Đại Hạ Văn Thánh

686 Thánh hiền phía trước, chiếu sáng con đường thế nhân, ngọn lửa mới cháy lên, cũng không che lấp quang huy ngày xưa.(7)

Mà lúc này, bên trong Tiểu Duyên Tự.

Ba người ngồi xếp bằng ở trong Ngộ Phật đường.

Ba người này, theo thứ tự là chủ trì Tiểu Duyên Tự, mặc cà sa màu vàng lam, trên đầu có chín chấm hương, vẻ mặt rất bình tĩnh.

Tiếp theo là một trong bốn chủ trì của Đại Âm Tự, mặc cà sa kim bảo thạch, quý khí hơn người.

Người cuối cùng là chủ trì Duy Tâm Phật của Thượng Hành Mật Tông, đầu đội tăng mão, cà sa trên người cũng chỉ quấn chéo người, tay phải hoàn toàn trống không, trong tay còn lại cầm Kinh Luân qoay, không biết đang niệm cái gì.

Đây là Thần Tăng của phái Duy Tâm Phật, ở trong Thượng Hành Mật Tông có địa vị rất cao.

Ba đại tăng nhân tụ tập ở đây, cũng đang thương nghị sự biến đổi của thiên địa lần này.

"Nho đạo bị chém, phật môn đang lập, Vĩnh Dạ hầu của Trung Châu tới tìm lão nạp, biểu thị sẽ dốc hết toàn lực, ủng hộ Phật môn ta đại hưng."

"Trước mắt Phật môn ta cũng nên có hành động rồi."

Cao tăng Duy Tâm Phật dẫn đầu phá vỡ yên tĩnh, nói ra chuyện này.

Lập tức, hai vị chủ trì phật môn không khỏi mở mắt ra, nhìn về phía đối phương.

"Nên có hành động gì?"

Chủ trì Tiểu Duyên Tự hỏi thẳng.

"Để đệ tử Phật môn ta, tiến về các nơi ở Đông Hoang, vì dân tụng niệm kinh văn, siêu độ vong hồn, tích lũy công đức."

"Sau đó, Ma Quật Đông Hoang cũng tất nhiên phải có một chấm dứt, nhân cơ hội này, chèn ép khí vận Nho đạo lần nữa."

"Bất quá, chuyện Ma Quật Đông Hoang, Tiên môn là tình thế bắt buộc, công đầu chúng ta không cách nào tranh được, nhưng cũng có thể kiếm một chén canh."

"Đại hội Thủy Lục cũng là một trận thiên mệnh chi tranh."

"Phật môn ta có thể nhượng bộ, Ma Quật Đông Hoang, đại hội Thủy Lục, đều có thể nhường cho người trong Tiên môn bọn họ, nhưng Tiên môn nhất định phải trợ giúp Phật môn Tây cảnh ta, mở rộng con đường về phía đông."

"Phật môn Đông độ."

Cao tăng của Mật Tông nói ra kế hoạch của mình.

Phật môn độ về hướng đông.

Lời ấy vừa dứt, chủ trì Tiểu Duyên Tự lại lắc đầu.

"Phật môn Đông độ chỉ sợ rất khó."

"Qua nhiều năm như vậy, ngay cả Vương Triều Đại Kim cũng khó độ hóa, huống chi hoàn thành Đông độ?"

Chủ trì Tiểu Duyên Tự nói như thế.

Nhưng chủ trì Đại Âm tự không khỏi lên tiếng.

"Cũng không phải."

"Đế vương Đại Kim đã đáp ứng cho Đại Âm Tự vào ở trong đó."

Hắn mở miệng, lập tức khiến chủ trì Tiểu Duyên Tự phải kinh ngạc.

"Khổng Thánh nổi giận chém đi khí vận của các đại vương triều, Vương Triều Đại Kim tổn thất nặng nề, đề phòng Vương Triều Đại Hạ thừa cơ này quật khởi, cho nên mới đáp ứng Phật môn Đông độ, cùng hưởng khí vận."

Chủ trì Đại Âm Tự nói như thế.

Người sau lập tức hiểu ra.

"Những năm gần đây Đại Âm Tự đều không ngừng cảm hóa bách tính, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn, bây giờ hành động của Khổng Thánh xem như đã giúp Phật môn ta một tay, cái này cũng là thiên mệnh."

"Chuyện Đông độ Vương Triều Đại Hạ, để Giác Trần đại sư xử lý đi."

"Vương Triều Phù La do Thượng Hành Mật Tông ta xử lý."

Cao tăng Mật Tông nói như thế.

Lời vừa nói ra, người sau vẫn lắc đầu.

"Khó."

"Đại Hạ Vương Triều là vùng đất thịnh Nho đạo, mặc dù Nho đạo bị suy yếu đi, nhưng vẫn rất khó, hơn nữa trong Vương Triều Đại Hạ còn có cao tăng Nho Phật tọa trấn, rất khó đi vào."

Chủ trì Tiểu Duyên Tự nói như thế, cảm thấy hơi khó giải quyết.

"Không sao."

"Vương Triều Đại Hạ sắp khai chiến cùng Hung Nô quốc, đến lúc đó chính là cảnh sinh linh đồ thán, lúc ấy, Vương Triều Đại Hạ tất nhiên sẽ phải cầu Phật môn chúng ta ra mặt, độ hóa vong hồn."

"Nhân cơ hội này, liên hợp với Tiên môn, trợ giúp chúng ta hoàn thành Đông độ."

"Về phần cao tăng Nho Phật, cứ giao cho Thượng Hành Mật Tông ta giải quyết."

"Nói đến tranh luận, Mật tông ta chưa bao giờ sợ ai."

Cao tăng Mật Tông mở miệng, vô cùng tự tin.

Thấy hắn nói thế, chủ trì Tiểu Duyên Tự cũng không khỏi gật đầu.

"Bất quá, mặc kệ là Đông độ, hay là đại hội Thủy Lục, vẫn còn cách hơi xa."

"Không cần nóng vội, cứ từ từ sẽ tới, không được bởi vì nóng vội mà tự loạn trận cước."

Chủ trì Đại Âm Tự lên tiếng, nhắc nhở mọi người, chuyện này còn cách một đoạn thời gian nữa mới tới, có thể chậm rãi mà làm, chầm chậm mưu toan.

"Thiện tai."

"A Di Đà Phật."

Hai người chắp tay trước ngực, niệm một câu.

Ngược lại.

Lúc này.

Vương đình Hung Nô.

Trong vương cung.

Hung Nô vương sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Lần này Khổng Thánh cũng tước đi khí vận bọn hắn,

Đối với Hung Nô quốc mà nói, đấy quả thực đã rét vì tuyết lại còn lạnh vì sương.

Rất có khả năng phải khai chiến, lúc này lại bị tước đoạt khí vận.

Nói thật, tình hình bây giờ không còn là các tướng sĩ có nguyện ý đánh trận hay không.

Mà là ông ta cũng không khỏi suy nghĩ.

Muốn đánh hay không?

Đánh, rất có thể sẽ thất bại, bỏ ra cái giá đau đớn thê thảm.

Cũng vào lúc này.

Một người vội vàng đi đến.

Là hoàng tử của ông ta.

"Phụ hoàng."

"Thánh thượng Đại Kim truyền mật tín đến."

Hoàng tử Hung Nô nhanh chóng chạy tới, sau đó dâng mật tín lên cho Hung Nô vương.

Người sau tiếp nhận mật tín, không kịp chờ đợi mà vội vàng mở ra.

Khi đọc xong mật tín, cả người hắn trong nháy mắt im lặng.

"Trả lại mười hai thành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận