Đại Hạ Văn Thánh

1396 Thế cờ Thiên cổ! Hạ cờ Thánh thủ! Thập nhị tiên vương! Thanh Liên Đại đạo! Giết qua chín cửa!(4)

Nghe nói như thế, tất cả người đọc sách vây xem, từng người không biết nên nói gì, bọn họ không rõ Cố Cẩm Niên là đang khiêm tốn hay trung thực.

Nhưng nghe được lời này, Đoạn Không gật đầu nói.

"Cố công làm việc đại nghĩa, có thể đi trước."

Đoạn Không cũng cảm giác được, Cố Cẩm Niên đối với đạo cờ vây cũng không phải là rất am hiểu, đây là một hiện tượng, giống như võ giả có thể trong nháy mắt cảm ứng được những võ giả khác mạnh hay không mạnh vậy.

"Không cần như thế, vẫn đoán cờ như cũ đi."

Cố Cẩm Niên lắc đầu, hắn nói lời này chỉ là nói rõ tình huống, mà không phải hi vọng đối phương nhường mình.

Đoạn Không không nhiều lời.

Cố Cẩm Niên đoán cờ, vận khí không tệ, có thể đi trước.

Lập tức.

Cố Cẩm Niên cầm quân đen, chậm rãi đặt xuống một quân, ở phía trên bên trái bàn cờ.

Nhưng ngay khi Cố Cẩm Niên vừa đặt quân cờ xuống.

Một chùm sáng nở rộ bên trong cơ thể hắn.

Chùm sáng này, Cố Cẩm Niên nhớ rõ, là ánh sáng kỳ dị sau khi hái một trái Chúng Sinh quả, lúc ấy hắn cũng vô cùng tò mò, không rõ đây là vật gì, vô thức cho rằng nó tương tự như Tiên Linh căn.

Thật không nghĩ đến, lúc này, một chùm sáng đang nở rộ trong cơ thể.

Ngay sau đó.

Cảnh tượng khó tin xuất hiện.

Ầm.

Trên bàn cờ cổ xưa đột nhiên trực tiếp phát ra ánh sáng kinh khủng, ánh sáng kim sắc phóng lên tận trời, dẫn tới Tắc Hạ học cung bị chấn động.

Lúc này, bên trong tiền điện, cuồng phong nổi lên, Cố Cẩm Niên mặc một bộ y phục trắng, sau khi hạ cờ, thần sắc bình tĩnh, lại cho người ta một loại cảm giác ý vị không nói rõ được.

"Thánh thủ!"

"Nước đi đầu tiên đã đánh ra Thánh thủ?"

"Ối, đây bà mợ nó gọi là hiểu sơ một chút thôi sao?"

"Cất bước là Thánh thủ? Đây là Kỳ Thánh à."

"Đặt quân xuống là Thánh thủ, đặt quân Thánh thủ, thuật kỳ đạo của Cố Cẩm Niên, đã đạt Thánh cảnh."

Vào lúc này, vô số người thay đổi vẻ mặt, giữa đám người, Tô Văn Cảnh càng nắm chặt nắm tay, nhìn qua Cố Cẩm Niên, cảm thấy không thể tin nổi.

Ông vừa rồi truyền âm cho Cố Cẩm Niên, lại phát hiện ở trong tiền điện lại bố trí trận pháp kỳ quái, cản trở ông truyền âm.

Nhưng không nghĩ đến, Cố Cẩm Niên vừa khởi đầu đã hạ Thánh thủ, dẫn tới dị tượng như thế?

Chuyện này sao không khiến ông rung động cho được?

"Được lắm, được lắm, Cẩm Niên, thế mà ngay cả lão phu ngươi cũng lừa gạt? Ngươi đây gọi là không biết đánh cờ sao?"

Tô Văn Cảnh trong lòng vô cùng rung động.

Lúc này, ông không biết nên nói gì cho phải.

Mà Ngô Dương Tử vừa đi ra tiền điện, lại cảm ứng được dị tượng Kỳ đạo kinh thiên như vậy, không tự chủ được quay đầu nhìn lại.

Khi hắn ta nhìn thấy kim quang phóng lên tận trời trên bàn cờ, cả người sững ra tại chỗ.

Gần như tất cả mọi người đều giống vậy.

Bọn họ biết Cố Cẩm Niên khẳng định là có giấu diếm, cho dù vừa rồi Cố Cẩm Niên khiêm tốn nói vài câu, nhưng bọn họ vẫn tin tưởng, Cố Cẩm Niên nhất định thâm tàng bất lộ.

Chỉ là không nghĩ đến, Cố Cẩm Niên thế mà giấu sâu như vậy?

Đây bà mợ nó, không hợp thói thường.

Đừng bảo là mọi người, ngay cả Cố Cẩm Niên cũng kinh ngạc, căn bản cũng không nghĩ đến mình lại có chiêu này.

Nói thật, lúc đầu hắn cũng định tùy tiện đánh thôi, không sai biệt lắm thì kết thúc, hôm nay có thể đánh cờ cùng người mạnh kỳ đạo nhất thiên hạ, học được vài thứ đã là chuyện rất tốt rồi.

Thật không nghĩ đến, xảy ra chuyện như vậy.

Chỉ là, Đoạn Không trước bàn cờ chỉ hơi kinh ngạc một chút, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, trực tiếp đặt quân cờ.

Không bị ảnh hưởng quá lớn.

Điểm này, Cố Cẩm Niên không thể không bội phục.

Theo Đoạn Không đánh một quân xong.

Cố Cẩm Niên cũng tùy ý hạ quân, hắn đối với kỳ đạo không hiểu nhiều, cho nên lựa chọn cách đánh đơn giản nhất, chiếm trước tiên cơ.

Chiếm trước mấy vị trí quan trọng nhất.

Đây là điều căn bản khi tân thủ nhập môn.

Chiếm cứ vị trí có lợi, sau đó mới áp sát.

Đương nhiên, cách đánh cờ này, ở trong mắt cao thủ thật sự chẳng là gì.

Kỳ đạo phân tiền cuộc, trung cuộc và hậu cuộc.

Tiền cuộc chính là đang dựng bố cục, trung cuộc chính là tranh cờ, hậu cuộc chính là chém giết.

Mà theo quân cờ thứ hai đặt xuống, dị tượng lại nở rộ lần nữa, bên trong ánh sáng kim sắc, ngưng tụ hai đóa Kim Liên, dị tượng này khiến cho người ta kinh ngạc không thôi.

Đoạn Không vẫn không có bất cứ dao động gì, ông là Kỳ Vương, có gió to sóng lớn gì mà chưa từng gặp?

Cố Cẩm Niên chiếm cứ vị trí có lợi, mà ông lựa chọn bố cục là nhìn từ góc độ lâu dài để thiết kế bàn cờ này, bởi vì ông biết, Cố Cẩm Niên rất mạnh, mạnh đến mức đã nội liễm khí thế.

Như thế, song phương giao thủ mười hai hiệp.

Cố Cẩm Niên đánh cờ cực nhanh, hắn căn bản là xem không hiểu lối đánh cờ của Đoạn Không, cho nên thuần túy bản thân vui vẻ là được rồi, dù sao Đoạn Không không lựa chọn chém giết cùng hắn, mà là tạo bố cục của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận