Đại Hạ Văn Thánh

1731 Ngộ đạo phạm phải sai lầm, không thể kéo dài Thần Thoại nữa? Cô đơn tịch mịch sao?(2)

Nhưng chỉ một lúc sau.

Tầng thứ năm của Thần tháp lóe sáng rực rỡ.

Sau một khắc.

Tầng thứ sáu cũng lấp lánh ánh sáng.

Sau đó là tầng thứ bảy.

Tầng thứ tám.

Tầng thứ chín.

Trong nháy mắt, biển người vỡ òa.

"Chín tầng của Thần tháp đều lóe sáng rồi?”

"Đây là chuyện gì vậy?”

"Tuyệt thế thiên kiêu xuất hiện rồi?”

"Là ai? Chỉ một lúc đã khiến cho Thần tháp chín tầng hoàn toàn rực sáng?”

Một số giọng nói không nhịn được mà kinh hô cảm thán.

Mọi người không nghĩ tới, chỉ mất khoảng một ngày, người này đã thắp sáng toàn bộ chín tầng của Thần tháp.

Trước đó, người mạnh nhất cũng chỉ thắp sáng được tầng năm mà thôi.

Đa phần mọi người đều không biết trong Thần tháp sẽ khảo thí cái gì, nhưng từ lời những người đã đi ra, có thể hình dung ra được đôi chút.

Chủ yếu là tổng hợp nghị lực, trí tuệ và thực lực.

Đến tầng thứ năm và các tầng sau đó thì không ai biết được.

Dù sao thì cho tới bây giờ cũng chỉ có một người duy nhất thắp sáng toàn bộ chín tầng tháp mà.

Ngay sau đó, một chùm ánh sáng rực rỡ bắn ra xung quanh.

Thân ảnh của thiếu niên vác kiếm gỗ xuất hiện.

Hình ảnh của hắn ta hiện lên trên ngọn tháp.

Trong nhất thời, vô số người đều nghị luận bàn tán.

"Là hắn ta?”

"Cái tên này bình thường thì chẳng có gì nổi bật, thật không ngờ lại có sức mạnh đến vậy?”

"Vượt qua chín tầng khảo nghiệm của Thần tháp, điều này có nghĩa là gì? Tuyệt thế thiên kiêu sao?”

Mọi người hơi kinh ngạc, dù sao thì hiện tại so sánh với Tiệt Thiên giáo, Kỳ Lân Các đúng là kém hơn khá nhiều, vì thế tuyệt thế thiên tài xuất hiện ở đây, đúng là khiến cho người ta cảm thán.

"Dám hỏi tiểu hữu, từ tầng thứ năm của Thần tháp trở đi sẽ khảo nghiệm thứ gì?”

Sau khi thiếu niên kia xuất hiện, một giọng nói vang lên, là một ông lão, ông ấy vô cùng tò mò mà hỏi.

Không chỉ riêng ông ấy mà rất nhiều người đều hiếu kì, bọn họ thật sự muốn biết từ tầng thứ năm trở đi sẽ khảo nghiệm cái gì.

Tầng thứ nhất chắc là khảo nghiệm căn cốt.

Tầng thứ hai là tư chất.

Tầng thứ ba là ngộ tính.

Tầng thứ tư là trí tuệ.

Tầng thứ năm là thực lực.

Nhưng lâu như vậy vẫn chưa có ai vượt qua tầng thứ sáu cả. Điều này khiến mọi người đều rất tò mò về nội dung khảo nghiệm của các tầng còn lại.

Nghe thấy ông lão hỏi thăm, thiếu niên bày tỏ thái độ ôn hòa nho nhã, hơi nghiêng mình bái ông lão một bái rồi nói.

"Lão tiên sinh, các sự việc từ sau khi vượt qua tầng thứ năm, vãn bối cũng không quá rõ ràng nữa.”

"Giống như bị lãng quên một phần kí ức rồi.”

Thiếu niên ôm kiếm gỗ mở miệng nói, thái độ rất hòa nhã, rõ ràng là một tuyệt thế thiên kiêu, đã vượt qua khảo nghiệm của Thần tháp chín tầng nhưng không có một chút ương ngạnh hay kiêu ngạo hống hách như Kiếm Cửu Thiên. Thay vào đó, thiếu niên luôn giữ phẩm chất khiêm tốn, tâm thái điềm đạm bình tĩnh, luôn nhẹ nhàng như gió xuân ấm áp vậy.

. . .

"Bị lãng quên?”

"Là thủ pháp thần thông nào sao?”

"Ta hiểu rồi, những nội dung khảo luyện từ tầng năm trở đi có thể liên quan tới tiêu chuẩn thu nhận đồ đệ, nên những người nào vượt qua khảo luyện đều sẽ quên hết những gì đã trải qua trong tháp, để tránh nội dung khảo luyện bị truyền ra ngoài.” 

Có người nói ra suy đoán của mình về việc khảo luyện trong Thần tháp.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một.

Chớp mắt đã qua hai canh giờ.

Cho tới giờ phút này, chỉ có ba người thông qua toàn bộ chín tầng của Thần tháp, số lượng coi như không tệ.

Chỉ là, bây giờ mọi người không còn quan tâm đến vấn đề này nữa rồi. Điều bọn họ quan tâm bây giờ chính là tuyệt thế kinh văn đứng đầu vạn kinh mà Cố Cẩm Niên sắp tụng niệm.

Cuối cùng.

Đã đến lúc.

Dưới con mắt chăm chú của thế nhân, cả thiên hạ đều đang hướng tới nơi này, chờ xem Cố Cẩm Niên có thể tạo ra kỳ tích hay không, dù sao thì tình huống bây giờ quá phức tạp, ai biết được những biến chuyển trong tương lai sẽ thế nào, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó mà thôi.

Tiệt Thiên giáo vẫn luôn giữ thái độ dương dương đắc ý.

Nếu như Cố Cẩm Niên không thể làm ra chuyện gì đó kinh thiên động địa, vậy thì sẽ bị Tiệt Thiên giáo chèn ép đến không thể trở mình được nữa.

Keng.

Keng.

Keng.

Tiếng chuông đã vang lên, đã đến giờ tụng niệm kinh văn.

Vô số người chú ý, toàn bộ ánh mắt đổ dồn về Kỳ Lân Các và Cố Cẩm Niên, mong chờ dị tượng xuất hiện.

Tất cả mọi người đang chờ đợi, chờ đợi Cố Cẩm Niên tụng niệm tuyệt thế kinh văn.

Nhưng mà.

Bên trong Kỳ Lân Các.

Cố Cẩm Niên không có bất kỳ động tĩnh gì hết.

Xung quanh hắn không có bất kì ánh hào quang hay dị tượng gì cả.

Điều này rất kỳ quái.

"Đã tới giờ rồi, sao vẫn không tụng niệm kinh văn?”

"Có chuyện gì vậy?”

"Vẫn còn đang lĩnh ngộ sao?”

"Hình như, đã quá thời gian đề ra rồi đúng không?”

Một số người lên tiếng, bọn họ cau mày không phải gì chê trách Cố Cẩm Niên không thể tụng niệm ra tuyệt thế kinh văn, mà là lo lắng, tình hình hiện tại vốn dĩ là song phương tranh đấu, nếu như Cố Cẩm Niên không tụng niệm ra tuyệt thế kinh văn như đã nói, sẽ dẫn tới vô số phiền phức.

Ít nhất thì thế nhân trong thiên hạ sẽ khẳng định rằng Kỳ Lân Các không bằng Tiệt Thiên giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận