Đại Hạ Văn Thánh

1178 Thảm họa đá lửa, chỉ có kinh văn Thánh nhân Nho đạo hiển thế, ngưng tụ tiên hiền xưa nay.

-

-

Hoàng cung Đại Hạ.

Trong chính điện.

Khi bách quan nghe nói trên bầu trời ở kinh đô xuất hiện đá lửa thiên ngoại.

Mọi người đều im lặng không nói gì.

Năm đại thiên tai, thiên tai cuối cùng chính là đá lửa thiên ngoại.

Ăn ngay nói thật, đá lửa thiên ngoại cũng không nằm trong phạm vi cân nhắc của mọi người, thứ nhất là vì Cố Cẩm Niên có thể điều khiển đá lửa thiên ngoại, thứ hai là trong Đại Hạ cũng có cường giả.

Chỉ cần không phải đá lửa đặc biệt đáng sợ, ổn định nó không khó.

Thêm vào đó không ai biết rõ vị trí cụ thể của đá lửa thiên ngoại, nếu như rơi xuống một số nơi hoang mạc, vậy đến việc để ý cũng chẳng cần nữa.

Nhưng hết lần này tới lần khác nó lại xuất hiện ở trong kinh đô.

Nhân khẩu kinh đô Đại Hạ đông đúc, vô cùng phồn vinh, đá lửa rơi xuống hơi lớn một chút, mang đến tai ách cũng không phải là việc nhỏ.

Đương nhiên vì vậy, triều thần từng người đều trầm mặc.

"Giám chính Giám Thiên Ti ở đâu?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế hỏi.

Nhưng vừa dứt lời, ở bên ngoài đại điện vang lên một giọng nói.

"Bệ hạ."

"Thần ở ngoài điện, có chuyện quan trọng khởi tấu."

Từ Thái Nhất nói chuyện từ bên ngoài.

"Chuẩn."

Vĩnh Thịnh Đại Đế ân chuẩn, trong lòng cũng đầy bất an.

"Khởi bẩm bệ hạ."

"Trên bầu trời kinh đô, xuất hiện bảy viên đá lửa, căn cứ Giam Thiên Ti kiểm chứng, trong vòng một canh giờ, bảy viên đá lửa sẽ rơi xuống kinh đô."

"Nếu như không có cách nào tiêu diệt, kinh đô Đại Hạ sẽ trực tiếp bị san thành bình địa."

"Xin bệ hạ lập tức hạ lệnh, sơ tán dân chúng."

"Để tránh ủ ra đại họa."

Từ Thái Nhất nói ra uy lực của bảy viên đá lửa này.

"San bằng kinh đô?"

"Chỉ bảy viên đá lửa đã có thể phá hủy kinh đô thành bình địa?"

"Chuyện này không có khả năng."

"Có thiên tai đáng sợ như vậy sao?"

Bách quan kinh ngạc, toàn bộ kinh đô Đại Hạ có mấy ngàn vạn dân chúng, cho dù bây giờ sơ tán ngay những người dân này, trong vòng một canh giờ, cũng không sơ tán được bao nhiêu.

Cho nên, nói cách khác, không chạy được.

"Triệu Tô Văn Cảnh đến điện Dưỡng Tâm."

"Chúng ái khanh lập tức sơ tán dân chúng, nhưng không được gây nên khủng hoảng."

Vĩnh Thịnh Đại Đế đứng dậy, ông hạ ý chỉ.

Song nói đến đây, ông tiếp tục bổ sung một câu.

"Cấp tốc bảo Cố Cẩm Niên vào cung."

Liên quan đến chuyện trọng đại, Vĩnh Thịnh Đại Đế vốn không muốn Cố Cẩm Niên tiếp tục cực nhọc, nhưng đến lúc này, chỉ có thể làm như thế.

"Tuân chỉ."

Lập tức, cả triều văn võ vội vàng trả lời, ngay sau đó bắt đầu xử lý những chuyện này.

Đồng thời.

Đợi bãi triều, Ngụy Nhàn ở bên cạnh ghé sát tai Vĩnh Thịnh Đại Đế nói.

"Bệ hạ."

"Văn Cảnh tiên sinh đã chờ ở bên ngoài điện Dưỡng Tâm từ lâu."

Nghe nói như thế, Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng không dài dòng, đi thẳng đến điện Dưỡng Tâm.

Sau khi đi ra cung điện.

Ông ngẩng đầu nhìn lên.

Bầu trời kinh đô trong xanh như ngọc bích, không có dấu hiệu gì là cho thấy sắp có chuyện lớn xảy ra.

Nửa khắc sau.

Bên ngoài điện Dưỡng Tâm.

Vừa nhìn thấy Tô Văn Cảnh, Vĩnh Thịnh Đại Đế trực tiếp lên tiếng.

"Văn Cảnh tiên sinh."

"Chuẩn bị thế nào rồi?"

Nghe Vĩnh Thịnh Đại Đế hỏi, Tô Văn Cảnh trả lời thẳng.

"Bệ hạ, trong khoảng thời gian này, thần đã bố trí trận pháp ở các nơi."

"Có thể ngăn cản đá lửa thiên ngoại."

Tô Văn Cảnh lên tiếng, đưa ra câu trả lời.

Nghe vậy, Vĩnh Thịnh Đại Đế không khỏi thở dài một hơi.

Trong khoảng thời gian này, Cố Cẩm Niên vẫn luôn bận giải quyết vấn đề khó khăn ở bốn quận Lũng Tây, còn triều đình cũng đang bí mật bố trí trận pháp.

Muốn ngăn cản đá lửa thiên ngoại, chỉ có thể mượn lực lượng siêu phàm.

Phật môn thì khỏi cần suy xét đến, vương triều Đại Hạ muốn tìm là tìm Tiên môn hỗ trợ.

Tiên môn từ chối vương triều Đại Hạ tham dự chuyện Đông Hoang ma quật, vì vậy vương triều Đại Hạ để Tiên môn hỗ trợ bố trí trận pháp, cũng coi như trao đổi ích lợi một lần.

Mặc dù vương triều Đại Hạ càng hi vọng tham dự trấn áp Đông Hoang ma quật, nhưng khi đó vốn là thời kì đặc biệt.

Vì vậy chưa tính toán chi li.

Do đó, Tiên môn đã khắc ấn rất nhiều trận pháp ở bên trong Đại Hạ, có điều là Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng không hoàn toàn tin tưởng người của Tiên môn, cho nên trận pháp được khắc ấn chính là trận pháp hạo nhiên Nho đạo.

Chỉ cần rót tài hoa vào là có thể dẫn ra lực lượng của thiên địa.

Có Tô Văn Cảnh khống chế, phối hợp với mấy trăm vị Đại Nho Đại Hạ, cộng thêm một số người đọc sách, có thể ngăn cản đá lửa thiên ngoại một cách hiệu quả.

Thế nhưng, nghìn tính vạn tính, cũng không tính tới đá lửa thiên ngoại lại rớt xuống phía kinh đô Đại Hạ.

Đây mới là chỗ phiền phức.

Không được phép sơ xuất.

Dù chỉ xảy ra một chút vấn đề thôi cũng dẫn đến phiền phức cực kỳ đáng sợ.

"Hi vọng lần này, trời xanh sẽ phù hộ cho Đại Hạ."

Mặc dù có được câu trả lời khẳng định của Tô Văn Cảnh, nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn còn có chút bất an trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận