Đại Hạ Văn Thánh

1119 Tiên môn quyết liệt, mâu thuẫn bộc phát, ta ở đây, ngươi cứ việc xuất thủ! (4)

Thế lực Tiên môn có cách làm như thế, để Cố Cẩm Niên không khỏi coi thường. Tất cả người bởi vì lợi ích mà hi sinh dân chúng, ở trong mắt Cố Cẩm Niên đều không phải loại tốt đẹp gì.

Nói xong.

Cố Cẩm Niên quay người rời đi.

Nhưng tại lúc này, giọng nói băng lãnh vẫn không khỏi vang lên.

"Lời này của Hầu gia là ý gì?"

"Không cho mượn phù cầu mưa, Thái Huyền Tiên tông ta đã làm sai rồi?"

"Còn nữa, Thái Huyền Tiên tông ta khi nào lại biến thành xem dân chúng như kiến hôi? Hầu gia thật lợi hại, không hổ là hậu thế thánh nhân Nho đạo. Chỉ đơn giản một câu, đã biếm Thái Huyền Tiên tông ta thấp như thế?"

Âm thanh lạnh như băng vang lên.

Trong đại điện, một vị trưởng lão Thái Huyền Tiên tông đứng dậy. Ông ta mặc trường bào màu xanh lam, tuổi lục tuần, tuổi già sức yếu. Giờ khắc này, nghe không quen Cố Cẩm Niên nói như vậy.

Một số trưởng lão cau mày, muốn thuyết phục đối phương. Chưởng môn cùng Thái Thượng trưởng lão Thái Huyền Tiên tông đã phân phó, không cho mượn phù cầu mưa ra ngoài nhưng nhất định không nên đắc tội Cố Cẩm Niên.

Đây là hai vị bàn giao.

Nhưng bây giờ có trưởng lão nhịn không được, lên tiếng phản bác, đây không phải một chuyện tốt, thật trêu chọc Cố Cẩm Niên, Thái Huyền Tiên tông cũng sẽ có phiền phức.

"Dân chúng gặp nạn, là vấn đề mượn hay không cho mượn à."

"Cố mỗ nói chuyện tuy có chút khó nghe, nhưng luôn nói lời thật lòng."

"Nếu như ngươi không phục, đem phù cầu mưa xuất ra, Cố mỗ lập tức hướng Thái Huyền Tiên tông tạ lỗi, thu hồi lời nói vừa rồi."

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Hắn một là trình bày quan điểm, hai cũng là hi vọng đối phương xuất ra phù cầu mưa. Đây cũng không phải là phép khích tướng, nói cho cùng vẫn là hi vọng đối phương cho mượn phù cầu mưa, giải quyết nguy cơ mới là vương đạo.

Xin lỗi cũng không tính là cái gì mất mặt chuyện.

"A đệ nhất Hầu, sẽ dùng phép khích tướng sao?"

"Phù cầu mưa này sẽ không cho ngươi mượn."

"Mà cũng sẽ không có Tiên môn nào cấp cho ngươi."

"Cố Cẩm Niên, người trong thiên hạ đều sợ ngươi, ngươi tước khí vận Phật môn, là đệ nhất Hầu gia Đại Hạ, hậu thế thánh nhân Nho đạo, nhưng Tiên môn không giống. Tiên môn tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi."

"Cho dù ngươi mang Tiên Linh căn, ngươi cũng sẽ không biết rõ Tiên môn khác biệt."

"Nếu như không phải Thái Huyền Tiên tông nhận qua ân tình của vương triều Đại Hạ, chỉ bằng vào những lời ngươi nói vừa rồi tất phải trả giá đắt."

Trưởng lão này tiếp tục lên tiếng.

Nhìn ra được, ông ta đối với Cố Cẩm Niên có ý kiến, chủ yếu là lời vừa rồi của Cố Cẩm Niên quá trực tiếp, gièm pha Thái Huyền Tiên tông.

Người đời trước không phục cũng rất bình thường, còn nữa Cố Cẩm Niên là người trẻ tuổi, trong mắt người đời trước, hành vi của Cố Cẩm Niên như vậy, tràn đầy khiêu khích, đây là một hiện tượng rất cổ quái.

Người tuổi tác lớn không chịu nổi nhất chính là người trẻ tuổi phách lối, có nửa điểm không đúng, sẽ cảm thấy đối phương cuồng vọng.

Vị trưởng lão này tính tình rất nóng, mặc dù có người đứng dậy, kéo ông ta một cái, hi vọng ông ta không cần tiếp tục cãi lộn tiếp. Ông ta cũng không có để ý tới, đem bất mãn trong lòng nói ra.

Nhưng mà trong đại điện, cũng có một số trưởng lão công nhận lời ông ta nói, cho nên giữ yên lặng.

Bên ngoài Tiên môn.

Nguyên bản định rời đi Cố Cẩm Niên, nghe xong lời này, không khỏi dừng bước.

"Cẩm Niên sư huynh, Vương Hiên trưởng lão tính tình có chút nóng nảy, không có ý xấu, chưởng môn cùng Thái Thượng trưởng lão đối với sư huynh có hảo cảm. Tông môn có một ít trưởng lão, cũng có hảo cảm với sư huynh. Xin sư huynh không cần tức giận."

Hứa Nhai lập tức lên tiếng, sợ Cố Cẩm Niên thật sự tức giận.

Chẳng may ở đây náo, bất kể kết quả như thế nào, đều không phải điều mà hắn ta muốn nhìn đến.

Nghe Hứa Nhai lên tiếng.

Cố Cẩm Niên chỉ là ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt của hắn xuyên thủng tất cả, trực tiếp thấy được cảnh tượng trong đại điện của Thái Huyền Tiên tông.

"Ngươi có thể không nhìn thân phận của ta."

"Ta liền ở đây."

"Ngươi cứ việc xuất thủ."

"Cố mỗ ngược lại muốn xem xem, Thái Huyền Tiên tông có thủ đoạn gì?"

Đang khi nói chuyện, Ngọc liễn Tiên Vương xuất hiện, bây giờ quang mang nở rộ, ngũ phương Thần thú vờn quanh xung quanh, Long Mã kéo xe, lộ ra vẻ phá lệ bất phàm.

Hắn đã có tức giận.

Tràng diện nháy mắt căng cứng, song phương đều có hỏa khí, rước lấy không ít người nhíu mày.

Bên trong Tiên môn, có người cảm thấy Cố Cẩm Niên đích xác phách lối, muốn cầu cạnh Tiên môn, lại bày ra tư thái dạng này, như vậy rất quá đáng, không cho mượn thì bộ dáng như vậy, rất đáng hận.

Nhưng có người cảm thấy Tiên môn nhà mình không cần thiết như thế. Dù sao Cố Cẩm Niên là vì dân chúng Đại Hạ tới. Tiên môn là lấy cứu vớt thương sinh thành đạo nghĩa, không cho mượn kỳ thật đã có chút không tốt, làm gì hùng hổ dọa người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận