Đại Hạ Văn Thánh

Chương 765 Từ chối nghị hòa! Tát mặt Tể tướng! Đại Hạ tuyên chiến! Hung Nô nổi giận!

“Thế tử điện hạ.”

“Lý tướng ký tên khế văn nghị hòa. Phụng lệnh Dương đại nhân mời Thế tử điện hạ nhanh chóng chạy đến biên cảnh.”

Giọng nói vang vọng, xuyên thấu đám người, trực tiếp truyền vào bên trong ngọc liễn.

Bên trong ngọc liễn.

Cố Cẩm Niên vốn dĩ đang nhắm mắt dưỡng thần, không khỏi mở hai mắt ra, nhíu chặt lông mày.

Lý Thiện ký khế văn nghị hòa sao?

Chuyện này có quan hệ gì tới Lý Thiện?

Mật lệnh của bệ hạ là để cho mình lựa chọn.

Lý Thiện chỉ là phụ trợ mà thôi.

Cho dù mình không đến cũng hẳn là Dương Khai Dương Thượng thư ký khế văn này.

Mà trong ngọc liễn, Cố lão gia tử không khỏi cười lạnh.

Để cho Cố Cẩm Niên càng thêm hiếu kỳ.

“Gia gia.”

“Việc này người cảm thấy thế nào?”

Cố Cẩm Niên nhìn lão gia tử tràn đầy hiếu kỳ hỏi.

“Không có gì đẹp mắt.”

“Hắn đã nổi lên mặt nước.”

Cố lão gia tử lộ ra vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt. Đối với hành động của Lý Thiện, ông không có chút kinh ngạc.

“Nổi lên mặt nước sao?”

“Gia gia, ý của người là nói, Lý Tướng có vấn đề sao?”

Cố Cẩm Niên lập tức hiểu rõ ý của lão gia tử.

Nhưng hắn hơi kinh ngạc.

Đường đường là Tể tướng Đại Hạ nếu có vấn đề thì chính là một chuyện lớn, khó có thể tưởng tượng.

“Bên trong triều đình, mỗi người đều có vấn đề. Thế lực đằng sau bọn họ rắc rối phức tạp, chức quan càng cao, liên lụy lợi ích phía sau càng lớn.”

“Mà bình thường có rất nhiều chuyện không phải do mình có thể chi phối. Giống như lần nghị hòa này, nếu như gia gia để ngươi đồng ý thì ngươi cũng sẽ bởi vì Cố gia mà cải biến suy nghĩ của mình.”

“Chỉ là, đa số người đều sẽ làm tốt một chút, làm ổn thỏa một chút. Lần này Lý Thiện cũng coi như là lộ ra chân tướng.”

Cố lão gia tử không nói thẳng là Lý Thiện có vấn đề hay không mà là dùng phương pháp phân tích để cho chính Cố Cẩm Niên tự suy nghĩ.

“Lộ ra chân ngựa sao?”

Cố Cẩm Niên trầm tư.

Vấn đề lớn nhất của Lý Thiện chính là vượt cấp ký tên vào khế văn. Chuyện này do Lễ bộ làm chủ. Mặc dù Lý Thiện là Tể tướng cao quý cũng không có quyền can thiệp, trừ khi bệ hạ cố ý hạ mật lệnh.

Nếu không hành vi này chính là một loại vượt quyền. Không chỉ là quyền lực của Lễ bộ mà chủ yếu hơn chính là vượt qua quyền lực của bệ hạ.

Từ xưa đến nay, tướng quyền cùng hoàng quyền ở thế đối lập, cũng có hỗ trợ lẫn nhau nhưng đó là sơ kỳ.

Tướng quyền phụ tá hoàng quyền.

Nhưng càng về sau, lực lượng tướng quyền càng lớn thì lực lượng hoàng quyền sẽ càng ít đi.

Đến lúc tướng quyền vượt qua hoàng quyền thì chỉ có hai kết quả.

Bị giết hoặc là soán vị.

Đây chính là vận mệnh của Tể tướng. Từ xưa đến nay không có mấy vị Tể tướng có thể có kết thúc tốt lành.

Cũng không phải Hoàng đế khí lượng nhỏ mà là tướng quyền ảnh hưởng quá lớn.

Bên trong triều đường, tiếng nói của Hoàng đế càng ngày càng nhỏ mà tiếng nói của tướng quyền càng lúc càng lớn. Nếu như không giết Tể tướng có ý nghĩa là bệnh mãn tính.

Chỉ là.

Chuyện này rõ ràng không phải là tướng quyền cải biến mà rất hiển nhiên là Lý Thiện này có lòng riêng.

Trong lòng Cố Cẩm Niên hiện lên rất nhiều khả năng.

Mà giọng của Cố lão gia tử lại lần nữa vang lên.

“Bệ hạ phái hắn ta đến.”

“Là có dụng ý.”

“Ẩn giấu nhiều năm như vậy cũng nên lộ ra chân tướng.”

Cố lão gia tử nhìn rất thấu đáo. Ông nói ra điểm mấu chốt để Cố Cẩm Niên hoàn toàn vỡ lẽ ra.

Lần nghị hòa này, Vĩnh Thịnh Đại Đế phái Lý Thiện đến chính là một loại thăm dò.

Ngài ấy dùng chuyện nghị hòa để dò xét đến cùng Lý Thiện là người như thế nào.

Ông ta có thể có lòng riêng, có thể ăn hối lộ trái pháp luật, có thể nắm quyền lực nhưng tuyệt đối không thể thông đồng với địch.

Sau Kiến Đức, Vĩnh Thịnh Đại Đế không tin bất kỳ người nào trong bách quan triều đình. Ông ấy đối với ai cũng có tâm đề phòng.

Nhưng ông ấy lập chí muốn làm một vị Hoàng đế tốt cho nên rất nhiều chuyện không có chứng cớ xác thực mà nói thì Vĩnh Thịnh Đại Đế không muốn đi con đường giết thần.

Không muốn đi theo con đường của Thái tổ. Ông ấy hi vọng dùng năng lực của mình để chấn nhiếp bách quan, cũng hi vọng dùng năng lực của mình để bách quan nhìn thấy ông ấy là một vị Hoàng đế tốt.

Vĩnh Thịnh Đại Đế có thể dễ dàng tha thứ tất cả nhưng lại có điểm mấu chốt của mình. 

Cố Cẩm Niên đã hoàn toàn hiểu rõ.

Thăm dò.

Tất cả chỉ là một lần thăm dò.

Bệ hạ đang thử thăm dò Lý Thiện, đồng thời bệ hạ cũng đang thử thăm dò rất nhiều người. Kỳ Lâm Vương, Ninh Vương, ngay cả lão gia tử của mình.

Thậm chí bệ hạ còn đang thăm dò chính mình.

Cho quyền lực và nhìn xem mình làm như thế nào.

Đúng vậy.

Hoàng đế không phải người để cho ngươi nắm quyền lực, đi làm một việc, bất kể ngươi làm thế nào, kết quả như thế nào cũng không thể cải biến trực tiếp vận mệnh quốc gia.

Nhưng thông qua một việc, có thể biết được đến cùng ngươi đứng cùng đội với ai.

Lòng nghi ngờ của Thiên tử.

Thật khiến cho người ta suy nghĩ cực kỳ tỉ mỉ.

“Cẩm Niên.”

“Tiếp theo cứ làm chuyện ngươi muốn làm, cũng làm việc của ngươi.”

“Ngươi nhớ kỹ, bất kể Hoàng đế làm thế nào cũng không đối với ngươi có lòng sinh nghi. Ngươi là cháu trai người. Mà ngươi đi theo con đường Nho đạo, uẩn dưỡng hạo nhiên chính khí.”

“Bọn họ khác biệt, bọn họ là quan viên, là thần tử của Hoàng đế.”

“Lý Thiện đã lộ ra chân ngựa, bệ hạ sẽ xử lý hắn ta. Ngươi phải nhớ kỹ, bây giờ mục tiêu của ngươi chỉ có một thôi.”

“Chấn hưng cho Đại Hạ ta, dân chúng giàu có. Đây chính là kỳ vọng của gia gia đối với ngươi. Bất kể ngươi dùng thủ đoạn gì cũng bất kể ngươi làm gì chỉ cần ngươi để tâm đến dân chúng thì ngươi sẽ bất bại.”

Cố lão gia tử nghiêm túc nói. Đây là ông đang khuyên bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận