Đại Hạ Văn Thánh

Chương 345 Muốn đánh trận sao? Chân tướng chuyện Cố Cẩm Niên rơi xuống nước được rõ ràng? (6)

Dù sao Cố gia không có khả năng tạo phản.

Như vậy giết Cẩm Niên có mục đích gì?

“Rất khó giải thích cho ngươi.”

“Đám quan văn này không có khả năng xuống tay với Cẩm Niên. Bọn hắn không dám cũng không cần thiết.”

“Coi như Cố gia đổ, chẳng lẽ sẽ không có Cố gia thứ hai sao?”

“vương triều Đại Hạ loạn trong giặc ngoài, tuyệt không có khả năng nói không cần võ tướng chúng ta. Cho nên đám quan văn kia không có bất kỳ lý do gì mà làm hại Cẩm Niên.”

“Đối với bọn hắn mà nói, đây là một chuyện được không bù nổi mất.”

“Cho nên người hại Cẩm Niên, là võ tướng.”

Lão gia tử nhấp một ngụm trà, giải thích đơn giản một chút.

“Phụ thân, võ tướng vì sao muốn hại Cẩm Niên?”

“Là Tiết Quốc Công sao?”

Cố Thiên Chu nhíu mày. Nếu nhất định phải đem phạm vi khóa lại trên người võ tướng thì Tiết Quốc Công có hiềm nghi lớn nhất.

Dù sao hắn là thế lực võ tướng lớn nhất ở bên ngoài, ngoại trừ Cố gia.

“Không phải hắn.”

“Hắn không ngu như thế. Hắn cũng có hậu đại, làm như vậy xui xẻo chỉ có hắn.”

Cố lão gia tử lắc đầu, trực tiếp bác bỏ.

“Không phải Tiết Quốc Công? Vậy sẽ là ai?”

Cố Thiên Chu thật sự không nghĩ ra khả năng nào. Dù sao Tiết Quốc Công cũng có hiềm nghi lớn nhất. Quốc Công khác cũng tốt, Vương Hầu cũng được.

Có ý nghĩa gì?

Thật đem Cẩm Niên hại chết, gặp phải Cố gia nổi trận lôi đình.

Có cần phải sao?

“Quả nhiên là ngu xuẩn.”

“Ta thật không rõ, loại người đầu óc như ngươi làm sao lại sinh ra được Cẩm Niên.”

“Lão Lục nói không sai, cháu trai đều kế thừa gia gia, lời này không sai.”

Lão gia tử vừa mắng vừa khoe khoang chính mình.

“Phụ thân, ngài nói thẳng ra đi, cứ giấu giếm hài nhi làm gì?”

Cố Thiên Chu cũng bất đắc dĩ.

“Ta hỏi ngươi, nếu như Cẩm Niên thật ngâm nước xảy ra chuyện rồi Cố gia nổi trận lôi đình. Nghĩ theo hướng xấu, cùng bệ hạ vạch mặt nhưng Cố gia ta tuyệt đối không có tâm tạp phản chỉ yêu cầu bệ hạ điều tra rõ ràng.”

“Chỉ là việc này có thể tra rõ ràng sao? Kết quả cuối cùng đương nhiên là tìm những con dê quan văn kia thế tội. Mà lúc đó, bệ hạ sẽ để cho ta làm gì?”

Cố lão gia tử hỏi Cố Thiên Chu.

“Sẽ làm gì?”

Cố Thiên Chu nhíu mày, một khắc sau nghĩ ra đáp án.

“Rời kinh đô, trấn thủ biên cảnh hoặc là xuất chinh Hung Nô.”

Cố Thiên Chu nghĩ đến đáp án.

Đạt được đáp án, Cố lão gia tử hơi hài lòng. Ít nhất Cố Thiên Chu còn không ngu xuẩn như vậy.

“Nhưng nếu lão phu nhẫn nại thì bệ hạ sẽ làm gì?”

Cố lão gia tử tiếp tục hỏi.

“Vẫn sẽ rời Kinh đô, nếu Cẩm Niên thật sự xảy ra chuyện thì ngài nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ. Bệ hạ vì lấy đại cục làm trọng vẫn sẽ phái ngài đi biên cảnh.”

“Mà rất có thể bắc kích Hung Nô. Thế nhân đều biết, phụ thân người đã từng Lập Ngôn muốn giết sạch người Hung Nô.”

“Cho nên bệ hạ sẽ không lo lắng ngài ủng binh tự trọng. Còn nữa tướng lĩnh biên cảnh là người của Tiết Quốc Công cũng không lo lắng ngài làm chuyện gì.”

Cố Thiên Chu nói như thế.

“Không có gì là lo lắng hay không.”

“Bệ hạ nhất định sẽ phòng ta nhưng cũng không nhất định sẽ để cho ta đi biên cảnh. Nhưng nhất định sẽ cùng Hung Nô khai chiến.”

“Bên ngoài hoạn bình nội loạn.”

Thần sắc Cố lão gia tử bình tĩnh cũng không tán thành nói với Cố Thiên Chu.

Nhưng Cố Thiên Chu bỗng nhiên hiểu rõ.

“Hại chết Cẩm Niên là hi vọng phương Bắc khai chiến.”

“Có người muốn đại hạ cùng Hung Nô khai chiến.”

“Chỉ tiếc là Cẩm Niên không xảy ra chuyện. Phụ thân người cũng không kích động quá mức.”

“Khiến cho kế hoạch của đối phương thất bại. Bây giờ quốc vận của Hung Nô bị suy yếu. Hắn nhất định sẽ ra mặt, mạnh mẽ yêu cầu xuất chinh.”

“Ai hùng hổ nhất chính là người có hiềm nghi nhất.”

“Phụ thân, ta đã hiểu.”

Trong nháy mắt Cố Thiên Chu đã hiểu rõ toàn bộ sự việc.

“Hiểu rõ là tốt.”

“Nhưng mà ngươi nói cũng không nhất định.”

“Dù sao cứ nhìn chằm chằm là được.”

“Được rồi, đã nói xong, mau đi làm đi.”

Cố lão gia tử nói.

Trên thực tế còn có mấy mạch tư duy hắn chưa nghĩ thông. Mà chủ động nhấc chuyện chinh chiến cũng là vì giúp Cố Cẩm Niên chia sẻ áp lực nhất định.

Lời Cố Cẩm Niên nói hôm nay thật sự là ảnh hưởng rất lớn. Văn nhân Đại Hạ chắc chắn sẽ nắm chặt không thả.

Dù sao một khi khai chiến tất nhiên vương triều Đại Hạ sẽ khủng hoảng một mảnh lớn.

Dùng một chuyện lớn để che đậy lực ảnh hưởng của một chuyện khác. Đây cũng là ý nghĩ của Cố lão gia tử.

“Được phụ thân, hài nhi cáo lui.”

Cố Thiên Chu không dài dòng, quay người rời đi.

Đợi sau khi Cố Thiên Chu rời đi.

Đôi mắt đục ngầu của Cố lão gia tử nhìn qua ánh nến, tràn đầy trầm tư.

“Là dư nghiệt của Kiến Đức cùng hắn đạt thành giao dịch, mới dám làm hại Cẩm Niên.”

“Là giao dịch gì có thể khiến hắn to gan dám làm như vậy?”

“Tuyệt đối không phải là tiền quyền.”

“Hắn có thiên đại tay cầm trong tay đối phương.”

“Đủ để liên lụy tam tộc. Nếu không tuyệt đối không dám ra tay với Cẩm Niên.”

“Tay cầm.”

“Sai lầm?”

Giọng nói của Cố lão gia tử nỉ non. Hắn đang tự hỏi là ai xuất thủ trong bóng tối.

Đồng dạng.

Tinh không chi hạ.

Thư viện Đại Hạ.

Trên đường đi, Vương Phú Quý, Giang Diệp Chu cùng nhau tán thưởng chuyện của Cố Cẩm Niên hôm nay.

Suốt chặng đường Cố Cẩm Niên không nói cười.

Chờ sau khi đến thư viện Đại Hạ.

Giọng nói của Tô Văn Cảnh đột ngột vang lên.

“Cẩm Niên.”

“Lão phu có một số việc muốn cùng ngươi trao đổi.”

“Ngươi đi theo ta.”

Sau khi Tô Văn Cảnh nói.

Chúng học sinh đều nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

“Được.”

Cố Cẩm Niên không dông dài, trực tiếp đi theo Tô Văn Cảnh.

Nhưng người khác thì về các nơi, Có một số người đi phòng học sinh khác. Chờ không nổi muốn đem chuyện hôm nay thông báo cho bọn hắn.

Dù sao có rất nhiều người không đi, cùng loại có bốn người Hứa Nhai, còn có ba người Giác Tâm và đám người Dao Trì tiên tử không có hứng thú.

Sau một khác.

Bên ngoài Hướng Thánh Đường.

Tô Văn Cảnh đứng dưới cây, nhìn Cố Cẩm Niên nói.

“Cẩm Niên, còn nhớ đổ ước lúc trước không?”

Hắn nói.

Phá vỡ yên tĩnh.

Đổ ước?

Cố Cẩm Niên khẽ nhíu mày nhưng trong chốc lát liền nghĩ ra là chuyện gì.

Trước đó ở thôn Tiểu Khê đã đổ ước cùng Tô Văn Cảnh.

“Tiên sinh, không phải đã thực hiện xong ước định hay sao?”

Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ.

Lúc trước Tô Văn Cảnh đến tìm mình đã trả lời.

Liên quan đến Thiên mệnh.

“Lần đó không trả lời hoàn toàn.”

“Hôm nay lão phu sẽ đem tất cả thông tri cho ngươi.”

Tô Văn Cảnh nhàn nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận