Đại Hạ Văn Thánh

Chương 195 Bách quan tham tấu, quốc công vào triều, uy của lão tướng, lôi đình vạn quân. (2)

"Gọi ngươi Cố lão lục là thân mật với ngươi, nếu không phải nể mặt Cẩm Niên, trẫm đã sớm phạt ngươi đi Hải Bắc đảo rồi."

"Còn nữa, Cẩm Niên gặp chút rắc rối, vài kẻ đọc sách không có mắt, đi thư viện Đại Hạ tìm Cẩm Niên gây sự, bây giờ cũng đã bị lão tam nhà ngươi tống vào ngục."

"Ngươi đi thẩm vấn đi, đưa vài kẻ đến Huyền Đăng Ti, trực tiếp lập án, không cần thông qua Hình bộ Đại Lý Tự, trước buổi tảo triều ngày mai phải điều tra chân tướng rõ ràng."

"Giao đến tay lão gia tử nhà ngươi, ngày mai trẫm muốn cùng quốc công gõ đầu đám người đáng chết này."

"Động ai không động, lại dám động tới chất tử trẫm, quả nhiên là một đám cẩu vật không có mắt."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói chuyện.

Ánh mắt của ông lạnh lẽo, đồng thời phân phó Cố Ninh Nhai.

Mặc dù lời này không nói trực tiếp lắm, nhưng Cố Ninh Nhai trong nháy mắt hiểu rõ ràng là có ý gì.

Đồng thời Cố Ninh Nhai cũng không nhịn được mà nhe răng.

"Tìm Cẩm Niên gây phiền phiên phức? Đám cẩu vật này, thật không biết sống chết."

"Bệ hạ, vậy thần xin được cáo lui trước."

Nghe thấy đám người này tìm Cố Cẩm Niên gây phiền phức, Cố Ninh Nhai hoàn toàn ngồi không yên.

Vĩnh Thịnh Đại Đế không nói nhiều.

Mà tiếp tục cầm tấu chương xem đi xem lại, nụ cười trên mặt không cách nào che dấu.

"Lưu Ngôn."

Lúc này, Vĩnh Thịnh Đại Đế gọi thái giám thiếp thân.

"Có Nô tài."

Lưu Ngôn đi tới, nhìn thấy Vĩnh Thịnh Đại Đế vui sướng như thế, trên khuôn mặt hắn cũng hiện lên tươi cười

"Hai ngày nữa ngươi đem thư hoạ của trẫm tặn cho cháu trai kia của trẫm, để nó chăm chỉ học theo."

"Còn nữa, căn dặn Thái tôn ở bên cạnh Cẩm Niên học hỏi cho tốt, nếu Cẩm Niên có ý kiến gì với nó, xem trẫm có đánh chết nó không."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói như thế.

Người sau lập tức gật đầu.

Thời gian cứ thế trôi qua từng chút từng chút một.

Giờ sửu ba khắc.

Bên ngoài cửa cung, bách quan đã tề tụ đông đủ từ sớm.

Sự việc Cố Cẩm Niên giết nho tù văn đã lên men trong ba ngày.

Ba ngày này, từ triều đình cho đến trong dân gian đều bùng nổ xôn xao.

Những âm thanh chửi rủa, tiếng quát mắng, tràn ngập khắp kinh thành.

Trong bách tính cũng có rất nhiều lời bàn tán.

Cực kỳ thống hận Cố Cẩm Niên.

Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ trong ba ngày đã có người làm văn chương, viết ra toàn bộ các hành động của Cố Cẩm Niên.

Tổng thể nội dung cũng rất đơn giản, ngươi là một người quyền quý, ỷ vào thế lực cực lớn của gia tộc, nên hành động bừa bãi lạm sát kẻ vô tội, càn rỡ ngang ngược, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, việc ác nhiều vô kể.

Cuộc sống sinh hoạt thường ngày của bách tính rất đơn giản, thậm chí có thể dùng buồn tẻ để hình dung, bây giờ vất vả lắm mới có chuyện như vậy, tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm bàn tán.

Người đọc sách trong dân gian tung ra tin đồn càng kinh khủng hơn.

Chẳng qua khiến người ta kinh ngạc đó là, dù là hoàng thất hay Cố gia thì đều thờ ơ, không giải thích cũng không áp chế tin đồn.

Thay vào đó khiến người ta có cảm giác như đang ngầm thừa nhận.

Cứ như vậy, những người đọc sách này càng thêm hưng phấn, mặc kệ mục đích vì cứu người ra ngoài, hay ủ mưu đồ, tóm lại ba chữ Cố Cẩm Niên đã trở thành chủ đề sốt dẻo nhất của kinh thành Đại Hạ.

Thậm chí đã truyền đến các quận phủ khác.

Mấy ngày nay bách quan cũng cực kỳ phẫn nộ, không chỉ bởi vì chuyện Cố Cẩm Niên mà đến ngày hôm qua, tin tức từ Giang Ninh quận truyền đến càng ngày càng tồi tệ.

Số người chết ngày càng nhiều, mễ thương cũng càng làm càn, giá cả lên đến sáu trăm lượng một thạch, mặc dù ít hơn một chút so với lời nói hoang đường trước đó là một ngàn lượng một thạch.

Nhưng sáu trăm lượng vẫn qua mức doạ người.

Về phần tin tức mới nhất, không biết vì sao bọn họ lại chậm chạp không nhận được tin, chỉ là bọn hắn cũng không hề lo lắng.

Thời gian một ngày, họ không thấy rằng nạn của Giang Ninh quận sẽ được bình định đâu.

Hôm qua còn sáu trăm lượng bạc một thạch.

Hôm nay khôi phục giá gốc, điều này có thể không?

Khẳng định là không thể nào.

Cho nên trong ba ngày này bách quan đã đạt thành nhất trí.

Công kích Cố Cẩm Niên, buộc Hoàng đế mở quốc khố cấp phát ngân lượng mua lương thực, trước tiên giải quyết tai họa về lương thực, thuận tiện chèn ép Trấn Quốc Công.

Bây giờ sự oán thán của dân chúng đều do Cố Cẩm Niên khơi mào, cơ hội ngàn năm một thuở như thế này bọn hắn sao có thể buông tha được?

Ngày thường, bọn hắn không dám nhắm vào Trấn Quốc Công, đó là bởi vì Trấn Quốc Công là đệ nhất quốc công của Đại Hạ, dũng mãnh vô song, vì Đại Hạ lập công lao hiển hách.

Có uy vọng rất cao trong dân gian, nhưng bây giờ thì khác, ông sinh được một cháu trai, một đứa cháu trai hố gia gia.

Thậm chí hiện tại bọn hắn thật sự bắt đầu hoài nghi, văn chương thiên cổ của Cố Cẩm Niên, đến cùng có phải do Cố Cẩm Niên viết.

Không chỉ bọn hắn, phần lớn người đọc sách trong dân gian bách tính đều cho rằng văn chương và thơ quốc vận đều không phải do Cố Cẩm Niên viết.

Một người có thể viết ra hạt hạt đều cay đắng, lại thờ ơ với những nạn dân Giang Ninh quận, hơn nữa còn giết nho tù văn, phẩm hạnh này có khả năng viết ra áng văn chương như thế sao?

Đáp án rất hiển nhiên, không có khả năng.

Nhưng văn chương không phải vấn đề chính, đó chỉ là đang hoài nghi.

Chính trị, mới là điều bọn hắn quan tâm.

"Bắt đầu thiết triều."

Giờ Dần vừa đến, cửa cung mở ra.

Văn võ bá quan không hề do dự, tiến về phía trong hoàng cung.

Đi qua đại môn vô cùng sâm nghiêm, văn võ bá quan tự giác đứng ngay ngắn, lúc vào cung sẽ có thái giám hai bên ghi lại hành vi cử chỉ của các quan.

Đây là lễ pháp(nghi thức kỷ cương), quần áo quan viên như thế nào, vẻ mặt ra sao, hoặc ai nói chuyện cùng ai, ánh mắt ai nhìn vào ai, đều phải bị ghi lại vào sổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận