Đại Hạ Văn Thánh

1720 Kiếm thể hỗn độn! Nhập Tiệt Thiên giáo! Kỳ Lân núi Tây Chu, nhập thánh các! Đại trận ngưng tụ! Huy hoàng vạn thế!(6)

Không gian trực tiếp bị cắt đứt, đây là Kiếm Khí hỗn độn, cơ hồ là kiếm khí mạnh nhất.

Vạn đạo Kiếm Khí hỗn độn từ thể nội hắn ta bay ra, giảo sát tất cả, khí tức kinh khủng cũng nháy mắt bao phủ toàn bộ Thần Châu đại lục.

Hắn ta đãtrở thành cường giả đệ thất cảnh.

Gần mười tám tuổi đã trở thành cường giả đệ thất cảnh, nói theo một ý nghĩa nào đó, tốc độ này so với Cố Cẩm Niên còn nhanh hơn.

Rống.

Trên bầu trời, Kiếm Cửu Thiên bay lên trên không. Hắn đứng ở trên hư không, vạn đạo Kiếm Khí hỗn độn làm vỡ nát vạn dặm không gian. Hắn ta rất thoải mái, phá hủy một ngọn lại một ngọn núi lớn, cảm thụ được sự tăng lên của Kiếm đạo đệ thất cảnh.

Đến cuối cùng, ánh mắt của Kiếm Cửu Thiên rơi vào Kỳ Lân các. Thần sắc hắn ta bình tĩnh, nhưng trong mắt ngưng tụ sát ý khó mà diễn tả bằng lời.

"Mười năm sau, thương sinh trong thiên hạ sẽ do Kiếm Cửu Thiên ta thủ hộ."

Hắn ta lên tiếng, có bá khí nói không ra lời, cũng có tự tin khó mà che giấu. Hiện tại hắn ta mới chỉ mười tám tuổi, bây giờ chính là cường giả đệ thất cảnh nhất trọng thiên, lại là cường giả Kiếm đạo, cũng là Kiếm thể hỗn độn, hiện tại bái sư Thượng Cổ Kiếm Tông.

Nói thật, tương lai của hắn ta có tiền đồ bất khả hạn lượng.

Chỉ là, hắn ta đưa mắt nhìn về phía Kỳ Lân các, chuyện này có chút cổ quái.

"Ánh sáng nhỏ nhoi! Cũng dám cùng Hạo Nguyệt tranh nhau phát sáng?"

"Buồn cười, vừa mới đến đệ thất cảnh đã khoe khoang, Kiếm thể hỗn độn thì có thể thế nào?"

"Phản đồ, đáng chết."

. . .

"Nhỏ tuổi như thế, coi như phản đồ, thật buồn cười."

Nhưng vào lúc này, một vài thanh âm vang lên, bọn họ mỉa mai đối phương, nhục mạ Kiếm Cửu Thiên là phản đồ.

Chỉ là những âm thanh này, có thanh âm là vì Cố Cẩm Niên bênh vực kẻ yếu, mà có thanh âm, cũng không giống vậy. Dường như mang theo đổ thêm dầu vào lửa, trực tiếp cho hắn ta là phản đồ.

Loại ngôn luận này cũng không phải là đặc biệt tốt, bởi vì nói theo một ý nghĩa nào đó, gia nhập Tiệt Thiên giáo không nhất định là phản đồ. Bất kể là Tiệt Thiên giáo hay là Kỳ Lân các, cũng chỉ vì thương sinh đương thời.

Chỉ là Tiệt Thiên giáo tính chất có chút khác biệt thôi. Kỳ thật đối với thương sinh trong thiên hạ mà nói đây là một chuyện tốt, thiên địa đều công nhận đã chứng minh tất cả.

"Ngậm miệng."

"Một vài thứ vô dụng đã biết chó sủa, lúc đại thế sụp đổ thì các ngươi đang làm cái gì? Từng tên trốn ở chỗ tối."

"Ta năm nay gần mười tám đã đột phá đệ thất cảnh, hiện ra thể chất truyền thuyết, chuyện này chứng minh ta có tiền đồ huy hoàng, nhưng ta không lựa chọn lùi bước, đại thế xảy ra tai họa, ta đứng ra, mà các ngươi còn ở nơi này chó sủa."

"Gia nhập Tiệt Thiên giáo chính là phản đồ sao? Vậy theo ý của các ngươi, có phải là nói, thiên địa công nhận Tiệt Thiên giáo cũng là phản đồ hay không?”

"Quả nhiên là uy phong, khắp thiên hạ này phải chăng chuyện gì cũng phải nghe Cố Thánh? Chẳng lẽ không tuân thủ pháp chỉ của Cố Thánh chính là phản đồ sao?"

Kiếm Cửu Thiên quá cấp tiến, chuyện này rõ ràng là có người đang gây sự, nhưng hắn ta không để ý nhiều như vậy. Có thể hắn ta biết là có người đang gây sự nên mượn cơ hội này nói ra lời trong lòng mình.

Hắn ta giận dữ mắng mỏ thế nhân, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt.

Rất hiển nhiên, hắn ta không phục Cố Cẩm Niên, hắn ta cho là hắn ta trẻ tuổi hơn Cố Cẩm Niên. Mà thể chất của hắn ta lại càng thêm cường đại, sở dĩ không có hiển thế là vì vẫn luôn chờ đợi.

Thật không nghĩ đến, Cố Cẩm Niên một bước lên trời, trở thành khí vận đại thế chi tử, thân là thiên kiêu, hắn ta tất nhiên không phục.

Chỗ cường đại nhất của thiên kiêu không phải thần thông, cũng không phải đạo pháp, càng không phải là thể phách, mà là nội tâm vô địch, có ta vô địch, người trong thiên hạ đều không cạnh tranh được chính mình.

Mặc dù, bây giờ Cố Cẩm Niên vô cùng cường đại nhưng như vậy thì tính sao. Hắn ta sẽ không cho là bản thân mình kém hơn Cố Cẩm Niên. Hắn chỉ cho rằng Cố Cẩm Niên vào đúng thời gian, làm đúng chuyện mà thôi.

Nếu như đổi lại là hắn ta lên trước thì cũng là như thế.

"Được rồi!"

"Cửu Thiên, không cần nói nhiều cái gì, dốc lòng tu hành Kiếm đạo, tương lai cứu vớt thương sinh."

Giọng nói của Kiếm Thái Nhất vang lên. Ông ta hơi nhíu mày. Dù biết tên đồ đệ này của mình có chút tâm cao khí ngạo nhưng ông ta cũng biết tình huống hiện tại là gì, không thể làm loạn, có đôi khi vẫn phải nhẫn nại một chút.

"Sư phụ."

"Chúng ta là kiếm tu nên cương trực công chính, gặp được bất công chuyện phải chặt đứt, đây không phải là thứ ngài dạy ta sao?"

"Hiện tại bọn họ làm nhục đồ nhi như vậy, đồ nhi làm sao im lặng được?"

Kiếm Cửu Thiên có chút nhíu mày nhưng người nói chuyện dù sao cũng là sư phụ của mình, hắn ta cũng không thể giận ngược lại, nhưng trong lòng đã sinh ra thành kiến nhất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận