Đại Hạ Văn Thánh

1060 Ăn đi! Đều ăn cho ta đi! Các ngươi vì sao không ăn? Ổn định tai ương quận Giang Trung!

Bên ngoài phủ thành quận Giang Trung.

Tướng sĩ Đại Hạ đang tụ tập bên ngoài, bắc nồi nấu cơm như ngày thường.

Vốn dĩ nên giờ Mão đã phải bắt đầu nấu cơm nhưng bởi vì hôm qua làm cơm, dẫn đến những người dân này ăn no.

Cho nên hôm nay chậm trễ mấy canh giờ.

Trong đại quân doanh.

Phương Kính Thành hồi báo lấy một ít chuyện.

"Hầu gia, Chu quận trưởng truyền đến tin tức, kho lúa bị đốt, còn thừa lại không đủ ba thành lương thảo."

"Ba thành lương thảo chỉ đủ dân chúng quận Giang Trung miễn cưỡng duy trì nửa tháng. Trước mắt quận Giang Trung cũng đang góp vốn, hướng bên ngoài mua lương thực."

"Chân Long Đại Hạ cho dân chúng quận Giang Trung, trên cơ bản mỗi ngày sẽ tiêu hao một lượng. Trước mắt lương thực các phủ đầy đủ duy trì mấy ngày."

"Thám tử báo lại, có một nhóm tướng sĩ đang chạy tới quận Giang Trung. Trước mắt đã điều tra rõ là người của Ninh Vương, xin Hầu gia chỉ thị."

Phương Kính Thành đem từng chuyện thông báo cho Cố Cẩm Niên.

Trong đại quân doanh.

Nghe thấy người ngựa của Ninh Vương xuất hiện, Cố Ninh Nhai cùng Lý Cơ không khỏi khẽ nhíu mày.

"Người của Ninh Vương đến nơi này làm cái gì?"

"Lúc mấu chốt này, Ninh Vương phái người tới làm gì?"

Hai người hết sức tò mò, không rõ Ninh Vương đột nhiên tới chơi là vì sao?

"Hồi Thái Tôn, hồi chỉ huy sứ đại nhân."

"Căn cứ thám tử báo lại, Ninh Vương phái quân sư Hầu Quân dưới trướng ông ta, tự mình lao tới quận Giang Trung. Tất cả có mười vạn người ngựa. Mà mười vạn người ngựa này mang theo không ít lương thảo dê bò."

"Nếu không xảy ra ngoài ý muốn mà nói, nên là Ninh Vương đến đây đưa tặng lương thực. Rất có thể là Ninh Vương phán đoán sai, cho rằng dân chúng quận Giang Trung trải qua loại sinh hoạt sống không bằng chết nên nghĩ thừa dịp này thu hoạch dân ý của dân chúng."

Phương Kính Thành không nói thẳng ra, mà là lấy giọng điệu suy đoán đi nói.

Hiện tại hắn ta cũng không có chức quan, ngay cả nhập màn cũng không có nhập. Tất nhiên không dám phỉ báng Ninh Vương, cho dù là ở trước mặt Cố Cẩm Niên.

"Thu hoạch dân ý sao? Vậy quả nhiên là có kịch vui để xem."

"Tên Ninh Vương này cũng thật là đủ thông minh. Nhìn thấy quận Giang Trung như vậy, lập tức phái người tới đưa tặng lương thảo. Cũng may Cẩm Niên thúc làm ổn thỏa. Nếu không thật sự chỉ cho hai lượng gạo mà nói, đoán chừng Ninh Vương thật đúng là có thể thu hoạch dân ý của dân chúng."

Đám người lại không ngốc, cho dù là Lý Cơ đều biết Ninh Vương có chủ ý gì.

"Cẩm Niên, ngươi nghĩ như thế nào?"

Cố Ninh Nhai lên tiếng, hỏi thăm Cố Cẩm Niên nói thế nào.

"Để người ngựa của bọn họ tiến đến. Quân ta mang lương thảo không nhiều. Đúng lúc Ninh Vương đưa hai bữa cơm, nào có thể cự tuyệt ý tốt của Ninh Vương chứ?"

"Nhưng mà, để bọn họ cũng bày tiệc, cho dân chúng tự chọn."

Cố Cẩm Niên rất vui lòng nhìn thấy Ninh Vương tới đưa đồ vật. Tuy nói tặng đồ vật khẳng định không ảnh hưởng tới Ninh Vương. Có thể tối thiểu nhất chỉ là một chuyến tay không, lãng phí những lương thực này đối với Đại Hạ mà nói chung quy là có lợi.

Đồng dạng nhìn xem dân chúng đối với Chân Long Đại Hạ rốt cuộc là ý tưởng gì. Coi như dân chúng phủ thành quận Giang Trung, đã ăn hai bữa Chân Long Đại Hạ, có thể phiền chán hay không? Cũng là một kết quả thí nghiệm.

Đúng lúc để người của Ninh Vương đến thử một lần xem sao.

"Thông báo cho Chu Mãn, đem toàn bộ người ở các nơi không có lương thực ăn đưa đến quảng trường trong thành, phái trọng binh trấn giữ."

"Hôm nay trước khi thiết yến bắt đầu, từ mười chín phủ quận Giang Trung, riêng phần mình chọn lựa một ngàn người chạy tới phủ thành quận Giang Trung."

"Trong một ngàn người này, nhất định phải có ba trăm tên lão giả. Ở các đình các huyện, một vài lão giả đức cao vọng trọng lần lượt mời đến, dùng xe ngựa đưa đón, quyết không thể lãnh đạm."

"Còn có, để Chu Mãn liên hệ ba thế gia lớn quận Giang Trung. Lần này quận Giang Trung đại nạn, Bản Hầu cũng không cần bọn họ quyên tặng ngân lượng lương thảo. Ba thế gia lớn này chắc là có không ít những thứ như trâu cày, nông cụ toàn bộ lấy ra, xem như một chút tâm ý của ba thế gia."

"Quay đầu lại đợi nạn hạn hán của quận Giang Trung kết thúc, cũng sẽ trả lại từng thứ một."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, truyền đạt ba mệnh lệnh này.

"Kính tuân mệnh lệnh của Hầu gia."

Đối phương cũng không dông dài, trực tiếp đồng ý, sau đó quay người rời đi nơi đây.

Đợi sau khi Chu Mãn rời đi, Cố Cẩm Niên vậy đứng dậy giãn ra gân cốt, nhìn về phía Lý Cơ cùng Cố Ninh Nhai nói.

"Đi, chúng ta đến xem náo nhiệt."

Nói xong lời này, hai người lập tức đứng dậy, đi theo Cố Cẩm Niên nhìn náo nhiệt như cũ.

Lúc này.

Trong phủ thành, toàn bộ dân chúng đã xếp thành đội ngũ hàng dài như cũ.

Từng người cầm bát đũa nhà mình chờ đợi lấy phát lương.

Mà lúc dân chúng xếp hàng, cũng đang đàm luận chỗ tốt của Chân Long Đại Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận