Đại Hạ Văn Thánh

1794 Thay đổi kinh người, tru sát Cố Cẩm Niên, tuyệt thế ngoan nhân, cuồng chém Thiên kiếp.(2)

Đây là  bí mật liên quan tới Thánh Nhân.

Chín vị Nhân Vương trầm mặc.

Đúng là có chút e ngại và đang để suy nghĩ.

"Vậy phải làm thế nào?”

"Chẳng nhẽ cứ để vậy mà không quản sao?”

"Chẳng nhẽ để cho Cố Cẩm Niên muốn làm gì thì làm?”

Một số Nhân Vương nhíu mày khó chịu, cảm thấy nếu bây giờ bỏ đó không quản thì không thể yên lòng được. Ít nhất là nếu bọn họ ra tay thì may ra còn có cơ hội thử một lần, chứ nếu không làm gì, vậy thì lại càng thất bại hơn.

"Không.”

Thượng Cư Thánh Nhân lắc đầu.

"Cũng không phải là không ra tay, mà là để Cố Cẩm Niên ra tay trước.”

"Cố Cẩm Niên nói rằng hắn sẽ không tha cho Tiệt Thiên giáo, vậy thì trước mắt chúng ta cứ nhằm vào thiên kiêu của Kỳ Lân Các, chọc giận Cố Cẩm Niên, đến lúc đó Cố Cẩm Niên sẽ ra tay xử lý Tiệt Thiên giáo, đến lúc đó, dù hắn muốn hay không cũng đã vi phạm vào lời thề Đại Đạo.”

"Đến lúc đó, chúng ta sẽ ra tay, cho dù Cố Cẩm Niên được Đại thế che chở thì sao chứ, Đại đạo chí công, tuyệt đối không thể thiên vị cho Cố Cẩm Niên.”

"Khi đó chúng ta muốn xử lý hắn thế nào mà chẳng được.”

"Chỉ cần giải quyết được vấn đề lời thề Đại đạo thì mọi thứ sau đó không thành vấn đề.”

Thượng Cư Thánh Nhân nói ra biện pháp của mình.

Chư Vương nghe xong cũng bắt đầu ngẫm nghĩ lại.

Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nói thật thì có hơi không phục, trong mắt bọn họ, thiên địa này là cái thá gì chứ?

Nhưng Thượng Cư Thánh Nhân nói cũng không sai, cho nên bọn họ trầm mặc không nói được gì.

Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn chấp nhận.

"Vậy làm phiền Thánh Nhân.”

"Đúng vậy, làm phiền Thánh Nhân.”

Chư vương mở miệng, không có biện pháp nào hơn biện pháp đó nữa rồi, cũng chỉ đành nghe theo mà thôi.

"Khách khí.”

"Chuyện này, cứ giao cho lão phu đi.”

Thượng Cư Thánh Nhân không dài dòng, sau khi đồng ý thì lập tức biến mất.

Cùng lúc đó.

Bên trong Hải tộc.

Giọng nói của Đông Hải Long Vương chầm chậm vang lên.

"Năm tộc liên thủ.”

"Phải ra tay thôi.”

"Cuộc đại thanh tẩy tới rồi, bắt đầu từ Cố Cẩm Niên, giết hắn, huyết tẩy Đại thế, mở ra thời đại vạn tộc tranh bá một lần nữa. ”

Đông Hải Long Vương lên tiếng.

Không chút do dự, thiên phú của Cố Cẩm Niên quá kinh người, ông ta không cho phép hắn tồn tại, Đông Hải Long Vương hoàn toàn kiêng kị và coi hắn là mối họa nhất định phải diệt trừ rồi.

Cho nên nhân cơ hội bây giờ vẫn có thể khống chế Cố Cẩm Niên, diệt trừ hắn, khiến cho mầm mống này không còn cơ hội mà phát triển.

Lời này vừa thốt ra, ba vị Long Vương khác cũng không nói thêm gì.

Bọn họ cũng hiểu rõ, Cố Cẩm Niên tuyệt đối không thể tồn tại nữa.

Cùng lúc đó, bên trong Thần tộc.

Từng đạo ý niệm cũng đang trao đổi với nhau.

"Thần tử sắp tỉnh lại, có thể tùy ý truy sát Cố Cẩm Niên, khiến cho đại thế trọng thương.”

"Sau đó dùng tư thái vô địch thiên hạ để xuất hiện trước mặt thế nhân.”

Đây là suy nghĩ của Thần tộc, cũng nổi lên sát tâm với Cố Cẩm Niên.

Ma tộc và Yêu tộc càng không cần nhiều lời. Ma tộc hận chết Cố Cẩm Niên, chỉ hận không thể lột da lóc thịt hắn. Bây giờ Cố Cẩm Niên làm như vậy, Ma tộc quá đỗi vui mừng. Bọn họ biết rõ bốn tộc khác nhất định sẽ không để yên cho Cố Cẩm Niên.

"Cố Cẩm Niên, ngươi đúng là có thiên phú dị bẩm, nhưng nếu thiên tài mà không thể trưởng thành thì cũng không được gọi là thiên tài đâu, haha.”

Đây là suy nghĩ của Ma tộc.

Yêu tộc lại là nơi an tĩnh nhất, bọn họ không nhiều lời, nhưng cũng đã phái người dò hỏi ý kiến của bốn tộc khác, ý đồ rất rõ ràng, nếu như bốn tộc nguyện ý ra tay. Yêu tộc cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Có thể nói.

Một trận bão tố nhằm vào Cố Cẩm Niên sắp xuất hiện rồi.

Chỉ là bọn họ cũng đều hiểu, núi Thông Thiên Kiếm vẫn cần Cố Cẩm Niên trấn thủ, nếu không, thật sự bạo loạn thì đối với bọn họ cũng không tốt.

Cho nên, hiện tại bọn họ sẽ không ra tay, đợi đến khi Cố Cẩm Niên xử lý xong xuôi mọi chuyện, sẽ tru sát hắn, sau đó cướp đoạt Khí vận.

Đây là việc cần thiết cho bọ họ.

Thời gian trước mắt, bọn họ vẫn có thể ngồi xuống nghỉ ngơi đôi chút, bàn bạc kỹ càng xem phân chia lợi ích và tài nguyên như thế nào sau khi xử lý Cố Cẩm Niên. 

Chỉ là, bây giờ thế nhân đều đang nhìn Cố Cẩm Niên chằm chằm. 

Trong đầu bọn họ chỉ có một câu.

Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.

Ai có thể nghĩ tới thiên hạ đệ nhất Chí Tôn Kiếm đạo như Tịch Diệt Kiếm Thần dành cả cuộc đời cũng không tìm ra đáp án, mà Cố Cẩm Niên chỉ giải quyết trong vòng một ngày.

Chuyện này thật sự là quá mức điên rồ, không thể dùng lẽ thường để lý giải được. 

Mà bên trong phong ấn của núi Thông Thiên Kiếm.

Tịch Diệt Kiếm Thần nhìn Kiếm Môn, lộ ra ánh mắt si ngốc.

Ông ta cố gắng cả đời, chính là vì tìm ra một đường sinh cơ cho kiếm tu trong thiên hạ, tiếp tục con đường phát triển của Kiếm đạo.

Nhưng ông ta chìm trong suy tư rất lâu rất lâu, nhưng lại không có bất kỳ tiến triển gì, thật không ngờ đến, một người vừa mới chạm vào kiếm đạo không được bao lâu như Cố Cẩm Niên mà có thể lĩnh ngộ được hạch tâm của Kiếm đạo, làm được đến nhường này.

Giờ khắc này, Tịch Diệt Kiếm Thần thật sự không biết nên nói gì nữa.

Ông ta nhìn Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt chứa vô vàn cảm xúc phức tạp.

Cũng không phải là rung động.

Mà là một loại cảm xúc kỳ lạ không biết tên.

Thứ mà bản thân đau khổ truy cầu cả đời vẫn không tìm ra được, mà người khác lại lĩnh ngộ được chỉ trong một thời gian rất ngắn, cảm xúc đó không phải là đố kị, mà là một loại cảm khái.

Ít nhất thì ông ta vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng này trong đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận