Đại Hạ Văn Thánh

Chương 352 Tranh giành Thiên mệnh, đệ bát cảnh trong truyền thuyết, tiến đến thịnh thế, xin tiên tử tự trọng. (7)

Từ nhỏ đến lớn, sau đó giúp đỡ lẫn nhau. Nếu người đọc sách có khốn cùng liền dùng bạc trợ giúp đối phương. Nếu như gặp được chuyện phiền toái gì thì có thể mượn nhờ thế lực lẫn nhau đi giải quyết.

Cứ như vậy, có liên luỵ lợi ích thì tất cả đều cực kỳ đoàn kết. Trong triều đình cũng có loại chuyện như này.

Chỉ là không quá rõ ràng, dù sao Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng nghiêm khắc đả kích kết bè kết đảng.

Nhưng thư viện Đại Hạ thì khác, đánh không đến.

“Cần một thời cơ.”

“Một thời cơ tuyệt hảo, nắm lấy thời cơ này sẽ có thể lập mới. Đám người ở thư viện Đại Hạ có thể ngưng tụ ra một thế lực. Một thế lực mà tương lai có thể đủ để rung chuyển cả triều đình.”

Trong lòng Cố Cẩm Niên suy tư.

Nhưng đúng lúc này có tiếng đạp cửa nhẹ nhàng vang lên.

Cố Cẩm Niên lập tức thu hồi tâm thần.

Hắn khẽ nhíu mày.

Có người đến mà mình không phát giác. Điều này có chút đáng sợ.

“Ai?”

Hắn lên tiếng hỏi.

“Ta.”

Là giọng nói của Dao Trì tiên tử.

Điều này khiến Cố Cẩm Niên có chút kỳ quái, đêm hôm khuya khoắt chạy đến đây làm gì?

Nhưng mà Cố Cẩm Niên không suy nghĩ nhiều.

Trực tiếp đứng dậy, mở cửa phòng ra.

Rất nhanh dưới ánh trăng, Dao Trì tiên tử mặc xiêm y màu trắng lộ ra vẻ đẹp lạ thường.

Sắc mặt nàng ôn hoà, đợi sau khi cửa phòng mở ra bèn trực tiếp đi vào. Sau đó đóng cửa phòng lại.

Ah. Cái này?

“Dao trì tiên tử? Xin hỏi có chuyện quan trọng gì sao?”

Cố Cẩm Niên vô cùng khách khí. Mặc dù không biết Dao Trì tiên tử đến tìm mình làm gì nhưng mà đến vào canh giờ này chắc chắn có vấn đề.

Nhưng mà Dao Trì tiên tử không nói gì mà chỉ chậm rãi đi đến bên giường.

Ngay sau đó trực tiếp cởi bỏ giày, nằm lên trên giường.

???

A, Cái này?

Tiên tử xin tự trọng.

Ngươi làm cái gì vậy?

Khảo nghiệm cán bộ sao?

“Dao Trì tiên tử, ngài đang làm gì đây?”

Cố Cẩm Niên khẽ nhíu mày, làm đúng bổn phận chính nhân quân tử.

“Thế tử điện hạ.”

“Ta muốn cùng ngươi song tu.”

“Còn xin thế tử điện hạ yên tâm. Dao Trì không có chút nào không tình nguyện. Chỉ là Dao Trì tính tình lạnh nhạt cho nên không biết phải nói cái gì.”

“Nếu thế tử điện hạ không chê thì Dao Trì nguyện ý lấy thân báo đáp. Từ nay về sau kết làm đạo lữ.”

Dao Trì tiên tử vẻ mặt bình tĩnh nói.

Nàng rất chân thành.

Mặc dù nàng cũng không thích Cố Cẩm Niên nhưng đối với Cố Cẩm Niên cũng không có ác cảm. Cộng thêm chuyện tu hành nên càng thẳng thắn hơn.

Nhưng Cố Cẩm Niên lại ngây người.

Hơn nửa đêm đưa hàng đến cửa?

Còn có loại chuyện tốt như vậy?

A, không đúng. Còn có chuyện hoang đường như thế?

“Dao Trì tiên tử.”

“Người đang làm gì đây? Cố mỗ chính là chính nhân quân tử, tuyệt đối không làm chuyện tiểu nhân. Còn nữa giữa nam và nữ còn phải có tình cảm. Ngươi đừng quá hoang đường, coi Cố mỗ là tiểu nhân.”

“Hoang đường.”

Cố Cẩm Niên vẻ mặt đứng đắn.

Quân tử thực sắc tính dã.

Nhưng vấn đề là ta không có chuẩn bị tâm lý thật tốt. Đêm hôm khuya khoắt đột nhiên chạy đến, ngươi không phải gây sự sao?

Nhưng không thể không nói.

Dao Trì tiên tử thật xinh đẹp.

Dưới ánh nến, da thịt ửng đỏ, ngũ quan tinh xảo mà đẹp mắt. Tóc dài rối tung xoã trên gối như mây trôi mềm mại. Lại thêm đôi mắt đẹp lộ ra nét ngây thơ.

Nói thật người bình thường không có khả năng không động tâm.

Đây không phải nói là nhìn thấy mỹ nữ liền nhũn chân mà là một loại âm dương hấp dẫn lẫn nhau.

Dao Trì tiên tử không nói gì mà nhắm mắt lại. Ngay sau đó trên mi tâm của nàng lấp loé hồng quang.

Nàng nhìn Cố Cẩm Niên.

Cố Cẩm Niên cũng nhìn nàn.

Ngay sau đó, Dao Trì tiên tử từ từ nói.

“Ngươi muốn đến.”

“Nhưng ngươi sợ hãi bị người phát hiện.”

Dao Trì tiên tử lên tiếng.

Nói như thế.

“Nói xấu.”

“Tiên tử nói cẩn thận. Đây là ngươi đang nói xấu ta.”

“Cố mỗ là người đọc sách lương thiện, đọc Xuân Thu đại nghĩa.”

Cố Cẩm Niên trực tiếp nói.

Cố gắng giảo biện.

Ta không có.

“Thế tử ta trời sinh có được thông rắp tâm, không lỗi thời mà linh nghiệm, khi thì mất linh không thể hoàn toàn biết đối phương đang suy nghĩ gì.”

“Nhưng lại có thể đoán đúng đại khái.”

Dao Trì tiên tử lên tiếng, nghiêm túc nói.

Vừa dứt lời, ngược lại Cố Cẩm Niên nhớ đến trước đó Lục thúc đã nói với mình là Dao Trì tiên tử có vấn đề.

Sẽ tha tâm thông.

Không ngờ là thật.

“Tiên tử, Cố mỗ thật sự không có ý này.”

Mặc dù nội tâm bị vạch trần nhưng Cố Cẩm Niên vẫn thủ vững bản thân. Dù sao Lục thúc đã nói những người này chính là muốn hút khô mình.

Muốn ép khô Tiên linh căn năng lực.

“Thế tử điện hạ.”

“Đã có ý vậy vì sao không dám thừa nhận?”

“Chẳng lẽ đúng như lời sư phụ nói?”

Trong mắt Dao Trì tiên tử có chút hiếu kỳ. Nàng ngồi dậy, lộ ra bờ vai càng làm cho người ta tán thưởng tuyệt thế.

“Sư phụ ngươi nói sao?”

“Cung chủ nói cái gì?”

Cố Cẩm Niên hơi có vẻ hiếu kỳ.

“Sư phụ ta nói, nếu ta nằm trên giường mà thế tử điện hạ có thể trấn định tâm thần thì hơn phân nửa là vô năng.”

“Cần trị.”

Dao Trì tiên tử nhàn nhạt nói.

Lời này vừa ra, Cố Cẩm Niên có chút không vui.

Mình là quân tử.

Không phải vô năng.

Nam nhân không muốn nghe nhất chính là hai chữ vô năng.

Tốt.

Tốt.

Dao Trì à Dao Trì. Đây là do ngươi chọn.

Vậy cũng đừng trách Cố mỗ.

Giờ khắc này, Cố Cẩm Niên đi về trước mấy bước, hít sâu một hơi.

Mà Dao Trì tiên tử cũng xuất ra một bình thuốc, chậm rãi phục dụng một viên nói.

“Sư phụ giao phó phải ăn ngưng đau hoàn.”

Nàng vô cùng chăm chú khiến Cố Cẩm Niên có chút trầm mặc.

Nghĩ đến một câu sẽ không nhói ngươi nhưng lại cảm thấy có vấn đề.

Không nhiều lời.

Cố Cẩm Niên đi đến.

Nhưng đúng vào lúc này.

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên bên ngoài.

“Thế tử cẩn thận.”

“Sẽ bị phong hàn.”

Sau khi giọng nói của Tô Hoài Ngọc vang lên.

Trong chốc lát Cố Cẩm Niên không khỏi sững sờ.

Ngay sau đó nhìn về phía Dao Trì tiên tử nói.

“Tiên tử vẫn nên trở về đi, Cố mỗ không thích như vậy.”

Hắn nói.

Trên thực tế, Cố Cẩm Niên cũng không có ý nghĩ gì, dự định đắp chăn lại cho nàng như cũ rồi rời đi.

Chính là không ngờ Tô Hoài Ngọc đột nhiên xuất hiện.

“Thế tử điện hạ.”

“Có chuyện quan trọng cần nói với người.”

Ngay sau đó, giọng nói của Tô Hoài Ngọc lại vang lên.

Khiến Cố Cẩm Niên không do dự nữa mà trực tiếp rời đi.

Lưu lại Dao Trì tiên tử một mặt bình tĩnh.

Chỉ là trong đôi mắt xinh đẹp của Dao Trì tiên tử nằm trên giường cũng lộ ra một chút ý cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận