Đại Hạ Văn Thánh

1072 Dám hỏi, chư vị hương thân phụ lão! Có can đảm tranh với trời hay không? (4)

Chỉ là lời này nói ra, thần sắc Cố Cẩm Niên lộ ra ôn hòa.

"Chuyện cứu tế do Bản Hầu toàn quyền phụ trách, nói hay không nói, không quan hệ gì đến Lý tướng chứ?"

Thần sắc Cố Cẩm Niên ôn hòa nói.

Mà Lý Thiện không có bất kỳ biểu lộ gì, chỉ lên tiếng nói.

"Tất nhiên cùng lão phu không quan hệ, chỉ là nói ra như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định cho dân chúng. Nếu như Hầu gia thật sự làm được, đây là một chuyện tốt. Nếu như Hầu gia làm không được, chỉ sợ dân chúng sẽ đối với triều đình nảy sinh ra ý nghĩ khác."

"Xin Hầu gia thận trọng mà thôi."

Lý Thiện lên tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười nói.

"Bản Hầu đã nói qua là giả sao?"

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt lên tiếng, cũng là ngoài cười nhưng trong không cười.

Thốt ra lời này, Lý Thiện hoàn toàn trầm mặc, mà mười hai Đại Nho cũng không khỏi vô cùng kích động.

"Hầu gia, ngày mai nếu như ngài thật sự có thể giải quyết tai họa ở quận Giang Trung. Những chuyện khác không nói, lão phu nhất định sẽ hướng bệ hạ thỉnh cầu, trực tiếp du tẩu các nơi, vì Hầu gia truyền tụng công đức."

"Đúng vậy, Hầu gia, nếu như ngài thật có thể giải quyết tai họa ở quận Giang Trung, ta cũng sẽ vì Hầu gia đi truyền tụng công đức."

"Quận Giang Trung nạn hạn hán, ảnh hưởng vạn vạn dân chúng, nếu như Hầu gia có thể an định lại, đó chính là công đức vô lượng."

"Hầu gia, ngài thật sự giải quyết được thì từ nay về sau, lão phu gặp một người, liền đem việc này nói một lần. Về sau ai dám nói ngài nửa điểm không tốt, lão phu sẽ là người đầu tiên bổ hắn."

"Đúng, Hầu gia, ngài là biết đến, Ngự Sử đài là theo lẽ công bằng xử lý, có người báo cáo, chúng ta liền phải đứng ra giải quyết. Tuy nhiên tai họa ở quận Giang Trung được ngài giải quyết rồi, về sau trên triều nếu ai dám báo cáo Hầu gia, lão phu đầu tiên sẽ điều tra hắn có vấn đề hay không, lại đến giải quyết chuyện của Hầu gia sau."

Những Đại Nho này từng người đều lên tiếng, bọn họ thật đúng là không phải thổi phồng Cố Cẩm Niên, mà là phát ra từ nội tâm.

Tai họa ở quận Giang Trung, tất cả mọi người trong triều đều biết rõ ý vị như thế nào.

Đầu tiên là nguy cơ lương thực cho vạn vạn dân chúng.

Sau khi quận Giang Trung xảy ra vấn đề, nội bộ vương triều Đại Hạ cũng sẽ xảy ra vấn đề, chỉnh thể xảy ra vấn đề lớn.

Đối với những Đại Nho này mà nói, nếu như Cố Cẩm Niên thật sự có thể giải quyết tai họa của dân chúng quận Giang Trung, bất kể vương triều Đại Hạ như thế nào, phần công đức này đáng giá người khác phải kính nể.

Thân là người đọc sách, tất nhiên muốn đặt nặng.

Nhìn mười hai Đại Nho như thế, Lý Thiện mặt không biểu tình. Nhưng mà mặt không biểu tình liền mang ý nghĩa rất nhiều chuyện.

"Chư vị, giữa trưa ngày mai, liền có thể biết được tất cả."

"Sớm đi nghỉ ngơi đi."

Cố Cẩm Niên qua loa làm lễ, đối với những Đại Nho này Cố Cẩm Niên vẫn rất tôn trọng. Thước Thánh đã lập đức, Khổng Thánh cũng tước tài hoa của người đọc sách trong thiên hạ. Vậy mà bọn họ không hề bị tước, mang ý nghĩa bọn họ có được phẩm đức.

Như vậy bản thân tôn trọng một chút là chuyện hợp tình hợp lý.

"Giữa trưa ngày mai đúng không? Tốt, lão phu chờ lấy."

"Thật tốt, giữa trưa ngày mai."

Đám người thi nhau gật đầu, sau đó liền cùng nhau rời đi.

Đợi sau khi đám người rời đi.

Cố Cẩm Niên cũng đi ra bên ngoài lều trướng, nhìn lên bầu trời, thần sắc bình tĩnh vô cùng.

Có thể giải quyết tai họa ở quận Giang Trung hay không, liền nhìn vào ngày mai rồi.

Mà cùng lúc đó.

Mấy trăm người đọc sách cũng chui vào các nơi ở quận Giang Trung.

Những người đọc sách này dường như vắt hết óc, đưa các loại nghi vấn nhưng nhận được kết quả cũng rất thống nhất.

Đó chính là toàn bộ dân chúng đều tán dương Cố Cẩm Niên, không ai nói Cố Cẩm Niên không tốt.

Điều này khiến đám người đọc sách trợn tròn mắt.

Đến cuối cùng đám người đọc sách này chỉ có thể cho thấy thân phận của mình, thông báo cho chính bọn họ chính là người mà triều đình phái tới, để bọn họ có gì thì nói đó, không cần quá lo lắng.

Thốt ra lời này, dân chúng phát biểu càng thêm nô nức tấp nập rồi.

"Các ngươi là do triều đình tới sao?"

"Vậy thì tốt quá, tranh thủ thời gian nói với Hoàng đế. Hầu gia quả nhiên là người tốt, nhất định phải khiến cho bệ hạ cho ngài ấy thăng quan."

"Đúng vậy, đúng vậy, Hầu gia quả nhiên là người tốt, cần được thăng quan."

Dân chúng trả lời, lại lần nữa khiến những người đọc sách này trầm mặc.

Bức đến cuối cùng, những người đọc sách này thật sự là nhịn không được.

"Chư vị, Cố Cẩm Niên hiện tại không ở đây. Các ngươi muốn nói cái gì thì nói cái đó. Hắn có những chỗ nào làm không tốt, các vị nói thẳng là tốt rồi. Các ngươi yên tâm, chúng ta tuyệt đối không phải là người của Cố Cẩm Niên."

Có người lên tiếng, thấp giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận