Đại Hạ Văn Thánh

1276 Bất Dạ Thành khai trương! Muôn người đổ xô ra đường! Người đông nghìn nghịt, một ngày thu vào trăm vạn.

Vĩnh Thịnh năm thứ 13.

Ngày 10 tháng 8.

Trong Văn cung Đại Hạ.

Theo từng trái Nho đạo bị Cố Cẩm Niên hấp thu, học thức Thánh Nhân mênh mông vô bờ, khiến cho Cố Cẩm Niên hiểu thêm rất nhiều đạo lý.

Từ Nho thành Thánh, đây là một quá trình chuyển biến dài đằng đẵng, nhất định phải có thăng hoa về mặt tư tưởng, có lý giải đối với thiên địa, lý giải đối với tự nhiên, lý giải với Đạo, thậm chí bao gồm lý giải đối với vũ trụ.

Vạn vật cùng một thể, đại đạo quy nhất, chỉ có tìm được quỹ tích vận hành giữa thiên địa này, mới có thể càng hiểu ra con đường của bản thân.

Tất cả trái Nho đạo trên Chúng Sinh Thụ đều bị Cố Cẩm Niên hái xuống.

Mỗi trái Nho đạo đã giúp Cố Cẩm Niên rút ngắn mấy năm thăng hoa tư tưởng, có người đi trước thử sai, mới có người đi sau vượt lên trên.

Cố Cẩm Niên cảm ngộ mỗi một loại tư tưởng khác biệt, bản thân cũng lóe lên ý nghĩ khác biệt.

Cố Cẩm Niên đã từng chỉ nông cạn lý giải Tâm học cho rằng, biết cái gì là đúng, sau đó đi làm, hướng điều tốt mà làm.

Đây chính là ý nghĩ nông cạn của Cố Cẩm Niên.

Nhưng trải qua khoảng thời gian cảm ngộ này, còn có lý giải đối với Thánh đạo, Cố Cẩm Niên đã có ba cách lý giải khác nhau về Tri hành hợp nhất.

Thứ nhất, đó là nhìn núi là núi, nhìn nước là nước.

Biết đúng sai, hiểu rõ sự việc, mới thực hành, hướng điều tốt mà làm.

Thứ hai, nhìn núi không phải núi, nhìn nước không phải nước.

Đúng sai làm sao phân biệt? Là đứng ở góc độ của con người, hay là đứng góc độ của Thánh Nhân? Hay đứng tại góc độ của chúng sinh thiên hạ?

Thực hành như thế nào, là dùng cách trực tiếp nhất, hay dùng cách có lợi ích lớn nhất, hay cách mà tất cả mọi người đều vui vẻ?

Như thế nào là lương tri? Làm sao đánh giá được lương tri của mình là tốt hay xấu?

Thứ ba, cũng là cảnh giới quan trọng cuối cùng.

Nhìn núi vẫn là núi, nhìn nước vẫn là nước.

Đúng sai ở trong lòng ta, ta là ý, ý và thiên địa tự nhiên hợp hai làm một, phù hợp với đạo trong thiên địa, thiện là đại đạo, ác cũng là đại đạo, như lời Phật môn bảo.

Sát sinh vì hộ sinh, trảm nghiệp không trảm người.

Khi tất cả trái cây hóa thành kinh văn Thánh Nhân, rồi bị Cố Cẩm Niên hấp thu toàn bộ.

Vào lúc này, ánh mắt Cố Cẩm Niên đã hoàn toàn thay đổi.

Bên trong ánh mắt của hắn, trở nên thanh tịnh, hiểu rõ rất nhiều đạo lý.

"Bán Thánh chi đạo."

"Có lẽ không xa."

Cố Cẩm Niên tự lẩm bẩm trong lòng, hắn cảm giác mình đã chạm đến Thánh đạo, trước mắt chỉ thiếu một cơ hội.

Một thời cơ thành Thánh.

Tắc Hạ học cung quả thật là một nơi tốt để lập xuống học vấn của mình, nhưng muốn thật sự thành Thánh, mình nhất định phải chịu được chất vấn và công kích.

Bởi vì học vấn của bản thân vẫn còn là một nền móng, nói cách khác, vần cần sửa sang lại, chưa đủ hoàn thiện, chưa thực sự hiểu Tâm học chứa đựng những gì.

Muốn làm cho Tâm học trở nên càng tốt hơn, không gì khác hơn là lĩnh hội đến mấy chục năm thậm chí là lĩnh hội trên trăm năm, hoặc là cùng người tranh luận, cần rất nhiều người có học vấn đến đả kích mình, đến chất vấn học vấn của mình.

Nói trắng ra là, chính là xoi mói bới móc.

Vô cớ bới móc sẽ vô dụng, cần phải đưa ra vấn đề thật sự để mà công kích mình, dù sao học thuật chi tranh chính là công kích lẫn nhau.

Loại công kích này là công kích tốt, có thể giúp mình nhận ra bản thân sai ở đâu, hoặc phương diện nào chưa đủ tốt, từ đó tăng cường, bổ sung hoàn thiện.

Lúc này.

Cố Cẩm Niên đứng dậy, lẳng lặng nhìn ra xa bên ngoài Văn Cung.

"Lắng đọng gần một tháng, nếu như không dựa vào trái Nho đạo, mình phải lĩnh hội ít nhất đến nửa năm trở lên, nếu không, muốn chạm đến Thánh đạo, thật khó như lên trời."

"Cũng may có Chúng Sinh Thụ giúp mình tiết kiệm rất nhiều thời gian, nếu không đến lúc thiên mệnh giáng lâm, mình vẫn mới chỉ là Đại Nho."

"Hơn nữa lần này chạm tới Thánh đạo, tất cả phương thức tu luyện dường như đã có thể dung nhập làm một, trở thành một môn phương pháp thuộc về ta, hoặc là nói, phương pháp thuộc về Nho đạo."

"Đáng tiếc, chưa bước vào Thánh đạo, vẫn là không thể làm đến bước này."

Cố Cẩm Niên cảm khái trong lòng, đối với tình huống bây giờ của mình, nắm giữ trong lòng bàn tay.

Trở thành Thiên địa Đại Nho, tất nhiên phải hiểu được bất kỳ tình huống nào của bản thân, chỉ có hiểu rõ bản thân, mới có thể dũng cảm tiến lên.

"Khoảng thời gian lắng đọng này cũng đã đủ rồi, trước mắt cần phải đi tiếp xúc thực tế, mà không phải chỉ luôn tìm kiếm biến hóa trong tư tưởng."

"Tắc Hạ học cung sẽ là nơi ta thật sự thoát xác, bây giờ nên tiếp xúc hiện thực nhiều hơn, từ đó minh ngộ nhiều đạo lý hơn."

Cố Cẩm Niên nói thầm.

Nói xong lời này, hắn khởi hành rời đi, trực tiếp tiến về Bất Dạ Thành Đại Hạ.

Hắn đã giao phó xong với nhóm người Vương Phú Quý, tính thời gian, ngày mai Bất Dạ Thành Đại Hạ sẽ khai trương, thân là chưởng quỹ của Bất Dạ Thành Đại Hạ, hắn cũng phải tự mình ra mặt xử lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận