Đại Hạ Văn Thánh

Chương 579 Đại Hạ Bất Dạ Thành, kế thành sẽ chế bá Thần Châu, người Khổng gia tới!(5)

Những thiên kim tiểu thư hoặc quý phụ, tất cả mời vào bên trong, hạng mục làm đẹp, tơ lụa cẩm y, son phấn, trang sức châu báu, bên trong có hết, đảm bảo ngươi ở ba ngày ba đêm cũng không muốn rời đi.

Thanh niên tuấn kiệt, tài tử giai nhân, vậy hãy đến dạo khu du ngoạn, sơn thủy như vẽ, đẹp không sao tả xiết, lại chiêu mộ thêm một nhóm người đọc sách có sức tưởng tượng phong phú, bắt đầu làm thơ viết văn khen ngợi, để bọn hắn đi nơi khác quảng cáo cho.

Một bộ quyền thuật tổ hợp thế này, sẽ không sợ kinh doanh không tốt.

Đây chính là kế hoạch chỉnh thể của Cố Cẩm Niên.

Bất Dạ thành (Thành phố không ngủ) của Đại Hạ.

Tổng thể, bốn khu vực, dựa theo cách tính thông thường, Cố Cẩm Niên không tính những nơi lớn, lợi nhuận ròng một tháng hẳn là hai mươi vạn lượng hoàng kim.

Hơn nữa, nơi này chỉ là kinh đô.

Các phủ thành của vương triều Đại Hạ có thể sánh ngang cùng kinh đô, còn có bảy nơi.

Căn cứ tình huống nơi đó, trình độ tiêu phí nơi đó, tiến hành điều chỉnh lược bỏ và mở rộng, khả năng không sánh bằng kinh đô Đại Hạ nhưng cũng không kém hơn.

Cộng thêm các quận phủ khác.

Vương triều Đại Hạ thế nhưng có tới bảy mươi hai quận, bỏ qua một nửa số quận phủ có nhân tố cưỡng ép và tình hình phức tạp vân vân.

Còn lại ba mươi sáu quận, thật sự thuộc quyền quản lý của vương triều Đại Hạ, nói cách khác không có gì bất ngờ xảy ra, Bất Dạ thành của Đại Hạ, có thể tạo ra ở 44 nơi, khấu trừ mấy nơi chắc chắn sẽ không hợp thủy thổ.

Lại giảm mười bốn nơi, nói cách khác có thể mở ra một chuỗi ba mươi trung tâm thương mại.

Dựa theo thu nhập lớn nhất ở kinh đô, một tháng hai mươi vạn lượng hoàng kim, tính toán sơ sơ địa phương khác sẽ là mười vạn lượng hoàng kim một tháng.

Tổng thu nhập Một tháng là… Ba trăm mười vạn lượng vàng.

Tương đương ba ngàn một trăm vạn lượng(3100 vạn) bạc trắng.

Thu nhập một năm là 3 vạn 7 ngàn 2 trăm vạn (37200 vạn) lượng bạc.

Vương triều Đại Hạ, khấu trừ bổng lộc quan viên, chi tiêu quân lương Binh bộ, hàng năm còn lại kỳ thật cũng chỉ 7 ngàn vạn lượng bạc lưu động.

Dù sao chi tiêu lớn nhất, chính là bổng lộc quan viên cùng quân lương Binh bộ, cái khác còn dễ nói.

7 ngàn vạn lượng bạc này, hàng năm lục bộ đều tranh đoạt, Công bộ muốn phát triển, Hình bộ muốn bắt người phá án, Lễ bộ muốn ngoại giao và tu soạn các loại văn hiến, Binh bộ muốn khao thưởng, chung quy không có khả năng người phía dưới ăn no, nhưng người bề trên không có ăn chứ? Lại bộ ngày lễ ngày tết cũng phải chuẩn bị ít đồ để phát ra.

Hộ bộ thảm nhất, trông nom bạc còn bị chửi, có đôi khi nổi giận trên triều đình, bí mật ẩu đả lẫn nhau không ít lần, dù sao bên trong lục bộ, người có thể đánh nhiều nhất không nhất định là Binh bộ Thượng thư, nhưng người có thể bị đánh nhiều nhất nhất định là Hộ bộ thượng thư.

Hơn nữa quốc gia luôn sẽ phát sinh một vài thiên tai nhân họa, ngân lượng trong quốc khố vương triều Đại Hạ bây giờ, là do Thái tổ đương thời chăm lo việc nước, lưu lại cho thế hệ sau.

Phần lớn đã bị Kiến Đức tiêu xài, lại thêm tân đế đăng cơ, nên phong thưởng rất nhiều, còn dư lại chừng đó.

Nếu không, dựa theo thu nhập trước mắt của vương triều, đã gần đến mức thâm hụt vô hạn.

Nói cách khác, nếu như kế hoạch trung tâm thương mại này hoàn thành.

Lợi nhuận thu nhập hàng năm của mình, là gấp năm lần số dư trong quốc khố của vương triều Đại Hạ.

Khụ khụ.

Cố Cẩm Niên tính rồi lại tính, tự mình cũng bị sặc nước trà.

Mặc dù trong này khẳng định có rất nhiều chỗ chưa tính tới nhưng cũng không khác là bao.

"Nếu như tương lai có thể phổ biến giáo dục miễn phí, lại xây ra các ngôi nhà ở thương mại và khu phòng học chính, chỉ sợ thu nhập còn có thể càng cao hơn."

Cố Cẩm Niên lau nước trà bên khóe miệng, trong lòng không hiểu sao có chút xấu hổ.

Bạc này kiếm được nhiều là một chuyện tốt, nhưng không biết vì cái gì, trong đầu Cố Cẩm Niên hiện ra vẻ mặt khinh thường của ông cậu già.

Còn có tư thế thần thái của ông khi vung bàn tay to lên, trực tiếp miễn thuế, quả nhiên là kiêu căng khó thuần nha.

Thuế thương hộ ở Đại Hạ là ba thành, Vĩnh Thịnh Đại Đế miễn mười năm, nói cách khác một lần miễn này đã miễn luôn hơn 3 ngàn lượng vàng tiền thuế, tương đương với số dư lợi nhuận ròng của vương triều Đại Hạ trong mười năm.

Nếu tính luôn các khoản chi tiêu chủ yếu của Binh bộ cùng Lại bộ, thì tổng tiền thu thuế một năm của vương triều Đại Hạ là năm vạn vạn lượng bạc.

Dù sao phiên vương các nơi, người đọc sách, cùng với một số thế lực quyền quý có thể miễn nộp thuế ruộng đất, cùng với có một phần thu thuế từ các địa phương là giữ lại cho địa phương đó phát triển, bình thường đều để lại một nửa, giao một nửa.

Đó là lý do năm vạn vạn lượng bạc, nếu tập trung toàn bộ ở một đợt, đồng thời bỏ qua phiên vương, quyền quý, người đọc sách mà nói, thì ước tính có thể có ba, bốn mươi vạn vạn lượng bạc.

Nhưng điều này hiển nhiên là không thể nào, các nơi có chính sách và tình huống khác nhau, nếu như toàn bộ tập trung đến triều đình, từ triều đình phân phối xuống dưới, dù Hộ bộ tăng số lượng nhân viên lên gấp mười lần cũng không làm xong.

Lúc này, Cố Cẩm Niên cảm thấy hơi tê dại.

Nhiều gấp năm lần, cái này còn chỉ là một suy nghĩ sơ bộ, dù sao nếu thành công, có thể nhân rộng liên tục, cho đến khi trải rộng khắp vương triều Đại Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận