Đại Hạ Văn Thánh

Chương 376 Dân giận nổi lên bốn phía, ma đạo cường giả nhập Đại Hạ, các quốc gia sứ thần gặp chuyện (2)

"Đây không phải nhận hối lộ."

Cố Cẩm Niên đóng nắp rương lại, trả lời một câu.

"Tội đút lót vượt qúa năm ngàn lượng bạc, trảm lập quyết, con số này cũng đủ lăng trì rồi."

Tô Hoài Ngọc nhàn nhạt lên tiếng.

"Không phải đút lót, là ta bán vài món đồ."

"Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

Cố Cẩm Niên với cách nói chuyện của Tô Hoài Ngọc đã thành thói quen, vì vậy trực tiếp hỏi đối phương ý đồ đến đây.

"Thế tử điện hạ, kỳ thật ngươi có thể hoàn toàn tin tưởng ta, nếu như thật sự nhận hối lộ, chia cho ta một phần, ta có thể giữ bí mật cho ngươi."

Tô Hoài Ngọc chậm rãi đi về phía ba cái rương lớn, ngữ khí rất chân thành.

"Có rắm mau thả."

Cố Cẩm Niên lười cùng hắn dông dài, người này đầu óc có phải hay không chui tiền trong mắt đi?

Đây đều là tiền mình vất vả, cái này cũng nghĩ ngồi không hưởng lợi? Thành tính rồi?

"Sự việc Đại Hạ tuyên chiến, thế tử điện hạ còn nhớ rõ không?"

Nghe được Cố Cẩm Niên thật tình như thế, trong mắt Tô Hoài Ngọc không khỏi lộ vẻ thất vọng, xem ra hắn rất hi vọng đây là bạc Cố Cẩm Niên nhận hối lộ.

"Nhớ kỹ, thế nào?"

"Nhất định phải đánh trận à?"

Cố Cẩm Niên gật đầu, đồng thời rót chén trà.

Nói thật, Cố Cẩm Niên không hi vọng khai chiến, chính xác mà nói, trước mắt tình huống của Đại Hạ vẫn nên thành thật nghỉ ngơi lấy sức cho thật tốt, khai chiến là không cần thiết.

"Không phải."

"Hung Nô quốc đã chịu nhận lỗi, hơn nữa người đồ sát một thôn đó cũng không phải kỵ binh Hung Nô, là có người giả mạo."

"Bất quá, đây đều là Hung Nô nước nói, cụ thể thế nào thì không rõ lắm."

Tô Hoài Ngọc trả lời.

"Chịu nhận lỗi vậy là được rồi a, không đánh trận càng tốt, tránh lị gây ra thị phi gì."

Cố Cẩm Niên gật đầu.

Việc này rất tốt, là một tin tốt.

"Thế tử nói rất phải, bất quá nước Hung Nô chịu nhận lỗi là muốn cùng Đại Hạ hòa thân."

"Nghênh thú một vị công chúa đi Hung Nô, hi vọng hai nước liên minh, kết giao hữu hảo."

Tô Hoài Ngọc từ tốn nói, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm ba cái rương.

Có vẻ tặc tâm chưa chết.

"Hòa thân?"

"Hung Nô đang êm đẹp muốn hòa thân với Đại Hạ làm gì?"

Nghe xong lời này, Cố Cẩm Niên hơi kinh ngạc, cũng không để ý bộ dáng lấm lét gian xảo của Tô Hoài Ngọc.

"Không rõ, nhưng khẳng định là có mưu đồ, có lẽ vì quốc vận."

Tô Hoài Ngọc rất lạnh nhạt, cũng đưa ra phán đoán.

"Vì quốc vận?"

"Làm sao ngươi biết?"

Nghe đến hai chữ quốc vận, Cố Cẩm Niên có chút nhạy cảm, việc này không bình thường.

"Đoán."

Tô Hoài Ngọc xoay đầu lại, nhìn Cố Cẩm Niên, mặt không biểu tình.

"."

Nhấp một ngụm trà, Cố Cẩm Niên có chút im lặng.

"Cưới công chúa là sẽ có quốc vận?"

"Tụ cổ chí kim cũng chưa từng nghe thấy có loại chuyện này?"

"Nếu như thật sự vì quốc vận, Đại Hạ sao có thể có thể gả công chúa qua."

Cố Cẩm Niên đặt chén trà xuống, hắn không đồng ý lý do này.

"Ngươi nói đúng."

Tô Hoài Ngọc nhẹ gật đầu.

A..Cái này.

"Ngươi chắc chắn mấy phần?"

Cố Cẩm Niên dò hỏi.

Mặc dù nói Tô Hoài Ngọc này nói có chút vấn đề, nhưng hắn đoán đều rất chuẩn, má nó chẳng khác gì bật hack.

"Không chắc chắn."

"Chỉ là suy đoán."

Tô Hoài Ngọc lắc đầu, bởi vì xác thực chỉ là hắn đoán, hỏi hắn lí do hắn cũng nói không được, dù sao cũng cảm giác là như vậy, tin thì tin, không tin cũng không có cách nào.

"Vậy ngươi đi nói với Lý Cơ chuyện này đi, nếu như thật sự vì quốc vận thì chuyện này là một cái bẫy."

Cố Cẩm Niên bảo Tô Hoài Ngọc đi tìm Lý Cơ.

"Không muốn gặp rắc rối, không tìm hỏi lý do thì còn tốt, chứ muốn hỏi thật thì ta cũng không giải thích rõ ràng, đoán chừng lại muốn nhốt ta vào ngục mấy năm đấy."

Tô Hoài Ngọc thật đúng là thực tế của thế giới, dù trời có sập cũng không phải hắn ta đỡ lấy, phát huy vở diễn “nằm bẹp kệ sự đời” đến hết mức.

Loại người này ấy à, không nhốt vào đại lao thật đúng là có lỗi với hắn.

"Nên là vì mậu dịch buôn bán, quan hệ vùng biên cảnh ác liệt thì bách tính hai bên cũng đừng mơ sống cuộc sống tốt lành, nếu như kết minh, có rất nhiều mậu dịch lui tới, vả lại cũng có thể dẹp yên một vài loạn lạc như vụ việc cướp bóc tàn sát một thôn, sẽ không còn diễn ra nữa."

"Hòa thân, là một chuyện tốt."

"Khuyết điểm duy nhất đó là phải hi sinh hạnh phúc của một người nữ nhân."

Cố Cẩm Niên nói với thần sắc nghiêm túc.

Làm một biên kịch kiếm sống dựa vào lịch sử để, đối với chuyện hòa thân này, Cố Cẩm Niên có quyền phát ngôn chính xác.

Đứng theo dòng lịch sử để xem xét vấn đề hòa thân, sẽ phát hiện hòa thân đại biểu cho hai ý nghĩa.

Vương triều không cường đại.

Vương triều cần thời gian.

Bất kỳ vương triều cường đại nào cũng không cần hòa thân, dựa vào hòa thân để duy trì sự thống trị của đế vương thật ra là một chuyện rất sỉ nhục.

Giống như thời Thái tổ, ai dám cùng Thái tổ nhắc đến chuyện hòa thân? Không đánh ngươi hoài nghi nhân sinh, Thái tổ sẽ đổi họ.

Đáng tiếc thời gian Đại Hạ nội loạn quá lâu, Kiến Đức khó phá tan Đại Hạ, nhưng quan trọng là năm đó Thái tổ đã giết không ít công thần, chugn quy Thái tử đã chết rồi, Thái tôn Kiến Đức thượng vị, vì củng cố sự thống trị.

Hắn đành phải nhắm vào những người đã từng là công thần, khiến vũ lực của Đại Hạ hạ xuống vô hạn, đây là do có gia gia Cố Cẩm Niên thận trọng đi biên cảnh từ sớm, nếu không, Cố gia cũng sẽ bị thanh toán tại thời Thái tổ rồi.

Cũng chính bởi vì vậy, Cố gia mới có thể như mặt trời ban trưa, làm hạ thần tuân theo lệnh vua là chính, chủ yếu hơn là, những đại tướng quân chút dũng mãnh vô song trước kia, đều lần lượt chết hết, cr nhà bị tịch thu tài sản xử trảm, thậm chí liên luỵ cửu tộc.

Bởi vì những nguyên nhân trên, Vương Triều Đại Hạ đã suy yếu rất nhiều, cơ bản chưa sụp đổ, nhưng cũng không khá hơn là bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận