Đại Hạ Văn Thánh

Chương 336 Đợi cho thu đến tháng chín tám, hoa của ta nở ra lấn át hết cả muôn hoa! Lập ra mới học phế Ngụy Nho thiên hạ!(3)

Duyệt Thánh quyển, ngộ đạo Thánh Nhân chí ít đề cao khoảng ba phần mười thành tư cách Bán Thánh, sẽ giống như Tô Văn Cảnh. Nếu bây giờ hắn đi đọc Thánh quyền thì vô cùng có khả năng trực tiếp Bán Thánh thiên địa.

Chỉ là Khổng gia đã mời Tô Văn Cảnh qua nhưng bị Tô Văn Cảnh cự tuyệt. Chỉ vì hắn không muốn dựa vào phương thức này thành Thánh. Mà muốn dựa vào chính mình, thành Thánh giữa thiên địa.

Có chí hướng thật xa.

Sau cùng đạp Thánh cảnh có thể cảm ngộ gian khổ Thánh Nhân năm đó. Từ đó nhất định có xác suất đạt đến Thánh tâm.

Đây đều là chỗ tốt thực sự, không phải hư danh.

Ở đây có không ít Đại Nho vô cùng nóng mắt, hận không thể đồng ý giùm Cố Cẩm Niên.

Nhưng đối mặt với đủ loại dụ hoặc này.

Cố Cẩm Niên vẫn không nhúc nhích như cũ.

“Xin hỏi các hạ, có thể biện chi hay không?”

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt nói.

Cái gì mà nhập Khổng miếu, hưởng hương hoả, duyệt Thánh quyển, ngộ đạo Thánh, đạp Thánh cảnh, đi Thánh đường.

Đều là cái gì chứ?

Để cho mình làm chó của Khổng gia sao? Cho là mình não tật hay Truyền Thánh Công não tật? Mình là quyền quý đệ nhất Đại Hạ, tương lai tất vào triều đình, sinh thời chỉ cần không phạm phải sai lầm, cơ bản nhất cũng là Thượng thư.

Chạy đến làm đồ đệ cho người ta, sau đó nhập Khổng miếu?

Mình lại không thể nhập Văn miếu?

Còn duyệt Thánh quyển? Trong đầu mình có cổ thụ thần bí, có thể ngưng tụ ra trái tài hoa. Đây chính là cảm ngộ của Thánh Nhân còn cần nhìn Thánh quyển làm gì?

Về phần cái gì mà đạp Thánh cảnh? Cái này càng không đáng giá nhắc đến, Cố Cẩm Niên có suy nghĩ của bản thân, không cần mượn ánh sáng người khác?

Sau khi Cố Cẩm Niên nói như vậy.

Truyền Thánh Công không khỏi thở dài thật sâu.

Hắn nhìn ra được, ánh mắt kiên định của Cố Cẩm Niên.

“Thế tử.”

“Ngươi phải thận trọng cân nhắc.”

“Chi ngôn hôm nay của ngươi coi như là nhục Thánh, lão phu biết được ngươi bởi vì chuyện kia sinh hận, lòng có tích tụ cho nên mới hồ ngôn loạn ngữ, những điều này lão phu đều có thể dễ dàng tha thứ.”

“Lão phu quý tài, ngươi có tư chất Thánh Nhân mà nếu không dùng trên chính đạo vô cùng có khả năng rơi vào Ma đạo.”

“Còn nữa, việc này nếu không xử trí tốt, tương lai sẽ hậu hoạn vô cùng. Đến lúc đó dù lão phu đứng ra giúp ngươi thì người đọc sách trong thiên hạ cũng sẽ không cho lão phu mặt mũi. Dưới sự phẫn nộ của quần chúng, không người nào che chở được ngươi.”

Tà sau khi Cố Cẩm Niên xiển ra kinh nghĩa Nho đạo, Truyền Thánh Công mới không có kịch liệt nữa, ngôn ngữ hoàn hoàn biến thành thuyết phục.

Bởi vì Cố Cẩm Niên đã thể hiện ra thực lực, thể hiện ra khiến Truyền Thánh Công không thể coi thường.

“Không bị người ghen là tầm thường.”

“Nếu như thật có chuyện quần chúng phẫn nộ, học sinh trong thiên hạ bởi vì ngôn luận của ta mà bày công chi. Vậy thì ta đại khái có thể ra mới học, huỷ bỏ hết tất cả Nguỵ Nho giả trong thiên hạ.”

“Đợi cho thu đến tháng chín tám, hoa của ta nở ra lấn át hết cả muôn hoa.”

Cố Cẩm Niên thuần tuý chính là muốn chiến đấu đến cùng.

Trên thực tế, từ mới bắt đầu, mình đích thật có thể lựa chọn thoả hiệp, tha thứ Khổng Vũ, cùng Khổng gia làm giao dịch ân tình.

Khổng Vũ dập đầu cùng không dập đầu đối với mình mà nói không có ảnh hưởng quá lớn. Một cái dập đầu này cũng không thể khiến mình thành Thánh. Không dập đầu cũng không có gì thay đổi.

Nhưng vì sao Cố Cẩm Niên chiến đấu đến cùng.

Đơn giản hai điểm.

Thứ nhất hành vi của Khổng Vũ làm người ta buồn nôn, đây là thế tử Khổng gia, theo lý nên là tấm gương cho thế hệ trẻ tuổi nhưng lại nịnh nọt sứ thần nước khác, chèn ép học sinh Đại Hạ. Loại hành vi này gọi là gì?

Rao hàng quốc tặc.

Mà lại còn năm lần bảy lượt tìm mình gây phiền phức. Nếu mình còn nhẫn thì người trong thiên hạ cũng phải cười nhạo mình.

Thứ hai, cũng là nguyên nhân lớn nhất. Đó chính là minh ftuyệt đối không thể cùng Khổng gia điểm đến là dừng.

Vì sao?

Người đứng phía trên toà đại điện này là ai?

Là cữu cữu mình.

Vĩnh Thịnh Đại Đế Đại Hạ.

Cố gia cùng Khổng gia có thù, đối với Hoàng quyền mà nói là một chuyện tốt. Văn võ không đối lập, nếu thật sự có một ngày Cố gia dám tạo phản hay là làm một chút việc không nên.

Xuất sư vô danh, Khổng gia hẳn chính là người đầu tiên trắng trợn nhảy ra công kích. Kể từ đó, Cố gia thật muốn tạo phản tất nhiên có thể nhưng phải trả đại giới đẫm máu.

Thời điểm trợ giúp Vĩnh Thịnh Đại Đế tạo phản, Khổng gia cũng đem Cố gia mắng đến cẩu huyết lâm đầu.

Nếu như Cố gia lại giúp Thái tử hay bất kỳ người nào tạo phản vậy thì thanh danh của Cố gia cũng hoàn toàn bị mục nát thối rữa.

Đến lúc đó tân đế sẽ nghĩ như thế nào? Mà Cố gia một lần còn chưa tính, lại làm lần thứ hai? Cộng thêm ngươi dưới công kích, sớm muộn gì Cố gia cũng bị thanh toán. Mà tuyệt đối sẽ là diệt cỏ tận gốc, chém đầu cả nhà.

Nhưng nếu như mình điểm đến là dừng cùng Khổng gia hoà giải. Khổng gia nhờ ân thì trong mắt Hoàng đế đây coi là chuyện gì?

Khi Truyền Thánh Công xuất hiện, Cố Cẩm Niên chỉ nhìn một người. Đó chính là vị cữu cữu này của mình.

Khuôn mặt hắn nhìn như ôn hoà thậm chí mang theo ý cười nhưng trong mắt đều là bất mãn, hắn thấy rõ.

Ở ngay trước mặt hắn các Đại Nho thăm viếng Truyền Thánh Công.

Đây là chuyện gì?

Có một vấn đề cực kỳ bén nhọn bày ở trước mặt, là Hoàng đế lớn hay là Thánh Nhân lớn?

Bình thường đều sẽ nói Thánh Nhân lớn. Ngay cả Hoàng đế cũng cho rằng Thánh Nhân lớn, vì sao? Bởi vì Thánh Nhân đã không tồn tại.

Đã sớm mất đi, Hoàng đế không cần thiết cùng một người đã chết tranh danh dự, không cần thiết.

Nhưng trong hiện thực, Hoàng quyền nhất định phải là thứ nhất, chế độ tập quyền ở vương triều Đại Hạ, người có quyền lực lớn nhất chắc hẳn là Hoàng đế. Nếu ai dám khiêu chiến Hoàng quyền thì sẽ phải chết.

Biểu hiện của Đại Nho khiến cho cữu cữu của mình rất bất mãn nhưng hắn không thể nói, còn nhất định phải nguỵ trang.

Nếu như mình còn hoả giải cùng người nhà họ Khổng, ngươi tốt ta tốt thì có thể cam đoan, vị cữu cữu này của mình xem như lòng dạ rộng rãi đến đâu, lại có hùng chủ chi tâm cũng không dung được Cố gia mọi việc đều thuận lợi.

Cố gia là thế gia Võ tướng, xuất hiện được một mình mình là văn nhân, đây không tính là chuyện tốt. Nếu không phải cữu cữu mình chính là bất thế đế vương cộng thêm mình cũng coi như là nửa người của Lý gia.

Nói thật, ai làm Hoàng đế cho phép hậu nhân của Quốc Công đứng đầu là đại tài Nho đạo?

Võ cũng là các ngươi thứ nhất.

Tương lai Văn cũng là các ngươi thứ nhất.

Vậy cần vị Hoàng đế như ta làm gì? Hay là ngươi đến làm?

Nguyên nhân thứ hai này mới là nguyên nhân khiến cho Cố Cẩm Niên một mực chiến đấu đến cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận