Đại Hạ Văn Thánh

1255 Tri Thánh, mới biết Thánh đạo khó! Đại Hạ trưng thu thuế, quận Giang Trung nộp thuế lương thực!(5)

Đối với việc này, Lễ bộ Đại Hạ đã lập tức đáp trả.

Không thừa nhận hội Đồng Minh, cũng không cho phép hội Đồng Minh, triều đình sẽ tiến hành nhắm mục tiêu vào, có ý định chuẩn bị chiến.

Đồng thời hi vọng các nước chư hầu cố ý gia nhập hội Đồng Minh, tự mình cân nhắc cho thật kỹ, thật sự chọc tới vương triều Đại Hạ, tất cả mọi người cũng đừng nghĩ đến kết cục tốt hơn.

Dù sao rõ ràng bọn họ đang bài xích vương triều Đại Hạ, đương nhiên do đó, vương triều Đại Hạ cũng chẳng cần để ý quá nhiều.

Hội Đồng Minh không thể được thành lập.

Ít nhất tuyệt đối không thể để bọn họ thuận lợi thành lập thành công, nếu vương triều Đại Hạ không hề làm gì, sau này hội Đồng Minh sẽ bắt đầu đồng tâm hiệp lực làm việc.

Chỉ tùy tiện nhằm vào vương triều Đại Hạ cũng đã để cho người ta đau đầu phiền não rồi.

Triều đình có ý tứ rất đơn giản, khả năng ngăn cản được là không lớn, bốn thế lực này cũng không phải là vương triều Đại Hạ bây giờ có thể ngăn cản.

Nhưng cũng không thể mặc kệ, nhất định phải rung cây dọa khỉ, về phần dùng thủ đoạn gì, Lễ bộ quả thật cũng đang suy nghĩ.

Không có cách nào, đại quốc chính là như thế, phải dùng cái giá thấp nhất thu được lợi ích lớn nhất, lúc này mới phù hợp tình hình trong nước.

Mà ba chuyện này là ba chuyện đối ngoại.

Nói về đối nội của vương triều Đại Hạ.

Vấn đề lớn nhất vẫn là trùng kiến vùng thiên tai và vấn đề ngân lượng.

Sau khi Hộ bộ cùng Công bộ tiến hành tính toán có hiệu quả.

Muốn trong vòng hai năm, xử lý ổn thỏa phiền phức của ba khu vực tai họa lớn, đồng thời khôi phục lại trình độ bình thường, trước sau cần mười hai vạn vạn lượng bạc.

Nếu như muốn xử lý thỏa đáng trong vòng một năm, vậy cần hai mươi vạn vạn lượng bạc.

Tính cả quốc khố vốn có cộng thêm bồi thường trước đó của nước Hung Nô, trước mắt triều đình có thể cầm ra mười vạn vạn lượng bạc.

Nhưng vấn đề là, hai chuyện này rất khó xử lý.

Thứ nhất, phải rèn đúc đá kim loại thiên ngoại, việc này tốn chi phí rất rất lớn, muốn chế tạo ra một bộ chiến giáp kỵ binh hạng nặng, chi phí nhân lực vật lực đã là năm vạn lượng bạc.

Không nghe lầm đâu, chính là chi phí năm vạn lượng bạc.

Hàng trăm công tượng đã xem như là chi phí thấp nhất, các loại xây cất khác, rồi còn có một số quặng sắt đặc thù có thể kháng nhiệt độ cao, cùng các loại thiết bị dụng cụ.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là địa hỏa, muốn dung luyện thứ này, nhất định phải thông qua địa hỏa làm nung chảy.

Đây là do có một số người Tiên môn nguyện ý trợ giúp vương triều Đại Hạ, bọn họ không phải là tu sĩ của Tiên môn Đông Hoang cảnh, Linh Lung Tiên Cung, Thanh Vi Thánh Địa, cùng với một vài Tiên môn khác.

Nếu không có bọn họ, vậy thì vấn đề cũng không phải chỉ mỗi ngân lượng.

Đồng thời còn phải cần một lượng lớn Linh Tinh, có thể nói là phải động tới vốn liếng.

Điều này quá khoa trương.

Cố Cẩm Niên yêu cầu làm ra một vạn bộ chiến giáp, nói cách khác phải nện vào năm vạn vạn lượng bạc, cùng số lượng Linh Tinh rất lớn.

Theo ý của Hộ bộ, trước tiên khoan hãy đúc chiến giáp, nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế khăng khăng muốn luyện chiến giáp.

Mặc dù ông không biết Cố Cẩm Niên rốt cuộc có ý đồ gì, nhưng Cố Cẩm Niên nhất định sẽ không làm sai, hơn nữa, Vĩnh Thịnh Đại Đế dù sao cũng là Hoàng đế trên lưng ngựa.

Đối với chiến tranh, ông rất cuồng nhiệt.

Ông biết rõ kỵ binh hạng nặng có ý nghĩa như thế nào, đây là đội quân bất khả chiến bại.

Nếu như sắp xếp cho kỵ binh hạng nặng dùng loại trọng giáp này, ông tin tưởng lực lượng đó có thể giẫm nát mười vạn thiết kỵ.

Là mười vạn thiết kỵ nước Hung Nô.

Đến lúc đó, thiết kỵ Đại Hạ nổi danh thiên hạ, trở thành thiết kỵ đệ nhất thiên hạ.

Kỵ binh hạng nặng không gì hơn ngoài ba điều.

Trọng giáp! Chiến mã! Tướng sĩ!

Trang bị đứng đầu, chiến mã thứ hai, tướng sĩ thứ ba.

Hoàn thành trang bị đứng đầu, quét ngang tất cả, cho nên Vĩnh Thịnh Đại Đế nằm mơ vẫn nhớ mơ ra một nhánh quân đội như vậy, lại thêm lời của Cố Cẩm Niên nói, càng củng cố chắc chắn suy nghĩ của ông.

Vấn đề thứ hai trong nội bộ Đại Hạ.

Chính là di cư.

Mười hai vạn vạn lượng bạc cũng chỉ có thể trùng kiến những địa phương bị thiên tai, sẽ mất hai năm.

Công việc di cư của năm ốc đảo lớn cũng không thể đẩy ra sau.

Công trình này càng đồ sộ hơn, dù sao ba khu vực thiên tai nặng nề chỉ cần xây dựng lại, tu sửa lại trên cơ sở vốn có.

Mà di cư đến ốc đảo lại rất khủng lồ, vương triều Đại Hạ muốn dốc hết toàn lực xử lý, muốn quy hoạch địa điểm thành trì.

Cũng may dân chúng Đại Hạ đều biết ốc đảo là một nơi tốt, rất nhiều người nguyện ý di cư đến, chẳng qua đại đa số những người này đều là người nghèo khổ, muốn đi là muốn đi, nhưng không có đầy đủ lộ phí và lương thực cung cấp cho bọn họ đi đường.

Hộ bộ tính toán ra kết quả là xây thành trì cần có ngân lượng, không chênh lệch nhiều lắm cần khoảng ba mươi vạn vạn lượng bạc.

Mà trong đó cần số lượng lương thảo nhiều không đong xuể, bọn họ tính sơ qua, năm ốc đảo lớn, một ốc đảo cũng cần ít nhất hai ngàn vạn nhân khẩu chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận