Đại Hạ Văn Thánh

Chương 304 Thơ của Cố Cẩm Niên lưu danh thiên cổ! Hóa thành linh hồn của quân đội! Bảo hộ núi sông! Trấn áp quốc vận!(4)

“Tam Hoàng tử Thần La, Thập Nhị Hoàng tử Đại Kim sau khi rời khỏi Đại Hạ chắc chắn sẽ có người bảo vệ. Đại Hạ cũng sẽ phái người đi hộ tống.”

“Vẫn có thể gặp chuyện, chắc chắn là có cao thủ tuyệt thế ra mặt. Nếu không thì hộ vệ thiết kỵ của Đại Hạ sao có thể sẽ bị đâm chết.”

“Phía sau có người gây chuyện.”

Cố Cẩm Niên nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ tất cả mọi chuyện phát sinh gần đây.

Ngâm nước.

Quận Giang Ninh.

Gặp chuyện.

Như Tô Hoài Ngọc đã nói, nếu như người trong bóng tối là dư nghiệt của Kiến Đức giở trò quỷ.

Ngay từ đầu để cho ta ngâm nước, là muốn để Trấn Quốc Công cùng cữu mình trở mặt. Từ đó dẫn phát nội loạn Đại Hạ.

Chỉ là không ngờ, ta còn sống. Kể từ đó kế hoạch ngâm nước này chỉ có thể xảy ra một lần, không thể có lần hai.

Cố gia sẽ nhìn chằm chằm vào mình bất kể thời khắc nào, cữu mình cũng không thể không cảnh giác trong lòng.

Còn dám đến lần thứ hai thì chỉ có thể đợi chết.

Bây giờ chuyện sứ thần nước khác gặp chuyện thì càng trực tiếp nói rằng, muốn để vương triều Đại Hạ cùng vương triều Phù La và vương triều Đại Kim hình thành mặt đối lập.

Có người không muốn để cho vương triều Đại Hạ yên ổn.

Đây không phải chuyện ly kì gì, nhiều thế lực đều có hiềm nghi. Nói câu khó nghe nếu nhất định phải kéo ra thì đến Thái tử cũng có hiềm nghi.

Dù sao Vĩnh Thịnh Đại Đế chăm lo quản lý mười hai năm, phạm phải rất nhiều sai lầm, cũng có rất nhiều công tích. Nhưng mười hai năm ổn định sơn hà cũng đã đến giai đoạn thoái vị.

Nói đi nói lại vẫn là vấn đề bêu danh. Nhưng nếu như đổi thành Thái tử thượng vị thì Thái tử nhân nghĩa, thiên hạ đều biết, trị quốc khoan dung độ lượng. Có thể giảm bớt rất nhiều thứ.

Dù sao Vĩnh Thịnh Đại Đế rất giống Thái tổ hoặc là nói bởi vì soán vị làm Hoàng đế nên bất kỳ chỗ nào cũng đều bắt chước Thái tổ.

Ra tay vô cùng tàn nhẫn, làm việc cũng cực kỳ sắc bén.

Có một vị quân chủ sát phạt quyết đoán đối với rất nhiều người mà nói đều không phải chuyện tốt. Ví dụ như thế gia môn phiệt bọn hắn càng hi vọng Thái tử thượng vị.

Để thế cục hoà hoàn, mọi người cùng nhau kiếm tiền.

Đương nhiên đây chỉ là một loại giả thiết.

Dư nghiệt Kiến Đức có hiềm nghi lớn nhất, từ đầu đến cuối đều nghĩ giết trở về để một lần nữa đăng cơ.

Dù sao bọn hắn có át chủ bài lớn nhất chính là danh chính ngôn thuận.

Thái tổ khâm điểm Hoàng đế chỉ bằng mượn đầu này tất cả chí sĩ trong thiên hạ đều nguyện ý đi theo Hoàng đế Kiến Đức, các thế lực lớn cũng nguyện ý đầu phục long thần.

Giống như Tiên môn, Thái Huyền Tiên tông bây giờ gần như là Tiên môn đệ nhất cũng vì phía sau họ có vương triều Đại Hạ ủng hộ.

Nhưng Tiên môn đệ nhị đâu? Đệ tam Tiên môn ở đâu?

Mặc dù vương triều Đại Hạ cũng lôi kéo bọn hắn nhưng vấn đề là Thái Huyền Tiên tông đạt được tài nguyên không nhiều, trong lòng tất nhiên không phục.

Đây chỉ là Tiên môn, những thế lực, phe phái khác còn nhiều không kể.

Ai không muốn trở thành đệ nhất?

Mà ở trong cảnh nội Đại Hạ muốn làm đệ nhất thì nhất định phải dựa vào hoàng quyền.

Quân vương phong kiến thống trị trước đây, hoàng quyền chỉ nằm trong tay Hoàng đế. Bồi cũng được một Hoàng đế là một chuyện không thể nào nhưng đổi một Hoàng đế khác có lẽ không phải là chuyện gì quá khó khăn.

“Xem ra cữu mình thật sự không được yêu thích.”

Qua thật lâu, Cố Cẩm Niên nhịn không được cảm khái một tiếng.

Vĩnh Thịnh Đại Đế xác thực là phải gánh vác quá nhiều áp lực, mà chuyện này dường như đã đi đến hướng cực đoan.

Bất kể là dư nghiệt Kiến Đức cũng tốt hay thế lực khác cũng được.

Thời gian mười hai năm cũng đủ để bọn hắn xuất thủ.

Chuyện ngâm nước.

Bạo loạn ở quận Giang Ninh.

Hiện tại bao quát hành động ám sát.

Mỗi một chuyện chỉ sợ sẽ trải qua hơn trăm lần suy tính sâu xa, dám làm sẽ có đường lui.

Chơi trò mèo vờn chuột.

Nghĩ vậy, Cố Cẩm Niên không khỏi đứng dậy để thư đồng thư viện giúp mình đi Huyền Đăng Ti một chuyến.

Ước chừng không đến nửa canh giờ .

Một thân ảnh quen thuộc xuất hiện.

Là Cố Ninh Nhai.

--------------------------------------------------------------

“Cẩm Niên, làm xong chưa?”

Cố Ninh Nhai đẩy cửa phòng ra, sau đó lại đóng cửa phòng lại, lộ ra mười phần khẩn trương cùng chờ đợi.

Cố Cẩm Niên đột nhiên gọi mình trở về, trong lòng Cố Ninh Nhai cũng đoán được chuyện gì. Cho nên chạy đến đầu tiên, không chần chừ chút nào.

“Lục thúc.”

“Đại khái ta vẫn chưa biết nội dung chỉ hiểu một phần nhỏ.”

Cố Cẩm Niên nói.

Trong thư tín hắn không xem hiểu gì, chỉ có thể nói như vậy.

“Một phần nhỏ? Nội dung gì?”

“Ngươi yên tâm, công lao đầu tiên nhất định sẽ là của ngươi. Nhiều nhất thúc chỉ dính lây chút.”

Cố Ninh Nhai mở miệng, chăm chú mười phần.

“Thúc.”

“Xảy ra chuyện lớn rồi.”

“Có người muốn ám sát Tam Hoàng tử Thần La cùng Thập Nhị Hoàng tử Đại Kim và cả thế tử Khổng phủ.”

Cố Cẩm Niên thấp giọng nhìn Cố Ninh Nhai nói như thế.

Vừa dứt lời, sắc mặt Cố Ninh Nhai không khỏi biến sắc.

“Thật hay giả đây?”

Cố Ninh Nhai không nhịn được lên tiếng. Đây cũng không phải là chuyện lớn mà là chuyện đủ để chấn kinh cả thiên hạ.

Ám sát Tam Hoàng tử Thần La, Thập Nhị Hoàng tử Đại Kim, còn cả thế tử Khổng phủ?

Hai chuyện trước có thể trực tiếp ảnh hưởng đến quốc uy của vương triều Đại Hạ. Còn việc đằng sau cũng sẽ khiến Cố gia lâm vào trong chất vấn.

“Trong thư tín nói như vậy.”

“Hoàn toàn chính xác.”

“Thúc, việc này nhất định phải nói rõ cùng bệ hạ, tăng cường đề phòng. Ta đã tính toán thời gian, sau khi thi hội Đại Hạ kết thúc, những người này chỉ sợ sẽ hẹn nhau rời đi.”

“Nên nếu muốn một mẻ hốt gọn thì nhất định không cám ở phụ cận Kinh đô động thủ. Chất nhi cho rằng sẽ ở lúc rời đi cảnh nội Đại Hạ mới động thủ.”

Cố Cẩm Niên giả bộ phân tích nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận