Đại Hạ Văn Thánh

Chương 460 Thu xếp thoả đáng tất cả, tiến về Bạch Lộ phủ, điều tra chân tướng, bị bắt tại chỗ.(7)

"Đi thôi."

Cố Cẩm Niên mở miệng, không có gì đáng nói.

Bóng đêm đậm đặc.

Năm người biến mất ở bên trong thư viện, thư viện đã chuẩn bị tốt ba con chiến mã, đây là Lý Cơ lấy được, coi như hắn có chút bản sự.

Năm người ba con chiến mã.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Dao Trì tiên tử cùng Vân Nhu tiên tử là Tiên gia đệ tử.

Biết bay.

Không cần chiến mã hiệp trợ.

Sau khi cưỡi lên chiến mã.

Năm người cũng không chần chờ chút nào, phóng thẳng ra khỏi kinh đô Đại Hạ.

Mà bên trong thư viện.

Tô Văn Cảnh đã sớm thu vào trong mắt tất cả những chuyện ở đây.

"Cẩm Niên."

"Nếu như chuyện này ngươi có thể làm tốt."

"Ngươi chân chính đạt được Đại Hạ dân ý."

"Vì ngươi vững chắc thiên mệnh căn cơ."

Thanh âm của Tô Văn Cảnh thì thào vang lên, hắn nhìn chăm chú Cố Cẩm Niên đang rời đi, trong ánh mắt cũng hiện lên một tia lo lắng.

Tựa hồ lần này ra ngoài, sẽ có phiền toái rất lớn.

Chỉ có điều.

Tất cả chuyện này, Cố Cẩm Niên cũng không biết.

Cứ như vậy.

Mãi cho đến buổi trưa.

Năm người một đường bôn ba đi vào Thanh Châu, căn bản không hề dừng lại, trực tiếp ngồi lên thuyền vượt sông.

Từ kinh đô xuất phát, một mực hướng về phía tây bắc, đến Thanh Châu, Thanh Châu cùng Giang Lăng quận cách xa nhau một dòng sông lớn.

Vượt sông cần thời gian một ngày rưỡi.

Cũng may chính là Lý Cơ cũng có chút năng lực, lấy đến một đầu đơn độc thuyền, cũng miễn việc phải cùng những người khác ở cùng một chỗ, sau khi năm người lên thuyền.

Cố Cẩm Niên chế định kế hoạch thứ nhất chính là để đám người thoáng đổi cách ăn mặc.

Lý Cơ còn tốt, nhìn chính là cái phú gia công tử thôi, vấn đề này không lớn.

Mình cùng Tô Hoài Ngọc cũng vẫn được, đừng mặc quá khoa trương thì vấn đề cũng không lớn, dù sao Giang Lăng quận là trọng địa thương mại nam bắc.

Người giàu có khắp nơi đều sẽ tụ tập, mấy cái phú gia công tử không tính là cái gì.

Vấn đề chính là Dao Trì tiên tử cùng Diêu Vân Nhu.

Các nàng tướng mạo kinh động như gặp thiên nhân, đi ra ngoài trong nháy mắt hấp dẫn vô số ánh mắt, dọc theo con đường này đã rước lấy một chút chú ý.

Nếu đi đến Giang Lăng quận, chỉ sợ sẽ rước lấy một chút phiền toái.

Đối với chuyện này, Dao Trì tiên tử còn tốt, chính là Vân Nhu tiên tử có chút không vui.

Nàng tùy tính đã quen, không muốn làm quá mức phức tạp.

Nhưng không chịu nổi Cố Cẩm Niên nghiêm túc.

Cuối cùng mấy người quyết định, sau khi đến Giang Lăng quận, cải trang thay đổi cách ăn mặc một phen.

Như thế, hai ngày qua đi.

Một đoàn người cũng coi như đã đi vào Giang Lăng quận.

Nhưng như Cố Cẩm Niên phỏng đoán, Dao Trì tiên tử cùng Vân Nhu tiên tử đích xác hấp dẫn không ít ánh mắt.

Phú gia công tử tuấn nam tử loại này bọn hắn đã thấy nhiều, thậm chí Cố Cẩm Niên, Lý Cơ, Tô Hoài Ngọc còn không tính cái gì, có chút ông nhà giàu thậm chí còn đeo vàng đeo bạc, mười ngón tay mười cái bảo thạch giới chỉ.

Nhìn muốn bao nhiêu xốc nổi liền có bấy nhiêu xốc nổi.

Cũng may hai người ăn mặc đơn giản một chút, cũng coi là thoáng che đậy một chút quang hoa, hai người mặc tố y, Vân Nhu tiên tử mặc kín đáo một chút, vấn đề cũng không lớn.

Lại phối hợp với mũ rộng vành, không vấn đề gì.

Như thế, lưu lại Giang Lăng quận một ngày, cũng không tiếp tục lưu lại, trực tiếp thẳng tiến đến Bạch Lộ phủ.

Bạch Lộ phủ ở phía tây bắc của Giang Lăng quận, thương mại nam bắc chủ đạo tại Thiên Vân phủ, cho nên Bạch Lộ phủ cũng chỉ miễn miễn cưỡng cưỡng có thể uống được một chút canh, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là một chút canh.

Đường Giang Lăng quận đi đến Bạch Lộ phủ đều lộ ra vẻ rách nát, so với kinh đô hay là so với địa phương khác của Giang Lăng quận.

Hoàn toàn là cách biệt một trời.

Mà sau khi năm người Cố Cẩm Niên rời khỏi Giang Lăng quận thủ phủ.

Bên trong quận thủ phủ.

Mấy thân ảnh xuất hiện tại trước mặt quận trưởng Giang Lăng quận.

"Đại nhân."

"Đã xác minh xong."

"Thái tôn, thế tử đã vào Giang Lăng quận, đang tiến về Bạch Lộ phủ."

Thanh âm vang lên, là một bộ khoái.

quận trưởng Giang Lăng quận mặc tử sắc y phục, sau khi biết được tin tức này, lập tức chậm rãi mở miệng.

"Thông tri Khổng tiên sinh."

"Thông báo Bạch Lộ phủ phủ quân."

"Hết thảy theo kế hoạch mà hành động."

Hắn mở miệng, ngữ khí bình tĩnh.

"Vâng."

Bộ khoái không nói nhảm, lập tức rời đi.

Sau khi đám người rời đi.

Khuôn mặt của quận trưởng Giang Lăng quận không khỏi lộ ra lãnh ý.

"Dám đưa tay đến Giang Lăng quận của ta, ngược lại muốn xem xem vị thế tử điện hạ này đến tột cùng có bản lãnh gì."

Hắn tự lẩm bẩm.

Ánh mắt phức tạp.

Cứ như vậy.

Vĩnh Thịnh năm thứ mười hai, ngày hai tháng mười hai.

Giang Lăng quận.

Bạch Lộ phủ.

Bên ngoài phủ thành.

Mặt trời chói chang.

Năm thân ảnh chậm rãi bước vào trong thành.

Tuy nói Bạch Lộ phủ chỉ là một phủ thành bình thường, thật không nghĩ đến mỗi ngày số người vào thành lại có nhiều như vậy.

Đứng nửa canh giờ, lúc này mới đi vào được.

Bước vào trong thành.

Cố Cẩm Niên không khỏi thở ra một hơi thật dài.

Chỉ là còn không đợi Cố Cẩm Niên nói gì.

Trong chốc lát, sắc mặt hắn hơi đổi.

Bởi vì ngay tại phía trước.

Có gần trăm vị nam mặc quan, một mặt cười ha hả nhìn năm người mình.

Không đợi phản ứng.

Thanh âm của lão giả cầm đầu liền trực tiếp vang lên.

"Lão phu Bạch Lộ phủ phủ quân, Hứa Bình, gặp qua Thái tôn điện hạ, gặp qua thế tử điện hạ."

Theo đạo thanh âm này vang lên.

Trong lúc nhất thời, thanh âm khua chiêng gõ trống cũng vang lên.

Múa rồng pháo, lộ ra mười phần vui mừng.

Số quan viên còn cũng là vẻ mặt tươi cười.

Khiến cho bách tính chung quanh hiếu kì quan sát.

Mà thần sắc đám người Cố Cẩm Niên hơi đổi.

Khá lắm, một đường bôn ba, dùng thời gian nhanh nhất đi tới Bạch Lộ phủ.

Cứ như vậy trực tiếp bị phát hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận