Đại Hạ Văn Thánh

Chương 689 Khổng gia đại nạn, tam phương đàm hoà, quốc khố trống rỗng, ngươi cũng xứng ban tự cho cháu trai trẫm?(3)

"A Di Đà Phật."

"Trời xanh có đức hiếu sinh."

"Bần tăng vẫn hi vọng vương triều Đại Hạ có thể vì thương sinh trong thiên hạ, không dấy lên chiến sự."

Lão tăng tỏ vẻ thương xót thiên hạ.

Còn Hoàng đế vương triều Đại Kim, ánh mắt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cực kỳ khinh thường.

Nếu như nói Khổng gia làm việc phách lối, không từ thủ đoạn, đó là bởi vì họ muốn bành trướng Khổng gia, nhưng Khổng gia dù sao cũng là thế gia Thánh nhân, trong rất nhiều chuyện Khổng gia vẫn rất lý trí, ngoại trừ một nhóm người cá biệt ra thì phần lớn vẫn còn có lương tri.

Nhưng Phật môn thì khác, đám người này mới thật sự là kinh khủng, bọn chúng biết ẩn nhẫn, chỉ cần quan tâm đến kết quả cuối cùng, không tiếc hao phí mất trăm năm.

Sở dĩ các đại vương triều đều kiêng kị Phật môn, không phải vì Phật môn mạnh bao nhiêu, mà là vì năng lực độ hóa của Phật môn vượt qua Nho đạo gấp mười gấp trăm lần.

Muốn vào Nho đạo, trước hết phải biết đọc sách, biết chữ, có văn hóa, mới có thể tiến vào Nho đạo.

Hơn nữa người trong Nho Đạo cũng khinh thường lẫn nhau.

Không giống Phật môn, chỉ cần ngươi nói ngươi tin phật, vậy ngươi chính là đệ tử Phật môn, nếu ngươi nói ngươi không tin phật, đây chẳng qua là vì ngươi đang còn ngu muội, cần ta đến độ hóa cho ngươi.

Nếu như độ hóa không được.

Vậy để Phật Tổ đến độ hóa ngươi, còn làm sao để thấy được Phật Tổ, trong lòng nghĩ đến là sẽ thấy.

Vương triều Đại Kim vốn không có khả năng cho phép Phật môn tiến vào, nhưng đế vương lại tham lam, không có gì là không có khả năng.

Vì trường sinh.

Vì kéo dài tính mạng.

Chỉ cần không phải chắp tay nhường lại giang sơn, ông ta đều chấp nhận.

Không lâu sau, lão tăng rời đi.

Sau khoảng nửa khắc, một bóng người chậm rãi đi vào trong đại điện.

Đây là Tam hoàng tử của vương triều Đại Kim.

"Nhi thần khấu kiến phụ hoàng."

"Nguyện phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

Tam hoàng tử đi đến, nhìn hắn rất phấn chấn, oai hùng bất phàm, mặc giáp trụ màu thanh đồng, phát ra khí thế cường đại.

Vừa trẻ tuổi lại tràn đầy tinh thần hăng hái.

"Cảnh nhi."

"Lập tức thông tri Lễ bộ, thay đổi chế độ lễ pháp, để Hình bộ ra mặt điều tra Khổng phủ tại Đại Kim, xem có chuyện tham ô nhận hối lộ trái pháp hay không."

"Nếu như điều tra ra, đồng loạt nghiêm trị."

Đế vương Đại Kim muốn thẳng tay điều tra Khổng phủ.

"Phụ hoàng."

"Vội vàng như thế sao?"

"Khổng phủ mặc dù đã thất thế, nhưng dù sao Khổng phủ Đại Kim, cũng xem như trung thành tuyệt đối với Đại Kim ta, nếu trực tiếp điều tra, chỉ sợ sẽ có chút bạc bẽo."

"Khổng phủ vẫn có uy vọng nhất định, việc này có chút không ổn ạ?"

Tam hoàng tử Đại Kim nhíu mày, hắn nói ra suy nghĩ mình, cho rằng việc này có chút không ổn.

Khổng phủ vừa mới bị trọng thương, nếu vương triều Đại Kim trực tiếp điều tra, sẽ chọc đến một vài lời đồn không tốt, còn nữa vô số người đọc sách cũng đều đang quan sát, quay đầu sẽ làm lòng người rét lạnh, cũng không tốt lắm.

"Trẫm không phải thật sự muốn điều tra Khổng phủ."

"Mà chỉ là cảnh báo bọn hắn."

"Cũng thuận thế chiếm giữ Khổng phủ, bây giờ Khổng phủ Đại Hạ bị Thánh nhân chèn ép, ở trong lòng người đọc sách thiên hạ chúng cũng đã mất đi địa vị tối thượng."

"Nay điều tra Khổng phủ, khiến cho Khổng phủ sợ hãi, từ đó ngoan ngoãn thần phục vương triều ta."

"Những năm gần đây, Khổng phủ đã hưởng thụ rất nhiều chỗ tốt từ các đại vương triều, không biết đã vơ vét bao nhiêu của cải, giờ chúng ta nhân cơ hội này, trực tiếp cướp đoạt một nửa, chuẩn bị quân phí cho chiến sự."

"Còn nữa, cũng làm cho Khổng phủ hiểu rõ, bọn hắn đã thất thế, sinh tử tồn vong cũng chỉ dựa vào một câu nói của trẫm, cho nên bọn chúng sẽ triệt để ngoan ngoãn trở thành công cụ của vương triều Đại Kim trẫm, sau này nếu có quốc sách mới gì đó, có thể trực tiếp để Khổng phủ đi thuyết phục những người đọc sách khác, lại để người đọc sách đi thuyết phục dân chúng."

"Đối vương triều ta mà nói đó là chuyện tốt, không thể không làm."

Hoàng đế Đại Kim mở miệng.

Nói ra ý đồ của mình.

Đừng thấy Khổng gia ở vương triều Đại Hạ ngang ngược phách lối, kỳ thật ở bất cứ địa phương nào, Khổng gia đều tồn tại cao cao tại thượng, chủ yếu là trong mắt người đọc sách thiên hạ, bọn họ giống như vị thần vậy.

Do đó dù Khổng phủ Đại Kim, Khổng phủ Phù La, hay Khổng phủ Đại Hạ.

Không có một thế lực vương triều nào dám đắc tội Khổng phủ.

Khổng phủ phân gia toàn thiên hạ, nhìn như phân tán bốn phía, nhưng trên thực tế lại kiểm soát lợi ích mọi nơi, dốc sức cho các thế lực lớn trong thiên hạ, đồng thời các thế lực lớn cũng không dám làm gì Khổng gia.

Đắc tội một nhà cũng tương đương đắc tội người đọc sách trong toàn thiên hạ, đắc tội toàn bộ Khổng gia.

Nhưng bây giờ không giống.

Uy vọng của Khổng gia đã bị hạ xuống đến mức thấp nhất, Khổng gia cũng không còn Thánh khí, bảy phần Đại Nho đã bị chém tài khí, mặc dù còn có một phần bối cảnh, nhưng các đại vương triều cũng không phải muốn chém giết bọn họ.

Mà là nắm chặt trong tay.

"Nhi thần đã hiểu."

Tam hoàng tử hiểu ra, vào lúc này ra tay với Khổng gia, Khổng gia dù phẫn hận, nhưng cuối cùng vẫn sẽ phải thỏa hiệp, điều tra chỉ là đe dọa, mục đích thực sự là kiểm soát Khổng gia Đại Kim.

Cắt đứt liên hệ giữa bọn hắn, cứ như vậy, Khổng gia cũng đừng nghĩ liên hợp lại cùng một chỗ.

Dù sao Khổng gia cũng có uy hiếp rất rất lớn đối với hoàng quyền, không riêng gì vương triều Đại Kim, các thế lực lớn đều sẽ làm giống như vậy.

Chặt đứt xiềng xích của Khổng gia, khiến họ phân gia tách ra, từ đó có thể nắm trọn vẹn trong tay.

Lợi dụng chút uy vọng còn dư lại của bọn hắn bắt họ làm việc cho triều đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận