Đại Hạ Văn Thánh

Chương 549 Vạn dân như biển, nguyện cùng Thế tử tập thể chịu chết!(3)

Chỉ là văn chương vừa thốt lên tất cả mọi người đã nhíu chặt lông mày, cảm thấy không ổn.

Dạng văn chương này dường như không có chỗ nào đặc biệt?

Tối đa cũng chỉ là hợp tình hình.

Vì sao có thể thành văn chương bất hủ?

Bọn họ nghi ngờ, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ.

Rất nhanh, giọng nói dần dần biến lơn, đinh tai nhức óc.

[HUỐNG HẠO NHIÊN GIẢ, NÃI THIÊN ĐỊA CHI CHÁNH KHÍ DÃ, TÁC CHÁNH KHÍ CA NHẤT THỦ]

Theo giọng nói vang lên, từ trên xuống dưới Khổng gia đều tập trung tinh thần. Bây giờ bọn họ mới hiểu được phía trên chỉ là khúc dạo đầu, phần chính là bắt đầu từ chỗ này.

Bài ca chính nghĩa.

Tất cả người đọc sách đều hiếu kỳ, tất cả Đại Nho cũng tò mò.

Chính nghĩa như thế nào?

Trong mắt bọn họ tràn đầy hiếu kỳ.

Cũng đúng vào lúc này.

Thanh âm kinh thiên động địa vang lên, làm cho người ta có chút chói tai.

[THIÊN ĐỊA HỮU CHÍNH KHÍ, TẠP NHIÊN PHÚ LƯU HÌNH]

[HẠ TẮC VI HÀ NHẠC, THƯỢNG TẮC VI NHẬT TINH]

[VU NHÂN VIẾT HẠO NHIÊN, PHÁI HỒ TẮC THƯƠNG MINH]

[HOÀNG LỘ ĐƯƠNG THANH DI, HÀM HÒA THỔ MINH ĐÌNH]

[THÌ CÙNG TIỆT NÃI HIỆN, NHẤT NHẤT THÙY ĐAN THANH]

Vào giờ khắc này, giọng nói vô cùng mênh mông vang lên, nói ra như thế nào là nghĩa khí.

Lúc này, từ trên xuống dưới Khổng gia đã hoàn toàn yên tĩnh.

Mặc dù Khổng gia đã trải qua trăm ngàn năm cải biến. Từ một thế gia Thánh Nhân cải biến thành thế gia bất hủ như ngày nay, có biến hóa vô cùng lớn nhưng điều không thay đổi là trên mặt Nho đạo Khổng gia thật sự có thành tích.

Đại Nho của Khổng gia chiếm cứ một phần ba người trong thiên hạ. Có thể nói đây là một tồn tại Cự Vô Phách.

Mà bên trong Khổng gia không thiếu người đọc sách, không thiếu người có trí tuệ.

Thiên văn chương này của Cố Cẩm Niên người bình thường có lẽ nghe không hiểu nhưng bọn họ lại rõ ràng.

Ở giữa trời đất này có một loại chính khí trang nghiêm và ngay thẳng, ban cho muôn vật muôn hình vạn trạng, bên dưới chính là núi và sông, bên trên là mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Ở nhân gian được xưng là hạo nhiên chính khí.

Tràn ngập ở giữa thế giới.

Quốc vận thanh minh quá bình thường đối với triều đình tường hòa cùng sáng sủa chính là thịnh thế.

Ở thời khắc thời vận gian nguy nghĩa sĩ sẽ xuất hiện. Hình tượng quang huy của hắn từng cái rũ xuống.

Cố Cẩm Niên không cần đến mất trăm chữ đã đem chính khí thiên địa hình dung ra.

Đem truy cầu của người đọc sách hình dung ra.

Đây là văn chương kinh thế cũng là văn chương giáo hóa nho sinh trong thiên hạ.

Bên ngoài Khổng miếu.

Thân thể từng vị Đại Nho rung động. Dường như bọn họ được mở mang tầm mắt. Những năm gần đây bọn họ đâu khổ không cách nào nghi ra khác biệt của sự vật. Ở thời khắc này dường như đã hoàn toàn suy nghĩ rõ ràng.

Mà sắc mặt không ít Đại Nho lại vô cùng khó coi.

Chỉ vì thiên văn chương này của Cố Cẩm Niên sẽ mang đến xung kích to lớn cho Nho đọa trong thiên hạ.

Thiên văn chương này có thể cải biến Nho đạo hiện tại.

Trình bày tài hoa, chình bày chính khí.

Công lao cực khổ trong đó cũng không kém gì quá trình của Khổng Thánh.

Đây là lập công Nho đạo.

Chỉ là Thiên văn chương này, cho dù Cố Cẩm Niên chết rồi, sau ngàn năm hắn cũng sẽ phong Thánh, địa vị gần với Khổng Thánh.

Nếu như Cố Cẩm Niên còn sống mà có thể hoàn thành Lập Ngôn Nho đạo lại hoàn thành Lập Đức Nho đạo.

Như vậy Cố Cẩm Niên chính là Thánh Nhân đương thời.

Loại Thánh Nhân này không giống bình thường. Như mặt trời chiếu rọi vạn vật, không ngừng sinh sôi.

Bọn họ động dung còn có rung động.

Nhất thời trong lòng xuất hiện các loại tâm tình phức tạp để bọn họ vô cùng khó chịu.

Nhưng chính lúc này.

Giọng nói của Cố Cẩm Niên vẫn vang lên không dứt.

[ĐƯƠNG KÌ QUÁN NHẬT NGUYỆT, SANH TỬ AN TÚC LUẬN]

[ĐỊA DUY LẠI DĨ LẬP, THIÊN TRỤ LẠI DĨ TÔN]

[TAM CƯƠNG THẬT HỆ MỆNH, ĐẠO NGHĨA VI CHI CĂN]

[CỐ THỬ CẢNH CẢNH TẠI, NGƯỠNG THỊ PHÙ VÂN BẠCH]

[DU DU NGÃ TÂM BI, THƯƠNG THIÊN HẠT HỮU CỰC]

[TRIẾT NHÂN NHẬT DĨ VIẾN, ĐIỂN HÌNH TẠI TÚC TÍCH]

[PHÓNG DIÊM TRIỂN THƯ ĐỘC, CỔ ĐẠO CHIẾU NHAN SẮC]

Giọng nói hữu lực vang lên mang theo một loại phẫn hận, cũng mang theo một loại nức nở, càng mang theo một loại thái độ tranh giành đại thế, chậm rãi đặt bút.

Mọi người si ngốc.

Giờ khắc này, đã không phải là người của Khổng gia lý giản đơn giản như vậy.

Toàn bộ vương triều Đại Hạ tất cả người đọc sách đều có thể tinh tế thể ngộ, hàm nghĩa của bài ca chính khí này của Cố Cẩm Niên.

Loại hạo nhiên chi khí này chứa đầy trong vũ trụ càn khôn. Chính nghĩa lăng nhiên không thể xâm phạm mà trường tồn vạn cổ.

Loại chính khí này bay thẳng lên trời cao, quán thông nhật nguyệt còn sống hoặc là chết đi cơ bản không cần đến đàm luận.

Đại địa dựa vào nó mới có thể đứng thẳng, trụ trời dựa vào nó mới chèo chống được.

Đáng tiếc, ta gặp phải bất công. Một lòng vì dân lại bị kẻ gian làm hại nhưng không ngờ rằng loại địa phương dơ bẩn như này lại trở thành nơi ta sống yên phận, chỗ ở yên vui.

Cho nên bất kể là sinh hay tử ta đều coi thường.

Bởi vì trong lồng ngực có một tấm lòng son vĩnh viễn tồn tại, công danh phú quý đối với ta mà nói như mây bay chân trời.

Ta chỉ hi vọng cỗ hạo nhiên chính khí này có thể khiến cho người trong thiên hạ cảm ngộ. Có thể để cho người đọc sách trong thiên hạ minh ngộ.

Các tiên hiền đã lần lượt cách xa ta. Tấm gương của bọn họ vẫn khắc ghi trong tim ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận