Đại Hạ Văn Thánh

1486 Dùng bản lĩnh Thánh nhân, luyện chế máy bay chiến đấu Thiên Khung, chinh chiến Đại Hạ, Hung Nô hoảng sợ.(3)

Mà đối với cường giả, đây cũng không tính là cái gì, Cố Cẩm Niên tuy mạnh, nhưng Tiên môn đệ thất cảnh cũng không phải yếu. Dù sao đây cũng không phải đại chiến sinh tử, ai mạnh ai yếu, chưa thực sự đấu thì chưa biết được.

Chẳng qua, chuyện khiến bọn họ sinh lòng cảnh giác chính là sức mạnh của Thánh nhân.

Đó là đại diện cho ý chí của thiên địa.

Sau này muốn làm gì đó thì phải kiềm chế lại, đừng tưởng rằng cuộc chiến Thiên Mệnh đến rồi, thì có thể làm xằng làm bậy.

Đối với tu sĩ bình thường, đây là một chuyện tốt, chí ít có Thánh nhân ở đây, một số người sẽ an phận hơn chút.

Nhưng đối với một vài cường giả, đây chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì, bọn họ không thể khuếch trương một số đạo pháp hoặc làm chút gì đó để có được nhiều thứ tốt hơn.

Bất kể như thế nào đi nữa thì việc chứng kiến Thiên uy của Thánh nhân cũng khiến mọi người vô cùng chấn động.

Hôm nay hai cường giả đệ thất cảnh đụng độ với nhau, chắc chắn sẽ truyền đi khắp nơi.

Nhưng dù vậy thì cuộc chiến Thiên Mệnh vẫn là thứ được quan tâm hàng đầu.

Bàn Sơn và núi Thiên Tề sẽ càng được nhiều người chú ý hơn nữa.

Mọi người rất hiếu kì, nếu hai ngọn núi Thần này cũng mở ra thì Cố Cẩm Niên có tham gia vào cuộc chiến hay không.

Thiên Mệnh cuối cùng sẽ rơi vào tay ai.

Lúc này, Cố Cẩm Niên cũng về tới kinh thành Đại Hạ.

Cố Cẩm Niên trở về, dân chúng kinh thành đều vui mừng khôn xiết. Trên thực tế, ngay lúc Cố Cẩm Niên thành Thánh vào ba tháng trước thì toàn bộ kinh thành Đại Hạ đã bắt đầu giăng đèn kết hoa rồi.

Bây giờ Cố Cẩm Niên trở về, đương nhiên mọi người sẽ hò reo vui sướng.

Cố Cẩm Niên quay lại kinh thành Đại Hạ.

Trước tiên là đi phủ Quốc Công, gặp phụ mẫu của mình.

Bên trong phủ Quốc Công vô cùng náo nhiệt, Cố Cẩm Niên đột phá khốn cảnh trở thành Thánh và trở về, đây là việc đại hỉ.

Không chỉ như vậy.

Tất cả quan lại quyền quý đều tới, mỗi người tặng một xe quà tặng, có thể nói là đông vui như trẩy hội.

Mãi cho đến đêm khuya.

Phủ Quốc Công mới an tĩnh trở lại.

Cố Cẩm Niên một thân một mình ngồi trong thư phòng, suy nghĩ một số chuyện.

Suy nghĩ về cuộc chiến Thiên Mệnh.

Suy nghĩ về việc bản thân đã trở thành Thánh nhân.

Theo lý thuyết thì hắn đã đạt đến đỉnh cao, càng lên cao càng khó đột phá cảnh giới, một chút đầu mối để bước chân vào đệ bát cảnh Thiên mệnh Thánh nhân, Cố Cẩm Niên cũng không có.

Dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến Thiên mệnh, cho dù là Thánh nhân, Cố Cẩm Niên cũng không phát hiện được một chút xíu vận mệnh nào.

Chắc phải cần thêm thời gian.

Nếu muốn bước vào đệ bát cảnh xem chừng rất khó.

"Tạm thời không cần nóng vội đi tìm cách tiến vào đệ bát cảnh. Đệ thất cảnh và đệ bát cảnh là một khoảng cách rất xa, càng nghĩ lại càng cảm thấy khó khăn."

"Ta vừa mới trở thành Thánh nhân, cần phải củng cố cảnh giới thật tốt."

"Nho đạo không giống với các đạo khác, không chỉ nắm vững pháp lực để phù hợp với thực lực là được, mà còn phải hiểu rõ pháp đạo của thiên địa."

"Ba tháng nay phát triển và mở rộng Thánh đạo, thật ra cũng là muốn ổn định tâm cảnh của chính mình, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, tâm cảnh phải thật uyên thâm, phải hiểu rõ Thánh đạo."

"Bây giờ cuộc chiến Thiên Mệnh đã bắt đầu, núi Thần khôi phục, bảo vật của Thiên Mệnh ra đời, tất cả những điều này đều có lợi với ta, nhưng nếu chút bảo vật này lại khiến cho tâm của ta không tịnh thì cũng không nên."

"Cần phải vứt bỏ tất cả tạp niệm, nghiêm túc hiểu rõ đạo pháp của Thánh nhân."

"Mục tiêu của ta, là Hoành Cừ tứ cú, chứ không phải là đệ nhất thiên hạ. Chỉ có ý chí kiên định của bản thân, ta mới có thể tiếp xúc được đạo pháp của Thánh nhân Thiên mệnh. Nếu không, trong quá trình thay đổi mà bị mất phương hướng, sau này sẽ gặp tâm ma khó có thể tiến xa được."

Trong thư phòng, Cố Cẩm Niên tỉ mỉ tìm hiểu tương lai của mình.

Trước mắt, cuộc chiến Thiên Mệnh, khôi phục Thần sơn, có đủ loại bảo vật ra đời, tự mình trở thành Thánh nhân, theo lý thuyết thì hắn nên đi tranh giành tài nguyên.

Cố Cẩm Niên hiểu rõ, làm như vậy là không tốt, sẽ hại chính mình.

Mình là Thánh nhân Nho đạo, phải luôn cẩn thận giữ gìn tâm tưởng khi làm việc, không phải là không được tranh giành, mà phải là sự đấu tranh trong tiềm thức.

Vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh, vị hướng Thánh kế tuyệt học, vì vạn thế mở thái bình.

Chứ không phải tranh giành pháp bảo, giành giật linh đan diệu dược, sau đó trở lên mạnh mẽ.

Nhất định phải đem Thánh đạo củng cố lại, đặt nền móng vững chắc, mới có thể đi làm chuyện khác.

Mỗi một bước như vậy, đều phải để lại một dấu chân thật sâu.

Vĩ mô được quyết định bởi vi mô.

Nếu không xử lý tốt các chi tiết nhỏ, sau này gặp phải phiền phức, đó sẽ là phiền phức rất lớn, hoặc bởi vì một bước chân nào đó chưa bước thật chắc thật sâu, dẫn tới toàn bộ phía sau chệch hướng và thất bại.

Sau khi hiểu ra điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận