Đại Hạ Văn Thánh

1222 Bất hủ chi ngôn, Tắc Hạ học cung, Đại Hạ bình khó, kế sách phế Vương(4)

Vừa nghe thấy lời ấy, đám người lúc này hoàn toàn có chút trầm mặc.



"Không phải đi qua nhìn một chút, chẳng lẽ thật sự muốn lập ngôn?"



Có Đại Nho nhịn không được hiếu kì hỏi, nhìn xem Tô Văn Cảnh.



"Đây là tự nhiên."



"Các ngươi là thật ngốc hay là giả ngu? Đúng thật là Cố Cẩm Niên chưa từng đi Tắc Hạ học cung, nhưng lão phu đi qua bao nhiêu lần rồi?"



"Nếu như Cẩm Niên chỉ đi qua nhìn một chút, lão phu sẽ nghĩ tất cả biện pháp kéo dài thời gian sao?"



"Được rồi, đã nói đến đây, lão phu cũng không giấu giếm nữa. Cẩm Niên đã có tân học tuyệt thế, là do lão phu ngẫu nhiên phát hiện."



"Lúc đó Cẩm Niên mới chỉ vừa vào thư viện, có chút ngượng ngùng. Hắn không có cảnh giới nho Đạo, cũng không có công danh trên người, cho nên không dám nói thẳng cùng lão phu."



"Nhưng theo lão phu thật thà dạy bảo, Cẩm Niên đã đem chuyện tân học này nói ra. Nói thật, lão phu nghe xong tân học của Cẩm Niên đúng là kinh động thiên nhân."



"Tân học như thế nếu như xuất ra."



"A."



Tô Văn Cảnh nói đến đây lại không nói, khiến đám người mất sạch khẩu vị.



"Cái gì? Văn Cảnh tiên sinh, ngài mau nói đi."



"Van cầu ngươi, nói nhanh một chút đi. Tại sao ngài toàn nói một nửa chứ?"



"Ta đọc sách năm mươi năm, một câu thô tục cũng không nói qua, Văn Cảnh tiên sinh, ngài không nên ép ta."



"Mẹ nó, có chuyện không nói thẳng. Ngài có bị bệnh không hả? Nói nhanh một chút đi, ta van cầu ngài, nói mau."



Mọi người xác thực bị Tô Văn Cảnh treo đủ loại cảm xúc. Ông ấy quá làm người buồn nôn. Nếu như không phải đánh không lại, hoặc là đánh không được thì kết cục của Tô Văn Cảnh nhất định rất thảm.



"Nếu như lấy ra mạnh hơn dị tượng hôm nay gấp mười lần cũng không quá đáng."



Tô Văn Cảnh thề son sắt nói.



"Hí."



Lời vừa nói ra, chúng Đại Nho từng người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.



Dị tượng hôm nay mọi người đề có mắt cùng nhìn. Nói thật, coi như kinh thiên địa, khiếp quỷ thần rồi.



So với dị tượng hôm nay còn mạnh hơn gấp mười?



Muốn khuếch đại như vậy hay không?



Nói câu khó nghe, dị tượng thành Thánh, khả năng cũng không sánh bằng dị tượng hôm nay. Mà so với dị tượng hôm nay còn mạnh hơn gấp mười, đây là khái niệm bực nào?



Bọn họ không tưởng tượng nổi, tầm nhìn quá nhỏ.

"Không đúng, như vậy, cùng cơ duyên có quan hệ gì chứ?"



"Đúng vậy, Văn Cảnh tiên sinh, cùng cơ duyên có quan hệ gì?"



Đám người hiếu kì, kịp phản ứng lại. Mặc dù rất rung động nhưng cùng bản thân có quan hệ gì?



Nghe nói như thế, Tô Văn Cảnh không khỏi thở dài.



"Cho nên nói các ngươi tầm nhìn hạn hẹp mà."



"Lần này Thiên tai Đại Hạ, người chân chính ngăn cơn sóng dữ là ai? Là Cẩm Niên đúng không?"



"Nhưng chỗ tốt các ngươi lấy được thiếu sao?"



"Người người như rồng, Long hình hạo nhiên chính khí, chư vị là được không ít chứ?"



"Lần này, Tắc Hạ học cung nếu như dựa theo quy định thời gian mở ra. Cố Cẩm Niên phải chăng bỏ lỡ cơ hội?"



"Nói vậy có phải là không có cách nào lập ngôn sao? Dù sao Tắc Hạ học cung bên trong có Thiên mệnh gia trì, cộng thêm bên trên Khổng Thánh phong ấn hai đạo Thiên mệnh."



"Những Thiên mệnh này gia trì xong, Cẩm Niên mới có thể lập xuống bất hủ chi ngôn, khai sáng tân học thành công, vì vạn thế mở thái bình."



"Công tích như thế, nếu như các ngươi theo ta cùng nhau đi tới Tắc Hạ học cung, ngăn cửa kéo dài cho đến lúc Cẩm Niên khôi phục. Đợi đến thiên địa chúc phúc, các ngươi có chỗ tốt hay không?"



"Đây có phải là cơ duyên to lớn hay không? Các ngươi có phải là bỏ lỡ không?"



Tô Văn Cảnh nói có đạo lý, có chứng cứ.



Nói khiến cho đám người á khẩu không trả lời được.



Bởi vì ngài nói thật sự vẫn rất có đạo lý.



Mặc dù có chút cổ quái, mà rõ ràng giống như rất cổ quái, nhưng nghe vào tai lại rất có đạo lý a.



"Nói cách khác, nếu như chúng ta phối hợp tiên sinh, tiến về Tắc Hạ học cung ngăn cửa có thể được chia sẻ công đức sao?"



Có người nhìn về phía Tô Văn Cảnh, hỏi như thế.



"Đúng vậy."



Tô Văn Cảnh lên tiếng, gật đầu nói.



Bây giờ, chúng Đại Nho bắt đầu do dự. Nếu để cho bọn họ trực tiếp đi ngăn cửa thì nói thật là bọn họ không dám. Uy danh của Tắc Hạ học cung vẫn còn tại đó, trừ phi Tô Văn Cảnh là Thánh nhân dẫn đầu công kích.



Nhưng bây giờ Tô Văn Cảnh chỉ có thể nói là nửa Thánh nhân, tương lai là có thể trở thành Thánh nhân, nhưng bây giờ còn không phải Thánh nhân đâu.



Điều này rất giống với Thái tử, nhi tử của Hoàng đế. Tương lai giang sơn là của Thái tử không sai, nhưng bây giờ ngươi vẫn là Thái tử, có một số việc cũng không phải là ngươi có thể quyết định.



Có thể thấy nhiều chỗ tốt như vậy, bọn họ lại có chút không nỡ bỏ. Dù sao Long hình hạo nhiên chính khí là thứ bọn họ thật sự cảm nhận được, trở về dốc lòng ngộ đạo từ 3-5 năm khẳng định có tiến bộ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận