Đại Hạ Văn Thánh

1054 Ninh Vương chẩn tai? Thu hoạch dân ý? Dân chúng chịu ức hiếp? Văn nhân điều tra?(2)

"Vương gia, ngài ngẫm lại có phải hay không là khả năng này. Dựa theo tính cách của Cố Cẩm Niên, hắn chắc chắn sẽ không đối đãi với dân chúng như thế. Nhưng hắn vốn cho rằng đã giải quyết chuyện của Vương Nguy rồi, lại không ngờ rằng chúng ta có chuẩn bị ở sau."

 "Trực tiếp đem kho lúa thiêu hủy. Khi biết được tình huống như thế, Cố Cẩm Niên cảm giác áp lực sâu sắc. Dù sao triều đình mặc dù đang vận chuyển lương thực, nhưng lương thực triều đình vận tới, sao có thể đủ cho dân chúng toàn quận ăn?"

 "Thật muốn ăn thì có thể ăn bao nhiêu?"

 "Cho nên, Cố Cẩm Niên đã ra hạ sách này. Kỳ danh mà nói là mở thịnh yến thiết đãi dân chúng nhưng trên thực tế một người chỉ có hai lượng gạo."

 "Cứ như vậy mà nói, chí ít dân chúng không đói chết. Đồng thời lại từ từ nghĩ biện pháp."

 "Như thế, dân chúng mặc dù có lời oán giận nhưng lời oán giận không nhiều. Chí ít có thể còn sống sót, sau đó mỗi ngày chính là dựa vào hai lượng gạo sống qua ngày. Triều đình vận lương, lại thêm kho lúa còn thừa lại ba thành, chèo chống nửa tháng là có thể."

 "Vương gia, ngài cảm thấy thuộc hạ đoán như thế nào?"

 Hầu Quân nói ra ý nghĩ của mình, không thể không nói ý nghĩ của ông ta còn rất hợp lý.

 Chí ít Ninh Vương nghe xong, cũng cảm thấy dường như là đạo lý như vậy.

 "Có khả năng."

 Ninh Vương nhẹ gật đầu.

 "Nhưng Bản Vương càng thấy hai ngày này Cố Cẩm Niên thịnh yến mời dân chúng ăn hai lượng gạo nhưng sau mấy ngày nữa sẽ để cho dân chúng ăn no kiểu ba ngày đói ít, bảy ngày một bữa no bụng. Chỉ cần dân chúng không chết thì đối với hắn mà nói đã xem như một chuyện tốt rồi."

 Ninh Vương công nhận lời nói của Hầu Quân nhưng ông ta cũng có chủ kiến của mình.

 "Vương gia nói cực phải, khả năng này cũng rất lớn."

 Hầu Quân lập tức hơi gật đầu, phụ họa đi lên.

 "Chuyện này, vì sao là việc vui của Bản Vương?"

 Nhưng mà rất nhanh, Ninh Vương lại hiếu kỳ nhìn về phía Hầu Quân. Chuyện này tại sao là chuyện vui lớn?

 Nghe nói như thế, Hầu Quân lập tức lên tiếng.

 "Vương gia, chuyện này làm sao không là một chuyện vui lớn chứ?"

 "Chúng ta tích trữ lương nhiều năm, bây giờ chỉ cần phái mười vạn đại quân, vận chuyển lương thực đến quận Giang Trung."

 "Thứ nhất dân chúng quận Giang Trung tất nhiên sẽ mang ơn, thu hoạch dân ý."

 "Thứ hai cũng coi như ép lại danh tiếng của Cố Cẩm Niên, đối với kế hoạch về sau có chỗ tốt cực lớn."

 "Thứ ba, Vương gia điều khiển đại quân, cũng có thể khiến cho ba thế gia lớn của quận Giang Trung khẽ chưởng khống tràng diện."

 "Một công ba việc."

 Hầu Quân lên tiếng, ông ta nói ra ba điểm tốt.

 Đúng thật làm Ninh Vương nghe xong có chút động lòng. Chuyện thứ nhất cùng thứ ba khiến ông ta rất để tâm. Chuyện còn lại cũng chỉ bình thường.

 Được dân tâm, còn có thể cho ba thế gia lớn lực lượng, chuyện này xác thực rất không tệ.

 Nhưng mà, Ninh Vương vẫn còn có chút lo lhắn. Ông ta luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như trong tưởng tượng vậy.

 Cố Cẩm Niên không thể làm chuyện như muố. Nếu đổi thành những người khác ông ta sẽ tin tưởng. Nhưng nếu như Cố Cẩm Niên thì ông ta không quá tin tưởng.

 "Có thể xảy ra chuyện này hay không."

 "Cố Cẩm Niên cho dân chúng ăn chính là Long mễ Đại Kim?"

 Ninh Vương nói ra phỏng đoán của bản thân. Cố Cẩm Niên cho dân chúng ăn cơm, để các tướng sĩ thịt cá, đây không phải một chuyện hiếm lạ.

 Dù sao mạng các tướng sĩ càng trọng yếu hơn, nhưng là không đến mức không ngăn cản như thế?

 Diễn cũng nên diễn tử tế chút đi?

 Huống chi người này là Cố Cẩm Niên, cho nên ông ta rất khó lý giải.

 Chỉ là Ninh Vương nói xong lời này, Hầu Quân không khỏi cười khổ.

 "Vương gia, Long mễ Đại Kim phủ thượng của chúng ta cũng có, loại này đồ vật, ngài chẳng lẽ không biết sao?"

 "Không nói đến việc Long mễ Đại Kim trân quý cỡ nào. Chỉ riêng chuyện Long mễ Đại Kim bình thường, võ giả ăn đều khó mà tiêu hóa, dân chúng nếu ăn loại Long mễ này chỉ sợ huyết mạch sẽ bạo liệt mà chết. Sao có thể là Long mễ Đại Kim?"

 Hầu Quân lên tiếng, Long mễ Đại Kim phân ra ba đẳng cấp. Một loại là cung cấp cho hoàng thất, một loại là cung cấp cho quyền quý, một loại là cung cấp cho người giàu có của vương triều Đại Kim.

 Cũng mặc kệ là đẳng cấp nào, đều nhất định phải là võ giả mới có thể dùng để ăn. Thậm chí võ giả bình thường, chỉ có thể uống nước cháo, tính là bồi bổ thân thể, không thể trực tiếp ăn, khí huyết quá thừa, trực tiếp bạo thể mà chết.

 Hầu Quân thốt ra lời này, Ninh Vương cũng là nhẹ gật đầu. Bên trong phủ Ninh Vương đúng thật có Long mễ Đại Kim.

 "Nhưng mà Bản Vương vẫn cảm thấy có chút không ổn, lại tra xét thêm một chút không?"

 Ninh Vương lên tiếng, cảm giác có chút không ổn.

 "Vương gia."

 "Thuộc hạ tất nhiên nghe theo Vương gia an bài. Chỉ là nếu như đợi đến khi triều đình vận chuyển lương thực đến, tối thiểu nhất nửa trước tháng, Cố Cẩm Niên không thiếu lương thực. Vương gia là tính toán đợi nửa tháng sau, lại đi thu thập dân ý sao?"

 "Nửa tháng, thời gian không dài. Nhưng mà chẳng may, thuộc hạ nói là chẳng may Cố Cẩm Niên thật làm ra chuyện gì có thể thật sự giải quyết tai họa ở quận Giang Trung thì làm sao bây giờ?"

 Hầu Quân không có ý gì khác, chờ nửa tháng, ông ta có thể chờ. Nhưng vấn đề là, nửa tháng thời gian này, Cố Cẩm Niên rốt cuộc là thủ đoạn gì, ông ta cũng không rõ. Chỉ sợ phòng đêm dài lắm mộng.

 Vừa thốt ra lời này, Ninh Vương cũng cảm thấy hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận