Đại Hạ Văn Thánh

Chương 420 Cố Cẩm Niên có kế sách thống nhất Đông Hoang, Vĩnh Thịnh nổi giận, văn võ từ quan, triều chính chấn động!

Trong Hoàng cung.

Vĩnh Thịnh Đại Đế nhìn thẳng vào Cố Cẩm Niên.

Hắn rất nghi hoặc.

Cũng cực kỳ tò mò.

Văn võ toàn triều cũng không ai biết, vị hoàng đế này cũng không biết, Cố Cẩm Niên vì sao biết Hung Nô quốc đến đây hòa thân là vì đánh cắp quốc vận.

Chứng cứ đâu?

Đối mặt với cữu cữu, đế vương Đại Hạ, Cố Cẩm Niên vẫn rất thản nhiên.

"Cữu cữu."

"Chất nhi có thiên mệnh gia trì trong người, lần này Hung Nô quốc đến đây, chất nhi có điều phát giác, lúc này mới phán định Hung Nô quốc đến đây là đánh cắp quốc vận."

Cố Cẩm Niên nói lí do mà hắn đã chuẩn bị sẵn để thoái thác.

Nhưng vừa nói xong.

Ánh mắt Vĩnh Thịnh Đại Đế vô cùng bình tĩnh, vẫn nhìn thẳng vào Cố Cẩm Niên.

"Cẩm Niên, ngươi cảm thấy trẫm có tin không?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế ngữ khí bình tĩnh, nhìn đối phương mà nói như thế.

Lời này khiến người sau lập tức im lặng.

Lý do hợp lý như thế mà ngươi cũng không tin?

"Cẩm Niên, nói thật đi, trẫm sẽ không trách ngươi."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói tiếp, để Cố Cẩm Niên ăn ngay nói thật.

"Trong cơ thể ta có một gốc cổ thụ, chỉ cần hấp thu hoàng kim ngọc thạch là có thể biết được tất cả mọi chuyện trong thiên hạ."

"Cữu cữu, người tin chuyện này không?"

Cố Cẩm Niên dò hỏi.

Vĩnh Thịnh Đại Đế: "."

Rất hiển nhiên Vĩnh Thịnh Đại Đế không tin chuyện này, hắn thà rằng tin tưởng cái trước.

Mà đối với Cố Cẩm Niên, đây chính là nỗi buồn rầu, nói thật mà không ai tin nha.

Nhìn Cố Cẩm Niên không nói lời nào, Vĩnh Thịnh Đại Đế không tiếp tục ép hỏi, mà đổi phương thức khác.

"Cẩm Niên, trẫm hỏi ngươi, âm mưu lần này của Hung Nô quốc, ngươi xác định chắc chắn bao nhiêu phần là thật?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế không tra hỏi lý do nữa.

Cố Cẩm Niên không nói ra, có lẽ có ý của hắn, ông có thể không quan tâm điểm ấy, nhưng hiện tại ông quan tâm nhất là vấn đề này.

Nếu chỉ đơn giản là suy đoán, thế thì không có gì, còn nếu Cố Cẩm Niên hoàn toàn chắc chắn, vậy trong lòng ông cũng có lực lượng.

"Mười phần."

Cố Cẩm Niên cho đáp án khẳng định, cây cổ thụ từ trước đến nay sẽ không phạm sai lầm, vì vậy hắn tin tưởng mười phần.

"Mười phần."

Biết được đáp án, vẻ mặt Vĩnh Thịnh Đại Đế có chút kỳ lạ.

Ông tin tưởng lời nói của Cố Cẩm Niên.

Nhưng một lát sau, Vĩnh Thịnh Đại Đế thở dài, thần sắc có vẻ hơi phiền muộn.

"Dù vậy, Cẩm Niên, ngươi cũng không nên nói chuyện này ra."

"Hung Nô quốc đã dám trộm quốc vận Đại Hạ, vậy chuyện này chắc chắn sẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài."

"Ở trong chuyện này liên lụy quá nhiều, Vương Triều Phù La, Đại Kim, thậm chí còn có thế lực khác trộn lẫn vào."

"Ngươi nhìn thấu âm mưu của bọn hắn, nên cáo tri trẫm trước tiên, mà không phải một mình chịu đựng, bây giờ Hung Nô quốc hận ngươi thấu xương, Vương Triều Phù La cùng Đại Kim chỉ sợ cũng sinh ra toan tính đối với ngươi."

"Chuyện này đối với ngươi về lâu về dài, sẽ không phải chuyện tốt."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói, trong lòng ông biết, Cố Cẩm Niên làm như vậy vì mình.

Nhưng làm vậy hắn sẽ trở thành mục tiêu công kích, những kẻ đó không dám động đến hoàng đế, nhưng động một Cố Cẩm Niên, bọn chúng thật sự có gan dạ này.

Hơn nữa nếu như chuyện này là thật, vậy có nghĩa trong triều đình có gian tế.

Chức quan còn không nhỏ.

Đám người này đã hận chết Cố Cẩm Niên, sẽ khắp nơi nhằm vào, đây cũng không phải một chuyện tốt.

Lời này tuyệt đối là sự thật.

Đối phương ẩn giấu sâu như vậy, muốn bắt kẻ này ra rất khó, đợi sau này, ông không còn ở đây, bọn chúng lại muốn nhằm vào Cố Cẩm Niên là quá đơn giản.

Cho dù ông còn, chẳng lẽ cũng bởi vì chuyện này mà người khác lại không thể vạch tội Cố Cẩm Niên ư?

Cố Cẩm Niên sẽ không mắc sai lầm sao?

Kẻ địch quá nhiều không phải một chuyện tốt, mặc dù ông biết Cố Cẩm Niên vì sao phải tạo ra kẻ địch.

"Cữu cữu, việc này không thể không nói ra."

"Chất nhi muốn chặt đứt hết mọi tưởng niệm của tặc tử."

"Nếu như chất nhi biết được rồi trước tiên cáo tri cho cữu cữu, với tính cách của cữu cữu, tất nhiên sẽ chọn âm thầm ra tay."

"Nhưng chuyện này, dù sao cũng dính đến quốc vận, nếu chọn âm thầm ra tay, quả thật có thể tìm hiểu nguồn gốc, bắt được gian tế."

"Nhưng nội gian sớm muộn cũng sẽ lộ ra chân tướng, nếu như hôm nay không vạch trần, Hung Nô quốc sẽ nghĩ ra cách khác để đến trộm quốc vận."

"Đến lúc đó khó lòng phòng bị, chúng có thể phạm sai lầm một ngàn lần, nhưng Đại Hạ ta không thể mắc sai lầm dù chỉ một lần, rõ ràng thua thiệt."

Cố Cẩm Niên nói.

Hắn có suy nghĩ của riêng mình.

Đối mặt với chuyện này, Vĩnh Thịnh Đại Đế tất nhiên sẽ chọn cách âm thầm điều tra, dùng những phương pháp khác ngăn cản hòa thân, sau đó tìm hiểu nguồn gốc, phải tra ra gian tế là ai.

Ý tưởng này khẳng định rất tốt.

Nhưng vấn đề là, một kẻ có thể ẩn sâu như vậy ở Vương Triều Đại Hạ, ngươi muốn đào ra thế nào? Phải mất bao lâu?

Coi như Vĩnh Thịnh Đại Đế là người giỏi nhất về quyền mưu, cần non nửa năm?

Nhưng trong nửa năm này, nếu ngươi không hòa thân, bọn hắn dùng những phương pháp khác đến đánh cắp quốc vận.

Dưới tình huống khó lường, Đại Hạ chỉ phạm sai lầm một lần thì sẽ đối mặt với việc quốc vận bị đánh cắp, có cần thiết không?

Nội gián tính là gì.

Biết thế là được, sớm muộn gì cũng có thể tìm ra.

Dù sao cũng chỉ là bên trong nhóm người này, thực sự không được, trước đó thay thế hoàng vị, đã thanh tẩy một trận lớn thế còn chưa đủ sao?

Nhưng quốc vận bị đánh cắp cũng không phải là chuyện nhỏ, giết hết văn võ toàn triều cũng chẳng ích gì, hơn nữa còn trở thành trò cười cho thiên hạ.

Cố Cẩm Niên nói.

Chính xác rất có đạo lý, Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng tán thành lý do này, chỉ là bọn họ có ý nghĩ của riêng họ, Cố Cẩm Niên có suy nghĩ riêng của Cố Cẩm Niên, cả hai biện pháp đều được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận