Đại Hạ Văn Thánh

1071 Dám hỏi, chư vị hương thân phụ lão! Có can đảm tranh với trời hay không? (3)

"Vậy cứ coi như là thế thật, nhưng mà Hầu gia, tên Hầu Quân này cho dù là đồng ý giúp ta, chỉ sợ cũng bởi vì thẹn quá hoá giận, trong lúc nhất thời mất trí, ông ta kiên quyết sẽ không nói cho hạ quan một chút chuyện trọng yếu đâu."

Chu Mãn hơi nghi hoặc một chút.

"Ngươi nói cho ông ta biết, bên trong quân lương của ta thật ra là trộn lẫn vào một chút dược vật. Sau khi dân chúng ăn thật sự có thể uẩn dưỡng tinh khí. Đem điều bí mật này nói cho ông ta biết, ông ta tất nhiên sẽ tin tưởng ngươi."

"Nhưng mà Bản Hầu biết rõ, ông ta nhất định sẽ không hoàn toàn tín nhiệm ngươi, hơn nữa sẽ khảo thí ngươi, thời gian có thể giải quyết rất nhiều chuyện."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, phái Chu Mãn đi như cũ không nhất định là biết được thêm bí mật to lớn gì mà có đôi khi có một mai quân cờ ở đó chí ít có thể làm rất nhiều chuyện.

"Hạ quan hiểu rõ rồi."

"Xin Hầu gia yên tâm, hạ quan nhất định sẽ xử lý thỏa đáng."

Chu Mãn lên tiếng, ngữ khí vô cùng chắc chắn.

"Đi đi."

"Ghi nhớ, chuyện này không phải chuyện quan trọng nhấc. Chuyện thứ nhất mới là hàng đầu, sau đó là chuyện thứ hai, chuyện thứ ba, cũng không phải là trọng yếu nhất."

Cố Cẩm Niên cố ý nhắc nhở Chu Mãn, miễn cho tên này không làm rõ ràng được chủ thứ.

"Xin Hầu gia yên tâm."

Chu Mãn nhẹ gật đầu.

Rất nhanh, Chu Mãn đi ra khỏi đại doanh, thở ra một hơi thật dài.

Nói thật, loại cảm giác sống sót sau tai nạn quả nhiên là thay đổi rất nhanh. Nhưng chính là bởi vì có chuyện này, nội tâm của Chu Mãn ở vào tình trạng khẩn trương, ông ta muốn đem chuyện này làm cho tốt.

Chỉ có như vậy thì cái mạng nhỏ của mình, mới có thể bảo đảm.

Bảo đảm tính mệnh, không chỉ là vì mình, cũng là vì người nhà. Nếu như bản thân thật sự chết rồi, con cái hay thê tử của ông ta có thể trải qua tốt sao?

Nói không chừng sẽ còn bởi vì một ít chuyện, dẫn đến cả nhà bị diệt khẩu, đây không phải là chuyện không thể nào.

Đợi sau khi Cố Cẩm Niên rời đi quận Giang Trung, chuyện này thật có khả năng sẽ xảy ra.

Mà bây giờ, bản thân đầu nhập Cố Cẩm Niên. Nếu ông ta xảy ra chuyện gì, Cố Cẩm Niên cũng sẽ lựa chọn giúp mình.

Cho nên ông ta hoàn toàn đứng ở phía Cố Cẩm Niên. Thậm chí ông ta phải bỏ ra cố gắng to lớn để Cố Cẩm Niên coi trọng chính mình.

Như thế.

Ước chừng sau nửa canh giờ.

Cuối cùng, đám người Lý Thiện đi tới trong đại quân doanh.

"Bản tướng gặp qua Hầu gia."

"Chúng ta, gặp qua Hầu gia."

Lý Thiện, mười hai Đại Nho Ngự Sử đài lần lượt đi vào trong đại doanh, hướng phía Cố Cẩm Niên hành lễ.

"Gặp qua chư vị."

"Công vụ bề bộn, chưa thể ngay lập tức tiếp kiến chư vị, xin hãy tha lỗi."

Cố Cẩm Niên đứng dậy lên tiếng, đối với đám người Lý Thiện lộ ra vẻ tương đối ôn hòa.

"Hầu gia khách khí, lấy tình hình tai họa Đại Hạ làm chủ, chúng ta đến đây quấy rầy, ngược lại là sai lầm."

"Đúng vậy, biết được Hầu gia đang xử lý công văn, chúng ta thật sự là hổ thẹn."

Đám người lên tiếng, cũng không có nửa điểm sinh khí, thay vào đó là áy náy.

"Mấy vị đến đây, là vì chuyện gì?"

Cố Cẩm Niên thật cũng không nói cái gì, trực tiếp hỏi mọi người tới nơi này làm chuyện gì.

"Hầu gia, gần nhất có chút lời đồn, nói Hầu gia ngược đãi dân chúng. Chúng ta tất nhiên không tin nhưng không có lửa làm sao có khói. Cho nên bệ hạ phái chúng ta đến đây điều tra. Nếu như là chuyện giả dối không có thật chắc chắn sẽ thông báo cho thiên hạ, cũng coi như là điều chỉnh tin đồn sai lệch."

Có người lên tiếng, thông báo cho Cố Cẩm Niên mục đích đến đây của bọn họ.

Mà Lý Thiện nãy giờ không nói gì, ở vào trạng thái yên lặng.

"Có nghi ngờ là chuyện tốt. Vậy chư vị tùy ý. Nhưng mà sau khi hỏi thăm qua cũng phải chuẩn bị kỹ càng thời gian trở về. Chuyện cứu tế của Bản Hầu không hi vọng có người ngoài nhúng tay."

Cố Cẩm Niên xem thường, loại tình huống này không tính là đặc thù, nhưng vẫn phải nhắc nhở một chút rằng chuyện cứu tế của mình không tới lượt bọn họ đến xử lý.

"Hầu gia yên tâm."

"Chúng ta tất sẽ không làm loạn."

Đám người thi nhau gật đầu.

"Hầu gia."

Nhưng mà, ngay lúc này, Lý Thiện cuối cùng lên tiếng.

"Lý tướng chuyện gì?"

Cố Cẩm Niên nhìn về phía Lý Thiện, hơi có vẻ hiếu kỳ nói.

"Mới vừa nghe thuộc hạ của Hầu gia nói, Hầu gia thông báo ngày mai có thể giải quyết tai họa ở quận Giang Trung. Đây là sự thực sao?"

Lý Thiện lên tiếng, hỏi thăm Cố Cẩm Niên.

Phương Kính Thành trước đó nói việc này.

"Đúng vậy."

Cố Cẩm Niên lộ ra vẻ lạnh nhạt.

Lời vừa nói ra, mười hai Đại Nho lần lượt biến sắc, trước đó nghe Phương Kính Thành nói, bọn họ đã rất kinh ngạc, bây giờ nghe Cố Cẩm Niên lên tiếng, bọn họ làm sao không chấn kinh?

"Hầu gia, loại chuyện này cũng không thể nói lung tung được. Lão phu biết được Hầu gia một lòng vì dân, tình hình tai họa là điều ai cũng không muốn gặp. Hầu gia muốn phấn chấn dân tâm, đây là chuyện tốt. Nhưng nếu như hứa hẹn một vài điều không nên hứa hẹn thì đây cũng không phải là chuyện tốt."

Lý Thiện lên tiếng, thiện ý nhắc nhở Cố Cẩm Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận