Đại Hạ Văn Thánh

Chương 629 Thịnh yến của Dự Vương, nói chuyện châm chọc, một cước đá ra ngoài. Con đường bên trong là Thánh, bên ngoài là Vương.(6)

Là đám người Hứa Đông Mộc.

Dẫn bọn họ đến chỗ này tốt lắm. Loại đấu võ mồm này không cần mình ra mặt.

Quả nhiên, khi tiếng nói của bọn người Hứa Đông Mộc vừa ra, sắc mặt đám người này lập tức trở nên khó coi.

Bọn họ hi vọng chọc giận Cố Cẩm Niên để Cố Cẩm Niên cùng bọn họ cãi lộn một chút. Nếu như Cố Cẩm Niên cãi vã cùng bọn họ.

Cho dù chỉ là mắng vài câu không dễ nghe, sau đó phất áo rời đi. Mặc dù bỏ thịnh yến nhưng danh tiếng lại vang xa.

Chỉ là không ngờ bọn người Hứa Đông Mộc lại đứng ra nói chuyện khiến cho bọn họ vốn đã khó chịu lại càng khó chịu.

“Aiz, không phải nói là thịnh yến của Dự Vương mời đến đều là những người có chút danh vọng, sao lại mời đến mấy tên thư sinh này?”

“Học sinh của thư viện Hoài Nam sao? Các ngươi không kiến công lập nghiệp cũng không có công danh trên thân, sao có thể được mời? Loại địa phương này là nơi các ngươi có thể đến sao?”

“Lời ấy không thể nói. Người ta đi theo nhân vật lớn, có người làm chỗ dựa. Cho nên mới không kiêng kỵ gì như vậy.”

“Quả thực là rất ồn ào, líu ríu. Thịnh yến này hoàn toàn giống như chợ thức ăn.”

“Cũng đừng nói. Nói nữa người ta gọi nhân vật lớn ra mặt công kích các ngươi.”

Nháy mắt, giọng nói đó lại lần nữa vang lên.

Thịnh yến còn chưa bắt đầu.

Đám người này đã bắt đầu hành động.

Thật đúng là có chút chờ không kịp.

Sắc mặt đám người Hứa Đông Mộc trầm xuống, đang chuẩn bị nói thì Cố Cẩm Niên vươn tay ngăn bọn họ tiếp tục.

Hắn không nói gì mà hướng phía hai Đại Nho ngồi bên trái phải làm lễ.

Sau đó chậm rãi đi đến.

Đứng trước mặt đám người này.

“Chà, đây không phải Thế tử điện hạ sao?”

“Sao Thế tử điện hạ cũng đến? Chẳng lẽ câu nói kia đã đắc tội Thế tử điện hạ sao?”

Mấy người còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vẫn mở miệng châm chọc.

Bành.

Sau một khắc, Cố Cẩm Niên giơ chân lên, trực tiếp đạp bay tên dẫn đầu châm chọc, đụng đổ bảy, tám cái bàn. Rước lấy ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.

Ai cũng không ngờ, Cố Cẩm Niên lại bá đạo như vậy, đi lên chính là một cước, không nói một lời.

Rầm rầm rầm.

Rất nhanh còn chưa đợi đám người kịp thời phản ứng, những người vừa tham gia châm chọc vừa rồi đề chịu một cước rắn chắc, đau đến phát run.

Chân Cố Cẩm Niên cũng không chút lưu tình, một cước này đạp cho bọn họ gãy mấy chiếc xương sườn, khiến cho tràng diện vô cùng loạn.

“Cố Cẩm Niên ngươi đang làm cái gì?”

“Nơi này là thịnh yến của Dự Vương, ngươi muốn làm cái gì đây?”

“Sao ngươi có thể động thủ đánh người?”

Lập tức có bảy, tám người đứng dậy. Đều là người có thân phận, có danh vọng. Bọn họ đứng dậy chỉ trích hành vi thô bỉ của Cố Cẩm Niên.

Mà Diêm Công, Mạnh học sĩ lập tức đi đến, kéo Cố Cẩm Niên lại.

“Thế tử điện hạ, không được như thế.”

“Thế tử điện hạ, những người này chính là như vậy. Dù sao cũng là thịnh yến của Dự Vương, vẫn phải cho Dự Vương chút mặt mũi.”

Mấy người đều lên tiếng thuyết phục Cố Cẩm Niên.

“Hai vị không cần cầu tình cho bọn họ.”

Sắc mặt của Cố Cẩm Niên ôn hòa nói. Ngay sau đó nhìn qua đám người này, sắc mặt băng lãnh nói.

“Thịnh yến của Dự Vương, mời Bản Thế tử đến đây mà các ngươi lại ở chỗ này líu ríu, nói lời châm chọc, quấy rầy nhã hứng của Bản Thế tử.”

“Người đâu, đem bọn họ xuống cho ta. Còn nữa, tra một chút là ai để bọn họ vào, gia thế ra sao.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Chó cắn mình, chắc chắn Cố Cẩm Niên sẽ không cắn lại nhưng nhất định sẽ đánh lại.

Lúc này, Hứa Đông Mộc đi đến nhìn qua những người này chăm chú một chút, sau đó ghé vào tai Cố Cẩm Niên nói.

“Thế tử điện hạ, người cầm đầu này có chút quan hệ với Khổng Vũ. Phụ thân của hắn ta chính là phủ quân của Trần châu phủ. Mấy người này là Liễu gia ở Minh châu cùng Lý gia của Xuyên phủ.”

Hứa Đông Mộc nhận biết một chút rồi thông báo thân phận của bọn họ cho Cố Cẩm Niên.

“Phủ quân của Trần châu phủ sao?”

“Hứa huynh, thay ta viết một phần tấu chương. Phủ quân Trần châu phủ quản giáo không nghiêm, con ông ta là thiếu gia ăn chơi, trời sinh tính ương ngạnh. Con không dạy là lỗi của cha. Bản chỉ huy sứ hoài nghi, phụ thân hắn làm quan vô cùng càn rỡ. Đem tấu chương này mang đến Lại bộ cùng Hình bộ Đại Hạ. Để cho người của Lại bộ và Hình bộ tra xét kỹ càng xem Phủ quân Trần châu phủ này có sạch sẽ hay không.”

“Nếu như phát hiện có bất kỳ chuyện làm xằng làm bậy nào thì lập tức bắt đầu điểu tra.”

“Lại viết thêm một phần tấu chương nữa để Lễ bộ tra một chút xem mấy thế gia này có làm gì liên quan đến nhân mạng, chiếm đất đai của dân chúng hay không. Nói cho Hình bộ phải tra rõ đến cùng. Cho phép dân chúng tố giác. Nếu không có thì không sao. Nhưng nếu như có một tội nào thì nghiêm ngặt điều tra.”

“Đây là con dấu chỉ huy sứ của Bản Thế tử, làm phiền Hứa huynh.”

Cố Cẩm Niên cũng rất thẳng thắn. Sau khi biết rõ lai lịch của đối phương, hắn cũng mặc kệ mọi chuyện.

Trực tiếp viết tấu chương.

Hắn là ai? Đốc tra chỉ huy sứ Đại Hạ có quyền tấu lên trên. Hắn là quan viên, quan viên tứ phẩm.

Mặc dù chức Đốc tra chỉ huy sứ này là một chức vị Hoàng đế mở ra ngoài định mức, trước đây cũng không có. Nhưng được Hoàng đế cho quyền lực thì chính là có quyền lực.

Cố Cẩm Niên không cùng đám người này là cãi cọ qua lại, để người của triều đình đi thăm dò là được.

Phủ quân một phủ, Cố Cẩm Niên cũng không tin là ông ta thật sự thanh liêm như Thánh Nhân?

Còn những thế gia này thì thủ đoạn am hiểu nhất chẳng phải là ức hiếp dân chúng sao?

Chỉ cần cho phép dân chúng tố giác sẽ không sợ không tìm ra chuyện.

Có thể nói, nếu như Lại bộ, Hình bộ và Lễ bộ thật sự đi điều tra bọn họ thì không thể không tra ra cái gì.

Cũng có nghĩa là, mấy trưởng bối kia sẽ gặp phải xui xẻo.

Quả nhiên.

Vừa dứt lời, không ít người kinh hãi. Bọn họ thật sự quên mất cái thân phận này của Cố Cẩm Niên.

Đốc tra chỉ huy sứ Đại Hạ.

Dù sao đây cũng là chức nghiệp mới. Cộng thêm trong mắt mọi người, Cố Cẩm Niên chính là người đọc sách quyền quý, chỗ nào muốn lấy được, Cố Cẩm Niên còn có một tay như thế.

Đám người bị đạp bay trên mặt đất sắc mặt đều trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận