Đại Hạ Văn Thánh

Chương 568 Tắc Hạ Học Cung, học thuật chi tranh, hai đạo thiên mệnh, không thể không tranh.

Trong Quốc công phủ.

Cố Cẩm Niên thật sự có chút không nghĩ tới, phía sau chuyện này lại liên quan đến nhiều thế lực như vậy.

"Gia gia, nhiều thế lực như vậy, đây rốt cuộc là muốn làm gì?"

"Hơn nữa có rất nhiều hài đồng bị rút cạn máu, trở thành vật chứa, là đang tế luyện thứ gì sao?"

Cố Cẩm Niên có suy đoán của mình, trong Bạch Lộ phủ, hơn bảy ngàn thi thể, đây là hắn nhìn thấy, còn không thấy được chỉ sợ có đến hai ba vạn.

Với số lượng kinh khủng thế này mà bảo là tu luyện ma công, Cố Cẩm Niên chết cũng không tin.

"Có khả năng đó."

"Chuyện này, bệ hạ đã cho người âm thầm điều tra, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng sắp có kết quả rồi."

"Chuyện con làm ở Bạch Lộ phủ, vừa vặn giúp bệ hạ khởi đầu, bây giờ khắp thiên hạ đều chú ý đến chuyện này, bệ hạ sẽ có thể xuất thủ lôi đình."

"Có tin tức gì, bệ hạ nếu muốn nói cho con, tự nhiên sẽ nói cho con biết, chuyện này trước hết không cần lo lắng."

"Phía sau đến cùng có ai, không có liên quan quá nhiều với con, trời sập có người cao đỡ, gia gia đời này người còn chưa chết, không tới phiên các ngươi đứng ở phía trước."

Lão gia tử tựa hồ biết một số bí mật, ông nói vậy, hi vọng Cố Cẩm Niên trước hết không nên nhúng tay vào chuyện này.

Chuyện này dính dáng rất lớn, Cố Cẩm Niên của bây giờ cũng thật sự không thể nhúng tay, thế hệ trước đều còn đó, nếu ngay cả họ cũng không có biện pháp, vậy Cố Cẩm Niên cũng sẽ không có biện pháp gì.

"Rõ ạ."

"Gia gia, người định lúc nào xuất chinh ạ?"

Cố Cẩm Niên gật đầu, đồng thời hơi tò mò nhìn về phía lão gia tử hỏi.

"Hai ngày sau, ta phải đến quân doanh điểm tướng."

"Năm ngày sau, xuất phát viễn chinh."

Lão gia tử tính toán thời gian một chút, cho câu trả lời này.

"Nhanh vậy sao?"

Cố Cẩm Niên hơi bất ngờ.

"Phải nhanh một chút, tránh cho xảy ra bất trắc gì."

"Cẩm Niên, gia gia vẫn phải nhắc nhở con một câu, lần này gia gia đi xa, vô luận phát sinh chuyện gì, có thể nhịn được thì nhịn, nếu có người dám tìm ngươi phiền toái, nhớ kỹ tên của hắn lại là được."

"Gia gia chuyến này trở lại, cũng nên công thành lui thân, trước khi thoái lui, gia gia sẽ giúp ngươi quét sạch hết mọi chướng ngại."

Lão gia tử nói, một câu rất bình tĩnh.

Nhưng Cố Cẩm Niên nghe được, lão gia tử đây là đánh một trận cuối cùng.

Biên cảnh an ổn, Vương Triều Đại Hạ sẽ hoàn toàn tiến vào giai đoạn cường thịnh, chiến tranh gần như sẽ không xảy ra nữa, bắt đầu phục hưng.

Như vậy đấu tranh nội bộ cũng tới hồi gay cấn nhất, đây cũng là chuyện cuối cùng mà lão gia tử có thể làm cho Cố Cẩm Niên.

Quét sạch mọi địch nhân, cho dù một đổi một, đối với Cố Cẩm Niên mà nói cũng là chuyện tốt.

Đây chính là chỗ tốt khi có gia tộc hỗ trợ.

"Tôn nhi rõ ạ."

"Vậy tôn nhi sớm chúc gia gia kỳ khai đắc thắng, thắng ngay từ trận đầu tiên."

Cố Cẩm Niên cũng không nói gì nhiều, sứ mệnh của tướng sĩ là bảo vệ quốc gia, đặc biệt danh tướng như lão gia tử.

Cho dù bắc phạt hung hiểm, nhưng hắn sẽ không ngăn ông lại, dù đối với vương triều hay đối với lão gia tử thì chiến trường mới là nơi họ tâm tâm niệm niệm.

"Cẩm Niên, nhớ kỹ, thiên hạ này không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn."

Lão gia tử nói tiếp, đồng thời lấy ra mấy phong thư, đặt ở trước mặt Cố Cẩm Niên.

"Đây là thư của bốn vị vương gia, hi vọng hoà giải việc này, tạm thời gia gia chưa đồng ý, bất quá thời khắc mấu chốt nếu cần bọn hắn hỗ trợ, có thể hóa giải ân oán."

Thư bày ở trước mặt hắn là của Bát vương trong bốn vị vương gia.

Bí mật đưa tin tới, hi vọng lão gia tử bao dung.

Quả thật, nếu như thật sự cần bọn họ hỗ trợ, bốn người này lúc thời khắc mấu chốt sẽ có tác dụng rất lớn, nếu không cần bọn hắn hỗ trợ, về sau có cơ hội sẽ thu thập sau.

Coi như đã nắm được quyền chủ động.

Cố Cẩm Niên có chút giác ngộ.

Mà lão gia tử tiếp tục dặn dò.

"Được rồi, mấy ngày nay ngươi ở nhà, bồi bên cạnh mẫu thân ngươi, cứ ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, đợi hai ngày sau hẵng về lại thư viện."

"Còn nữa, sau khi gia gia đi biên cảnh, ngoại trừ người nhà chúng ta, còn có Văn Cảnh tiên sinh, con nhất định phải nghe lời, trừ người trong nhà, hắn là người duy nhất con có thể tín nhiệm được."

"Con có suy nghĩ gì, hoặc có ý định gì, đều có thể tìm hắn hỏi một chút, cũng không cần giấu diếm hắn."

Lão gia tử nhắc đến Tô Văn Cảnh.

"Văn Cảnh tiên sinh."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, lão gia tử cũng đã nói như vậy, Cố Cẩm Niên không nói gì thêm.

Cứ như vậy.

Hai ngày này, Cố Cẩm Niên vẫn luôn ở Cố gia.

Phần lớn thời gian là ở cạnh mẫu thân mình, dù sao xảy ra nhiều chuyện như vậy, mẫu thân mới là người lo lắng và đau lòng cho hắn nhất.

Tiện thể còn vào hoàng cung một chuyến, gặp mặt tổ mẫu một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận