Đại Hạ Văn Thánh

Chương 577 Đại Hạ Bất Dạ Thành, kế thành sẽ chế bá Thần Châu, người Khổng gia tới!(3)

Tri thánh lập ngôn là chuyện thứ nhất cần làm.

Mà chuyện thứ hai, là phát triển Công bộ.

Đúng vậy, cái gọi là phát triển Công bộ, ý tứ của Cố Cẩm Niên cũng rất rõ ràng, hắn đã muốn rạo ra vài chuyện.

Mặc dù không phải sinh viên khoa học tự nhiên, nhưng mấy thứ căn bản, Cố Cẩm Niên vẫn biết cách làm.

Mục đích phát triển Công bộ là vì triển khai xu hướng của thương hội.

Các đại vương triều Thần Châu có thương hội cực kỳ hoàn thiện, vương triều cũng sẽ nâng đỡ một vài thương hội tiến hành mua bán đổi chác.

Cái gì mà thương hội buôn muối, thương bán phòng ở, thậm chí một chút đồ dùng trong nhà, vải vóc, chỗ nào cũng có, muốn tạo ra một thương hội cỡ lớn, hơn nữa có thể nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, chỉ dựa vào các thủ đoạn đưa vào hoạt động và phương thức tiếp thị sẽ rất khó.

Nhất định phải có sản phẩm vượt trội.

Nói cách khác, chính là dẫn trước thời đại này, nhưng phải phù hợp với quy luật khách quan và bối cảnh đương thời của thương nghiệp.

Vượt trội quá thời đại quá dài không được, không vượt trội càng không được.

Giống với hiện tại, mặc kệ là vương triều Đại Hạ hay vương triều Đại Kim, đều là xã hội nông nghiệp.

Cho dù có nghiên cứu ra bóng đèn cũng không có tác dụng gì, thứ nhất là vấn đề dây điện, xây dựng cái này chỉ sợ không tới hai mươi, ba mươi năm thì sẽ không xong.

Nhân công và chi phí sẽ rất lớn, sẽ kéo đổ kinh tế của cải của một vương triều.

Thứ hai là tác dụng không lớn, về mặt quân sự cũng không có tác dụng lớn, dù sao tướng sĩ Binh bộ đều là võ giả, không nói người người đều có thể nhìn được trong ban đêm, kỳ thật chỉ cần dùng bó đuốc để chiếu sáng cũng không thành vấn đề.

Nơi này dù sao cũng là thế giới Tiên Võ, không phải cổ đại thuần túy.

Còn nữa điểm quan trọng nhất là, không thực tế.

Cố Cẩm Niên muốn làm là tạo ra sản phẩm thực tế và không đắt đỏ, bình dân hóa sản phẩm, mới có thể vươn ra thế giới.

Mậu dịch mua bán lớn nhất giữa các Vương triều là cái gì?

Không chỉ củi gạo dầu muối, cộng với đồng tiền mạnh như tơ lụa, đồ sứ, lá trà; củi gạo dầu muối bán chạy nhất, nhu cầu cũng rất lớn.

Mà xu thế thương hội của Cố Cẩm Niên, là làm ‘Trung tâm Thương mại’.

Đúng vậy, trung tâm thương mại.

Đó là một khu thương mại tích hợp siêu thị lớn, phố buôn bán lớn, khu giải trí lớn, còn có trung tâm tiêu dùng cao cấp lớn làm một thể.

Siêu thị quy mô lớn không khó hiểu, đơn giản là tập trung toàn bộ những thứ tốt của trời nam đất bắc, phục vụ cho dân chúng mua sắm tiêu dùng thường ngày, phương diện vật giá có thể điều tiết một cách hữu hiệu, phải là giá cả gần gũi với người dân.

Phố buôn bán quy mô lớn, thì tập trung toàn bộ món ngon chơi vui của đại lục Thần Châu, tương tự như hội chợ đền chùa, nhưng làm chính quy hóa một chút, không thể để xảy ra việc chưa quen với cuộc sống nơi đây sẽ bị làm thịt.

Khu giải trí cỡ lớn thì càng đơn giản hơn, không có thiết bị chơi trò chơi, vậy chia thành mấy khu lớn, tài tử giai nhân đi dạo công viên, uống rượu làm thơ, lão bách tính đi nghe kịch đánh cờ đánh bài nói chuyện phiếm, rồi lại tạo trò chơi nhập vai giết người theo kịch bản quy mô lớn.

Bốc thăm thẻ thân phận ngẫu nhiên, mọi người đi vào, ai ai ai là thiên kim nhà giàu, ai ai ai là công tử thiếu gia nhà có tiền, mời những gánh hát kia tới đóng vai phụ, còn có cái gì mà quan huyện xử án, ám thủ sau lưng Vương gia nào đó.

Mọi người đi theo nội dung vở kịch, làm việc trước, sau đó mới lấy được thân phận, ngay sau đó xử án giải oan cho dân.

Nói câu khó nghe, Cố Cẩm Niên xuất thân biên kịch, tự hắn cũng có thể viết ra không ít kịch bản.

Về phần có khán giả hay không, Cố Cẩm Niên căn bản không nghĩ tới.

Không có lý do gì khác.

Thứ nhất, hạng mục giải trí ở cổ đại rất ít, ngoại trừ uống rượu và nghe hát thì còn có thể có thú vui gì?

Đi ra ngoài một chuyến, trèo non lội suối không nói, ngộ nhỡ không cẩn thận gặp phải độc xà dã thú gì đó, xui xẻo hơn, vận khí đen đủi gặp phải thổ phỉ cường đạo, người cũng không còn.

Thứ hai, vấn đề giới nghiêm cấm đi lại ban đêm, giới nghiêm ở vương triều Đại Hạ không tính là đặc biệt nghiêm trọng, giờ Hợi giới nghiêm, cho đến giờ sửu năm khắc bỏ lệnh giải cấm.

Mặc dù nói thời gian cũng dài, nhưng đối với dân chúng kinh đô Đại Hạ mà nói, vẫn có chút không sảng khoái lắm.

Mọi người uống rượu khoái chí, vừa mới bắt đầu đến đoạn hào hứng, kết quả cấm đi lại ban đêm, chỉ có thể trở về nhà.

Ai sẽ có tâm trạng tốt?

Nhưng Cố Cẩm Niên thỉnh cầu một tấm lệnh bài giải cấm thì không khó, dù sao hạn chế ở trong một khu vực, vấn đề sẽ không quá lớn.

Kể từ đó mà nói, không có vấn đề gì lớn, đương nhiên cũng phải loại bỏ mọi hành động trái luật, chỉ thuần túy chơi trò chơi.

Còn về trung tâm tiêu dùng cao cấp cỡ lớn, đây cũng là một điểm sáng.

Một vài cửa hiệu tơ lụa, còn có một số mỹ tửu thượng đẳng, cùng một số đồ sứ vân vân, toàn bộ làm ra, để thương hội nổi danh trong thiên hạ đấu giá vào sân, điều này thuần túy là vì tăng giá trị của thương hội.

Dù sao đối với lão bách tính bình thường mà nói, mua không nổi chẳng lẽ nhìn thôi cũng không được sao?

Cho dù không dám nhìn, nhưng trong đáy lòng cũng sẽ gieo xuống một cảm giác cao cấp.

Kể từ đó, thương hội sẽ có thể mở ra thị trường một cách nhanh chóng.

Có lưu lượng khách rồi, cửa hàng cũng có thể kiếm tiền, người đến người đi, một vài tin tức tình báo cũng nổi lên, tiểu nhị ở bên trong cẩn thận nghe toàn bộ, nói cái gì, có mấy lời có tác dụng hay không, các nơi trong thiên hạ, phàm là tin tức ngươi cảm thấy có chút tác dụng.

Toàn bộ ghi vào sổ cho ta, sau đó người có chuyên môn tập hợp lại rồi đưa đến hoàng cung, người đọc sách và thái giám tới phân loại.

Nói trắng ra là cảm giác xem thứ này hữu dụng hay vô dụng, hữu dụng, vậy để bọn thái giám đi điều tra một lần, vô dụng thì để qua một bên.

Ba thẩm ba phê, cuối cùng lưu lại hồ sơ, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Cứ như vậy, năng lực tình báo giải quyết tốt đẹp, chẳng những không cần tốn một lượng bạc, mà còn có thể kiếm lời lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận