Đại Hạ Văn Thánh

985 Dân ý chi tranh, đại quốc mậu dịch, thống nhất tiền tệ, kế hoạch sớm (2)

"Dân ý sao?"



Lúc này bên trong đại điện, Vĩnh Thịnh Đại Đế cùng Cố Cẩm Niên cũng không khỏi nhìn về phía Từ Thái Nhất.



Cảm nhận được ánh mắt của hai người, Từ Thái Nhất cũng không dám do dự, lập tức giải đáp.



"Bệ hạ, trải qua mấy ngày nay Giám Thiên Ti không ngừng thôi diễn, cuối cùng được biết, lần này Long châu quốc vận chi tranh, tranh chính là dân ý."



"Mà căn cứ theo chúng ta phỏng đoán, dân ý vô cùng mơ hồ, không đơn giản chỉ cần lãnh địa quốc thổ, còn có cả binh sĩ doanh, rất có thể sẽ nhìn vào hai chỗ này."



Từ Thái Nhất lên tiếng.



Giải thích hai chữ dân ý.



"Chỗ nào?"



Vĩnh Thịnh Đại Đế cảm thấy cực kì hứng thú. Nếu như là dựa vào lực lượng quân sự, nói thật, trước mắt địch nhân lớn nhất của vương triều Đại Hạ là vương triều Đại Kim.



Vì cái gì không phải vương triều Trung Châu?



Bởi vì.



Không xứng.



Đại Hạ không xứng, Đại Kim cũng không xứng, thậm chí Đông Hoang cảnh liên thủ, cũng không xứng cùng vương triều Trung Châu là kẻ địch.



Nếu như không phải vương triều Trung Châu ngoại bộ đang khai chiến, đồng thời nội bộ cũng có một chút đấu tranh, chỉ sợ sớm đã hạ thủ đối Đông Hoang cảnh rồi.



"Dân chúng chi nhạc."



"Bách quan chi hồn."



Từ Thái Nhất hồi đáp.



"Bệ hạ, dân chúng chi nhạc này, thần cả gan nói thẳng, kỳ thật chính là để dân chúng trải qua vui vẻ. Dù quốc gia cường thịnh đến đâu nhưng dân chúng trải qua không thoải mái. Dù chú ý đại cục nhưng cũng hy sinh mấy đời người, có dân ý thì cũng không nhiều."



"Chân chính dân ý, là xuất phát từ nội tâm người dân vì chính vương triều của mình mà cảm thấy tự hào, cảm thấy kiêu ngạo, cảm thấy vui vẻ, cũng cảm thấy vui sướng. Như thế cảm xúc sinh ra tín ngưỡng, mới có thể được trời xanh công nhận."



"Giống như Hầu gia vì Đại Hạ lập quốc cốt, lời lẽ không hòa thân khiến cho quốc vận Đại Hạ bay lên, đúc xuống ngông nghênh."



"Còn nữa, thu phục biên cảnh thành Thập Nhị khiến cho người dân Đại Hạ tự hào vô cùng. Những điều này đều làm quốc vận tăng lên."



"Nhưng sau này Hầu gia diệt Phật, cùng với làm chuyện khác, kỳ thật hiệu quả không tốt như vậy. Nguyên nhân là không cách nào cân bằng."



"Trước mắt, trận cũng đã đánh, đất mất cũng đã thu về, vậy phần nhiều hẳn là quan tâm đại kế dân sinh."



"Đây là suy nghĩ của thần, cụ thể như thế nào vẫn là do bệ hạ lựa chọn. Thần đối với chính sự cũng không quá rõ ràng."



Từ Thái Nhất nói đến đây, cũng không có nói tiếp nữa.



Điểm đến là dừng.



Ông ấy là Giám chính Giám Thiên Ti, nói trắng ra chính là tu sĩ chính thức được tiên môn nâng đỡ. Muốn cái gì triều đình cho cái đó, đi tu tiên thật tốt, thuận tiện giúp quốc gia nhìn xem khí tượng bên trong.



Chuyện triều chính, đúng thật là không thể mù lẫn vào, miễn cho nhóm lửa trên thân.



"Bách quan chi hồn, lại là ý gì?"



Vĩnh Thịnh Đại Đế có thể hiểu được dân chúng chi nhạc, đối với bách quan chi hồn vẫn còn có chút không hiểu.



"Bẩm bệ hạ, một vương triều, cần một vị vô thượng quân chủ, nhưng còn cần một vài thần tử nòng cốt, càng nhiều Hầu gia."



Ông ấy lên tiếng nói.



Lời này khiến Cố Cẩm Niên cùng Vĩnh Thịnh Đại Đế đều trầm mặc.



Hai người nháy mắt hiểu rõ Từ Thái Nhất có ý gì.



"Được rồi, đi xuống đi."



Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, để ông ấy rời đi.



"Bệ hạ, còn có một chuyện chưa nói."



Từ Thái Nhất lên tiếng, tiếp tục nói.



"Chuyện Đại Hạ gặp Thiên tai."



"Có thể là một lần để khí vận vương triều Đại Hạ chuyển hướng."



Từ Thái Nhất lên tiếng, nói ra những lời này.



"Chuyển hướng?"



"Lời này nói thế nào?"



Vĩnh Thịnh Đại Đế tò mò, khoảng thời gian này ông ấy cũng luôn lo lắng chuyện Đại Hạ xảy ra Thiên tai .



Không nghĩ tới còn có càn khôn khác?



"Bẩm bệ hạ."



"Sau khi Long châu quốc vận xuất hiện, thần một mực điều tra tài liệu tương quan, đọc qua mười vạn bản cổ tịch, cuối cùng điều tra ra."



"Nếu Long châu quốc vận xuất hiện, các đại vương triều đều sẽ lọt vào Thiên tai. Nhưng mà cái Thiên tai này không xác định là cái gì."



"Có lẽ là Thiên tai nhân họa, cũng có lẽ là có người ý đồ soán vị. Nói tóm lại những điều này đều tương đương với vương triều lịch kiếp. Nếu như vương triều có thể hoàn mỹ hóa giải, khí vận của vương triều sẽ đạt được bay lên."



"Nếu như không thể hóa giải, sẽ mất đi cơ hội, không cách nào tranh đoạt được Long châu quốc vận."



"Cho nên thần cho rằng, tương lai Thiên tai của Đại Hạ, mặc dù có thể khiến cho vương triều Đại Hạ gặp phải phiền phức cực lớn, nhưng cũng là một lần cơ hội hiếm có."



"Nắm chắc, có lẽ đối với chúng ta mà nói, chính là lúc bay lên."



Từ Thái Nhất nghiêm túc nói.



Lúc này bất kể là Vĩnh Thịnh Đại Đế hay là Cố Cẩm Niên, đều có chút giật mình.



"Trẫm hiểu rõ rồi."



Vĩnh Thịnh Đại Đế nhẹ gật đầu.



"Vậy thần xin được cáo lui trước."



Từ Thái Nhất cũng không dông dài, đứng dậy rời đi.



Rất nhanh, trong đại điện chỉ còn lại Cố Cẩm Niên cùng Vĩnh Thịnh Đại Đế.



"Ngụy Nhàn."



"Những lời vừa rồi Từ Thái Nhất nói, ngươi có ý kiến gì không?"



Lúc này, Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, ánh mắt rơi trên người Ngụy Nhàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận