Đại Hạ Văn Thánh

987 Dân ý chi tranh, đại quốc mậu dịch, thống nhất tiền tệ, kế hoạch sớm (4)

Nghe Cố Cẩm Niên lên tiếng như thế, Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi có vẻ trầm mặc.



Sau một lúc lâu, Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng.



"Cẩm Niên, chuyện này, trẫm tự có chủ trương, không cần để ý những người này. Bọn họ đơn giản chính là đố kị ngươi thôi."



Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng.



An ủi Cố Cẩm Niên.



"Bệ hạ, kỳ thật thần không có ý tứ gì khác. Suy nghĩ của thần là vương triều Đại Hạ nên nâng đỡ một nhóm người mới."



Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói ra ý nghĩ của mình.



Bách quan đố kị bản thân, Cố Cẩm Niên có thể hiểu được, nhưng hắn cũng sẽ không bởi vì bách quan đố kị, từ đó lựa chọn khiêm tốn trầm mặc.



Nhưng mà vương triều Đại Hạ đúng thật là phải đem sân khấu lưu cho người tuổi trẻ.



Đổi một nhóm mới người, cứ như vậy, tài năng hoàn thành giao tiếp. Nói thật, thứ nhất là Vĩnh Thịnh Đại Đế nhớ tình bạn cũ, thứ hai là Tiên Võ thế giới.



Không phải dựa theo tình huống thông thường thì Lục bộ hẳn là đã sớm phải đổi người rồi. Vấn đề không phải là do năng lực mà là sẽ không cho người trẻ tuổi một cơ hội nhỏ nhoi. Nếu thật thượng nhiệm, chỉ sợ sẽ chịu ăn đấm ăn đá.



"Việc này Lại bộ sẽ xử lý tốt, hàng năm đều sẽ có quan viên thượng nhiệm."



Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng nói.



"Bệ hạ."



"Thần có ý là một nhóm người hoàn toàn mới."



Cố Cẩm Niên nhàn nhạt lên tiếng.



Lời này nói ra để cho Vĩnh Thịnh Đại Đế nháy mắt hiểu ý.



Ở bên trong triều đình bất kể là quan viên nào làm gì có ai không có thế lực đứng đằng sau?



Nói khó nghe một câu thì thiên hạ này nhìn như là của hoàng đế nhưng thật ra là thiên hạ của thế gia.



Môn phiệt hoạn, thiên cổ khó tuyệt.



Cho nên Cố Cẩm Niên nói người mới, là có ý chỉ hàn môn.



Người không có bất kỳ bối cảnh gì.



Vĩnh Thịnh Đại Đế trầm mặc, thân là đế vương, sao ông ấy có thể không biết đến chỗ tốt của hàn môn?



Nhưng vấn đề là, chuyện này ông ấy không có cách nào giải quyết. Hoàng đế cũng rất khó làm.



Cố Cẩm Niên nói không có vấn đề.



Nhưng văn võ bá quan cả triều ai không có công lao phò tá thiên tử chứ? Nếu đem bọn họ trục xuất, đổi một nhóm người mới đi lên, sẽ dẫn tới lòng người bất an.



Vương triều Đại Hạ còn chưa tới mức hoàn toàn an định lại.



Mình cũng không thể làm như vậy.



Đương nhiên, những lời này Vĩnh Thịnh Đại Đế chưa hề nói, mà là nhìn về phía Cố Cẩm Niên nói.



"Cẩm Niên, ngươi có suy nghĩ gì sao?"



Ông ấy dò hỏi.



"Lần này khoa cử, thần phê duyệt bài thi, phát hiện có vài bài thi cực kỳ tốt. Nếu như tiến hành tôi luyện, tương lai hẳn là cánh tay đắc lực của Đại Hạ."



"Cho nên thần mới nổi lên tưởng niệm như vậy."



Cố Cẩm Niên trả lời.



Chuyện khoa cử hắn còn có ấn tượng, cho nên sẽ chủ động nhắc đến hiền tài.



Nghe tới vấn đề khoa cử, Vĩnh Thịnh Đại Đế không khỏi nghĩ đến cái gì, sau đó trở lại trên bàn ngọc, lấy ra hai phần bài thi.



"Ngươi nói là hai phần này sao?"



Vĩnh Thịnh Đại Đế đem bài thi đưa cho Cố Cẩm Niên hỏi.



Tiếp nhận bài thi, nhìn lướt qua, Cố Cẩm Niên liền gật đầu.



"Đúng vậy."



Mà Vĩnh Thịnh Đại Đế thì tán dương.



"Hai người này thật không tệ. Nhất là thiên văn chương này. Phương pháp nộp thuế thổ địa rất phù hợp lòng trẫm. Nhưng mà bên trong cũng có không ít vấn đề, trẫm cảm giác mạch suy nghĩ không sai, chính là chứng thực xuống lại có quá nhiều tật xấu hơi bị lý tưởng hóa một chút."



"Suy nghĩ hai ngày, cũng không nghĩ ra một phương pháp giải quyết tốt hơn."



"Người tên Tại Ích này, còn cả Hà Trai, hai người này tài hoa đúng thật là cao minh, mà kiến giải cũng rất tốt."



"Một người khác viết văn chương cũng không kém, lấy xúc tiến mậu dịch làm chủ. Chú trọng lấy thương thuế. Cũng giống như thiên thứ nhất quá lý tưởng hóa, nghe không tệ nhưng thực hành sẽ gặp nhiều khó khăn."



"Nhưng mà, nếu rèn luyện thật tốt một chút, tương lai sẽ thật sự là nhân tài có thể đào tạo."



Vĩnh Thịnh Đại Đế nói như thế, tán dương hai người này.



Nghe Vĩnh Thịnh Đại Đế tán dương, Cố Cẩm Niên kỳ thật hiểu rõ, Vĩnh Thịnh Đại Đế mong muốn là ‘bày đinh nhập mẫu’. Mà Tại Ích viết chỉ có thể nói là phương hướng giống nhau, nhưng rất nhiều điểm cũng không nói rõ ra. Cho nên Vĩnh Thịnh Đại Đế sẽ chỉ cảm thấy văn chương viết không sai, có ý tưởng.



Lại sẽ không lộ ra vẻ rất khiếp sợ. Nếu nhất định đem ‘bày đinh nhập mẫu’ nói rõ ràng, đoán chừng Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng không phải là biểu tình này rồi.



Nhưng mà việc này, Cố Cẩm Niên dự định hoãn một chút lại nói sau. Hiện tại thời cơ chưa chín muồi.



Đồng thời, Cố Cẩm Niên cũng có chút hiếu kì, không ngờ rằng hai thiên văn chương này, thế mà lại do hai người kia viết.



Nhưng mà nghĩ lại cũng cảm thấy hợp tình lý. Dù sao trước đó lúc nhìn thấy nhóm người đọc sách này, hai người này khí vận hùng hậu nhất.



"Chú trọng lấy thương thuế, phương pháp này kỳ thật có thể, nhưng thực hành thì đúng thực rất khó."



"Nhưng bên trong văn chương của Tại Ích viết về thay đổi chế độ thổ địa, thần cho rằng có thể thực hiện. Tuy nhiên cần phải sửa chữa qua một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận