?

"Người này rất khác biệt."

"Ta từng gặp ông ta, lúc trước, khi ta đang làm lính thủ hạ dưới trướng gia gia ngươi, đã gặp được ông ta trên chiến trường, nhưng lúc đó ta bị trọng thương, ông ta giả trang làm tiểu binh, tuy biết được thân phận ta rồi lại không lựa chọn giết ta, mà là lựa chọn buông tha cho ta."

"Không phải bởi vì xem thường ta, mà ông ta không muốn thông qua cách này để tấn thăng lên cấp Tướng."

"Trước khi Đế vương Trung Châu đăng cơ, ông ta đã chinh chiến mười năm, dùng tên giả thân phận giả, từng bước trở thành Đại tướng tiếng tăm lừng lẫy Trung Châu, suýt chút còn được phong Hầu, về sau thì giả chết, lừa gạt người đời."

"Chuyện này, người trong thiên hạ không có người nào biết được."

"Ngươi đi tìm ông ta, chuyện sẽ không tệ đâu."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói, rất chân thành và cũng cực kỳ nghiêm túc.

Nghe được chuyện này, Cố Cẩm Niên quả thật hơi kinh ngạc.

"Được."

"Mấy ngày nữa, ta sẽ đi."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, trong lòng cũng sinh ra hiếu kì to lớn về Đế Vương Trung Châu.

Hắn cũng quyết định.

Chờ sau khi đi Bàn Sơn, hắn sẽ đi Trung châu.

Tự mình gặp vị đế vương Trung Châu này một lần.

Nhân vật truyền kỳ Thiên hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận