Đại Hạ Văn Thánh

1755 Thân phận của Tô Hoài Ngọc, lai lịch của Chúng Sinh Thụ, giải khai bí mật to lớn.(3)

Hắn có thể dốc hết toàn lực vì vạn thế mở thái bình nhưng hắn không muốn đi gánh trách nhiệm, chủ động đứng ra gánh chịu, bởi vì như vậy thật sự sẽ rất mệt mỏi.

Nguyện vì thiên hạ dốc hết toàn lực nhưng gánh vác trách nhiệm, liền mang ý nghĩa bản thân phải bỏ ra rất nhiều.

Ví dụ như nói, vạn thế thái bình nhưng lại muốn hi sinh thân nhân bằng hữu của mình. Chuyện như vậy, Cố Cẩm Niên không tiếp thụ nổi.

"Thế tử điện hạ, ngươi không có sự lựa chọn."

"Ấn ký Thần Vương cứu ngươi một mạng, từ nơi sâu xa, nhân quả đã định ra rồi."

"Dám hỏi thế tử điện hạ thời điểm nhớ được, sau khi ngươi lập ngôn, ấn ký Thần Vương đã xảy ra biến hóa rồi?"

"Ban đầu ấn ký Thần Vương, hẳn là cho ngươi một chút vật phẩm bình thường nhưng sau khi lập ngôn lại có biến hóa lớn lao, đúng hay không?"

Tô Hoài Ngọc hỏi.

Thốt ra lời này, Cố Cẩm Niên tỉ mỉ nghĩ lại, thật sự chính là như vậy.

Đúng là biến hóa lớn lao.

"Chuyện này mang ý nghĩa, ấn ký Thần Vương đã công nhận ngươi. Lần thứ nhất thuộc về kiểu lựa chọn ngươi nhưng cũng không phải là chân chính công nhận. Mà khi ngươi nói ra vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh, vì hướng thánh kế tuyệt học, vì vạn thế mở thái bình, ấn ký Thần Vương công nhận ngươi."

"Từ nơi sâu xa, toàn bộ đã lựa chọn xong. Con đường này, thế tử điện hạ đã không cách nào lựa chọn nữa."

"Cho nên, ấn ký Thần Vương cho ta hoặc không cho ta, ý nghĩa không lớn, nó đã thuộc về ngươi."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng nói.

Để Cố Cẩm Niên hoàn toàn trầm mặc.

"Có thể không cần sao?"

Cố Cẩm Niên trầm mặc một hồi, sau đó đưa ra câu hỏi.

"Không thể, nó đã hoàn toàn cùng tinh khí thần của ngươi hòa làm một thể, mà ngươi lại là người được đại thế lựa chọn, coi như ngươi muốn cải biến bản thân cũng không khả năng."

Tô Hoài Ngọc lắc đầu, cáo tri đáp án tàn khốc này cho Cố Cẩm Niên.

Có chút trầm mặc cùng bất đắc dĩ.

Sau khi trầm mặc qua đi, Cố Cẩm Niên nhìn Tô Hoài Ngọc hỏi.

"Có phải bởi vì nguyên nhân này mà ta không được gần nữ sắc hay không?"

Cố Cẩm Niên nghĩ tới một việc, bản thân mình chỉ cần đụng vào nữ tử là Tô Hoài Ngọc sẽ lập tức ngăn mình lại. Chuyện này rất cổ quái. Trước mắt rất có thể có quan hệ với ấn ký Thần Vương.

Nhưng nghe nói như thế, Tô Hoài Ngọc lại lắc đầu nói.

"Không phải, ta chỉ thuần túy không hi vọng thế tử điện hạ phá giới. Chuyện như vậy sẽ khiến ta rất không vui."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, rất chân thành cáo tri cho Cố Cẩm Niên, không có nửa điểm bộ dáng đùa giỡn.

Cố Cẩm Niên: "."

Con hàng này thật có chút vấn đề, chuyển thế Luân hồi đoán chừng là đem đầu óc chuyển đến mức không còn gì cả.

Cố Cẩm Niên thật sự tưởng rằng nguyên nhân là vì ấn ký Thần Vương, dẫn đến việc bản thân có nhiều chỗ không thể phá giới, lại không nghĩ rằng tên vương bát đản Tô Hoài Ngọc này chỉ thuần túy không muốn để cho bản thân vui vẻ.

"Nhưng mà chuyện này cũng tốt với ngươi, đạt được ấn ký Thần Vương, đích xác không nên có nhi nữ tình trường. Nếu không chung quy vẫn là hại mình."

"Thế tử điện hạ, ấn ký Thần Vương ngay từ đầu lựa chọn ngươi, ta cũng rất kinh ngạc nhưng sau khi ngươi lập ngôn, ta đã hiểu, ấn ký Thần Vương vì sao lại lựa chọn ngươi."

Tô Hoài Ngọc nhàn nhạt lên tiếng. Mặc dù lời này không phải không có lý nhưng Cố Cẩm Niên vẫn cảm thấy gia hỏa Tô Hoài Ngọc này có vấn đề.

"Vậy tiếp theo ngươi muốn làm gì?"

Cố Cẩm Niên hỏi.

"Du sơn ngoạn thủy, sau đó chờ chết."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng nói, nói rất trực tiếp cũng rất minh xác.

"Ngươi nằm mơ."

Cố Cẩm Niên trực tiếp lên tiếng, bản thân tiếp nhận nhân quả cực lớn mà gia hỏa này lại muốn đi du sơn ngoạn thủy sao?

Mẹ nó, nghĩ cái rắm?

"Còn nữa, chờ chết là có ý gì?"

Cố Cẩm Niên bắt được trọng điểm, đưa ra vấn đề.

"Huy hoàng cuối cùng sắp bắt đầu, không chờ chết làm cái gì? Chẳng lẽ đi phản kháng sao?"

Tô Hoài Ngọc rất bình tĩnh, tựa hồ đem sinh tử của bản thân ném ra sau.

Nhưng mà ngẫm lại cũng phải. Tô Hoài Ngọc đã trải qua luân hồi chín kiếp nên sống cũng sống đủ rồi.

"Huy hoàng cuối cùng bắt đầu, không có cách nào chống cự sao?"

Cố Cẩm Niên hỏi.

Hắn rất chân thành, trong vấn đề này không dám có nửa điểm đùa cợt.

"Trên cơ bản khó giải."

Tô Hoài Ngọc chậm rãi lên tiếng, nói ra khả năng này.

"Trên cơ bản khó giải?"

"Cho dù là ngươi, cũng ngăn cản không nổi sao?"

"Từ xưa đến nay, nếu như lấy tuế nguyệt để cân nhắc, chẳng lẽ không hề xảy ra một lần sao?"

Cố Cẩm Niên nhíu mày.

"Nói như thế nào đây, huy hoàng cuối cùng trước kia đã xảy ra nhưng không khủng bố như lần này vậy. Ngay cả Sâm la địa ngục đều xuất hiện. Sau khi xuất hiện di chỉ Thần Thoại sẽ chỉ càng ngày càng mạnh, không cách nào ngăn cản."

"Trên cơ bản là chờ chết."

Tô Hoài Ngọc cũng rất nghiêm túc, cáo tri Cố Cẩm Niên.

"Nếu ta trở thành Thánh nhân Thiên mệnh thì sao?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng hỏi.

"Có xác suất lật bàn nhưng dường như là không."

"Huy hoàng cuối cùng sinh ra, sẽ có thứ khủng bố lớn hàng thế, là thể chất cực ác trên thế gian, sẽ vô địch tại thế."

"Thời Thượng cổ, đám người này chém giết quá hung tàn. Từng người không muốn sống, mà bọn họ đụng vào Thiên mệnh, nhúng chàm đại đạo, tương đương với đụng vào ranh giới cuối cùng của vạn vật. Nếu không phải ta mượn nhờ lực lượng thiên địa, đem toàn bộ bọn họ phong ấn."

"Chỉ sợ hiện tại hoàn cảnh thiên địa càng kém."

"Nhưng mà như vậy cũng rất tốt, thịnh cực mà suy. Thời đại mới sẽ lại xuất hiện, vòng đi vòng lại, đây chính là vận mệnh của vạn vật trong thiên địa."

"Thế gian này thứ không nên có nhất chính là dục vọng đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận