Đại Hạ Văn Thánh

1381

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đây là sự thật.



Nghe nói như thế, Trung Châu Đại Đế nhẹ gật đầu, hắn trầm tư một phen, sau đó lên tiếng.



"Mô phỏng một đạo thánh chỉ, đưa cho đế vương Đại Hạ, bảo ông ta biết, nếu như muốn bất kỳ sự trợ giúp nào, vương triều Trung Châu có thể dốc hết toàn lực trợ giúp, để vương triều Đại Hạ đi đối phó với bọn họ."



"Hiện tại, đánh hạ Nam Man trọng yếu nhất, chuyện Đông Hoang vốn đã phức tạp. Nếu như Nam Man không diệt, khó mà rảnh tay, đi đối phó Đông Hoang."



Trung Châu Đại Đế lên tiếng.



Vương triều Trung Châu mặc dù cường thịnh vô cùng nhưng sau khi vương triều Trung Châu đại thống nhất, mục tiêu thứ nhất là Nam Man, mà không phải Đông Hoang, dù sao khoảng cách giữa vương triều Trung Châu và Đông Hoang cũng còn có một đầu Đông Hải.



Mà Nam Man là giáp với biên giới, cho nên là kẻ địch chủ yếu của vương triều Trung Châu vẫn là vùng đất Nam Man, không cách nào đưa tay quá dài đi nhúng tay chuyện của vương triều Đông Hoang.



Trước mắt cũng chỉ có thể dốc hết toàn lực đi hiệp trợ Vương triều Đại Hạ, để Vương triều Đại Hạ đi áp chế Tiên môn Đông Hoang.



Đây là biện pháp duy nhất.



"Thần lĩnh chỉ."



Lão giả mặc áo đen nhẹ gật đầu.



Sau đó, Trung Châu Đại Đế tiếp tục lên tiếng nói.



"Quỷ Cốc Tiên Sinh, khoảng thời gian này trẫm đã xem xong mười hai sách thượng cổ rồi. Ở trong ghi chép, tu sĩ Tiên môn, có thể Đấu Chuyển Tinh Di, di sơn đảo hải. Sau khi trải qua gặp trắc trở là có thể độ kiếp phi thăng."



"Còn nữa tu sĩ Phật môn, lấy niệm lực chúng sinh, khai phát vô thượng Phật quốc, nấu luyện kim thân công đức để hóa thành Phật Đà."



"Cùng với Yêu ma chi đạo, Yêu Đế vì nhật, ma giả Tu La, những thứ này thật sự tồn tại sao?"



Ông ta lên tiếng, ngôn ngữ ở trong tràn đầy hiếu kì, đối với một số chuyện như thế.



Mười hai sách Thượng cổ chính là một trong thiên hạ kỳ thư, ghi lại các loại thời kỳ Thượng Cổ.



Nghe nói như thế, Quỷ Cốc Tiên Sinh không có suy nghĩ, trực tiếp hồi đáp.



"Bẩm bệ hạ, dù hậu thế không có cổ tịch khảo chứng, nhưng thời kỳ Thượng Cổ có lẽ thật sự như thế. Thần Châu đại lục, có vết kiếm cốc, từ đầu tới đuôi tám mươi bốn ngàn dặm địa, cho đến hôm nay, từng sợi kiếm khí còn chưa tiêu tán."



"Một kiếm bổ ra tám mươi bốn ngàn dặm, uy năng cỡ này, cùng thần tiên có gì khác nhau?"



"Mà hồi bệ hạ bên trong kho báu, có một khỏa trứng của Chân Long. Mặc dù đã vỡ vụn, tuyệt diệt sinh cơ nhưng chứng minh một điểm, thế gian này là có Chân Long tồn tại, chỉ là từ thời thượng cổ đã bị tuyệt diệt thôi."



Quỷ Cốc Tiên Sinh lên tiếng, ông ta lấy hai chuyện xác minh lời nói của bản thân.



Nghe nói như thế, Trung Châu Đại Đế nhẹ gật đầu.



Đúng thật là, bên trong Thần Châu đại lục, có rất nhiều địa phương đều tồn tại những chuyện không thể tưởng tượng nổi, vết kiếm cốc chính là rất tốt chứng minh.



Quét ngang tám mươi bốn ngàn dặm địa, bị người dùng một kiếm bổ ra, đến nay còn có từng sợi khí tức vết kiếm, chỉ Nhưng mà có hai loại thuyết pháp, một loại là nói đây là đệ bát cảnh kiếm đạo cường giả tuyệt thế lưu lại bên dưới.



Nói cách khác, đây là một vị kiếm đạo đại năng thời kỳ Thượng Cổ lưu lại, mà dạng kiếm đạo đại năng này, tại thời kì thượng cổ tồn tại không ít.



Mà chứng cứ xác thực nhất, chính là trứng Chân Long. Đây là ở một nơi sâu không thấy đáy trong huyệt động của vương triều Trung Châu tìm kiếm ra.



Lúc đạt được viên trứng rồng này, dù cho ông ta là đế vương khí thôn sơn hà cũng theo đó rung động.



Dù sao cũng là rồng.



Chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, đừng nói Chân Long, cho dù là một đầu Giao Long thuần huyết cũng đều khó mà tìm kiếm, huống chi là Chân Long?



Nhưng mà rất nhiều nhà hàng hải, ở trong biển nhìn thấy Giao Long, từ xưa đến nay cũng đã xảy ra chuyện Giao Long đả thương người.



Hồng tai quận Giang Ninh của Đại Hạ xuất hiện một đầu Giao Long, nhưng cũng không phải là Giao Long thuần huyết mà là mãng tinh cải biến, có khí tức của Giao Long nhưng cũng không phải là Giao Long thuần chính.



"Thời thượng cổ hùng vĩ như vậy vì sao đột nhiên tuyệt diệt?"



"Nếu không tuyệt diệt, chỉ sợ tất cả vương triều trong thiên hạ đều sẽ là khôi lỗi của những Tiên môn Phật giáo này."



Trung Châu Đại Đế tiếp tục lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy hiếu kì.



Thời thượng cổ vô cùng huy hoàng.



Tiên nhân, Phật Đà, Yêu Đế, Ma Tổ, Kiếm tiên, Thiên Tôn thuật pháp, tất cả những vị này đều là tồn tại sáng chói vậy mà đột nhiên vẫn lạc. Điều này làm sao không khiến cho người hiếu kì.



Nếu như những tồn tại này xuất hiện ở thời đại này thì vương triều Trung Châu, vương triều Đông Hoang, tất cả đều là trò cười.



Mặc cho ngươi có ngàn vạn thiết kỵ thì có thể thế nào?



Đối mặt với sức mạnh hàng đầu, ngươi tính là cái gì? Một kiếm chém ra tám mươi bốn ngàn dặm chi địa, thực lực như vậy, ngươi chống đỡ được sao?



Thân là đế vương, sao ông ta lại không suy nghĩ chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận