Đại Hạ Văn Thánh

Chương 256 Phù La sứ thần, nhục nhã Đại Hạ? Nhanh đến Đại Hạ thư viện truyền ngoại tôn của trẫm đến! (2)

"Công chúa điện hạ nói đến là người gần đây danh tiếng cực thịnh Cố Cẩm Niên sao?"

Tam hoàng tử của Thần La mở miệng, trực tiếp hỏi.

"Ân."

Phù Tang Thập công chúa nhàn nhạt trả lời, từ xe kéo ngọc ở trong truyền đến thanh âm.

"A, công chúa điện hạ có chút quá lo lắng, Cố Cẩm Niên này, bản hoàng tử cũng không cho là hắn có tuyệt thế đại tài gì."

Tam hoàng tử của Thần La cười cười.

Xem thường.

Mà những người còn lại cũng nhao nhao mở miệng.

"Lời Tam hoàng tử nói, đích thực không sai."

"Cái tên Cố Cẩm Niên này, ta thật ra có chút hiểu rõ, hắn là tôn nhi của Trấn Quốc Công, tuổi nhỏ hoàn khố vô cùng, làm việc ngang ngược càn rỡ, nếu không phải thế tử chi vị, bất quá cũng chỉ là chúng sinh thôi."

"Nhưng mà, từ sau khi hắn rơi xuống nước, Cố Cẩm Niên đã không thể kiểm soát, đột nhiên viết ra danh thi, sau đó lấy thiên cổ văn chương, lại viết trấn quốc thơ, thiên cổ thơ, vì dân giải oan."

"Nếu như đổi bất kỳ người nào, mỗ nhất định sẽ ngưỡng mộ, nhưng là tên Cố Cẩm Niên này, mỗ cảm thấy buồn nôn."

Có người lên tiếng, bình phẩm Cố Cẩm Niên.

Lời này nói ra, lập tức dẫn tới đám người hiếu kì.

"Cớ gì nói ra lời ấy?"

"Đây là ý gì?"

Mấy người hết sức tò mò, không rõ ý tứ những lời này của hắn là cái gì.

Đối với Cố Cẩm Niên, kỳ thật đám người đang ngồi hoặc nhiều hoặc ít vẫn là có ấn tượng, thiên cổ văn chương, trấn quốc thơ, thiên cổ chi thơ, vì dân giải oan, những chuyện này, là việc bọn hắn tha thiết ước mơ muốn làm được.

Nhưng bọn hắn đời này khó mà hoàn thành một trong những việc đó, bây giờ Cố Cẩm Niên hoành không xuất thế, để bọn hắn rung động, lại phát ra ghen ghét từ nội tâm.

Bây giờ nghe được có người công kích Cố Cẩm Niên, mặt ngoài bọn hắn rất hiếu kì, trong lòng thì là cực kỳ sảng khoái.

"Chư vị ngẫm lại."

"Một võ tướng thế gia, có thể nuôi dưỡng được người đọc sách sao?"

"Cho dù là mời Đại Nho thân truyền, thì tính sao?"

"Còn nữa, văn chương thi từ, cần có lịch duyệt mới có thể viết, xin hỏi chư vị một câu, từ xưa đến nay thiên cổ văn chương, thiên cổ thi từ, cái nào không phải danh gia xuất ra?"

"Nhìn nhìn lại tuổi bọn họ, đều đã tới sáu mươi mới có thể viết ra, nhìn chung lịch sử, đích thực cũng người có kinh động như gặp thiên nhân, nhưng thường thường đều là phù dung sớm nở tối tàn, một bài thơ danh lưu thiên cổ."

"Mà Cố Cẩm Niên thì sao? Đã là thiên cổ văn chương, lại là thiên cổ thi từ? Hắn năm nay mười sáu, một mực ở trong kinh đô quốc công phủ, thể nghiệm qua dân gian khó khăn sao?"

"Lại hiểu được đạo lý gì?"

Hắn mở miệng, chậm rãi lên tiếng, bày tỏ đạo lý lần này.

Quả nhiên, thốt ra lời này, đám người nhao nhao gật đầu tán thưởng, cho dù là Tam hoàng tử cũng không khỏi gật đầu.

Tán thành lời nói này.

"Không đúng, dựa theo ý tứ của huynh đài, Cố Cẩm Niên chỗ lấy văn chương, không phải là của mình? Vậy vì sao có dị tượng?"

"Dị tượng mà nói, là thiên địa tán thành, đã là thiên địa tán thành, vậy liền không tồn tại việc làm giả a."

Có người đưa ra chất vấn, mặc dù nếu là kết quả này hắn hết sức vui vẻ, nhưng vẫn phải xuất ra chứng cứ, nếu không toàn bộ đều dựa vào suy đoán cá nhân, có vẻ hơi lừa mình dối người.

Hoàn toàn chính xác, đám người cũng hết sức tò mò, nhìn qua đối phương.

"A, nếu như là mấy tháng trước, ta tuyệt đối sẽ không có loại suy nghĩ này."

"Nhưng chư vị chẳng lẽ quên, một tháng trước, thiên mệnh hiển thế sao?"

"Như lời huynh đài vừa nói, dị tượng cần thiên ý tán thành, nhưng đoạn thời gian trước, Trấn Quốc Công thu được một đạo thiên mệnh."

"Thiên mệnh này đến cùng có tác dụng gì, chúng ta cũng không biết, nhưng có hay không một loại khả năng, thiên mệnh có thể ảnh hưởng thiên tượng?"

"Hơn nữa, còn có một điểm, Cố Cẩm Niên lần thứ nhất dẫn tới thiên tượng kinh khủng là lúc nào? Là lấy viết văn, lúc kia ai tại?"

Hắn lên tiếng nói, đối với lý luận của mình lộ ra sự tự tin vô cùng.

Đám người suy tư, rất nhanh cho ra đáp án.

"Tô Văn Cảnh."

"Lúc ấy Tô Văn Cảnh ở đó."

Mấy người vô ý thức trả lời.

Hắn mỉm cười, cũng không có nói thêm cái gì.

Giờ khắc này, đám người có chút bừng tỉnh đại ngộ.

"Ta đã hiểu, Trấn Quốc Công có được thiên mệnh, Tô Văn Cảnh cũng thu hoạch được thiên mệnh, bọn hắn đây là muốn tạo thần."

"Nếu như vậy mà nói, thật có khả năng, dù sao chúng ta cũng không biết thiên mệnh đến cùng có tác dụng gì."

"Nhưng vì cái gì chọn Cố Cẩm Niên a?"

"Đúng vậy a, Đại Hạ tài tử cũng không ít, vì sao không tuyển chọn những người khác, như là truyền thánh công hậu đại?"

Đám người dần dần minh ngộ, chỉ bất quá có chút hiếu kỳ là vì sao lại lựa chọn Cố Cẩm Niên.

Lời này nói ra, Tam hoàng tử không khỏi mở miệng.

"Lựa chọn những người khác, ngược lại sẽ dẫn tới càng nhiều nghi kỵ, nhưng lựa chọn Cố Cẩm Niên thì không giống."

"Hắn tại phương diện Nho đạo không có chút thành tích nào, đột nhiên nhất phi trùng thiên, mặc dù ban đầu khiến cho người ta không thể tin, nhưng chủ yếu hơn chính là rung động."

"Cho dù có người nghi hoặc, như vậy trước tiên cũng sẽ hỏi thăm đến vấn đề này, cho rằng Đại Hạ tài tử nhiều như vậy, không cần thiết lựa chọn Cố Cẩm Niên."

"Đây là tính toán."

"Hơn nữa, còn có một điểm ta nghĩ chư vị quên đi, cữu cữu của Cố Cẩm Niên, là Đại Hạ Hoàng đế."

"Hắn đến vị bất chính, thụ thế nhân chất vấn, lúc trước tàn sát không ít học sinh Nho đạo, biết rõ dân gian người đọc sách đối với hắn có lời oán giận, cho nên hắn nhất định phải chế tạo ra một người đọc sách."

"Một tuyệt thế đại tài, để chứng minh dưới sự thống trị của hắn, thiên mệnh tán thành hắn, chỉ có điều người này không thể là người khác, nhất định phải là người của hoàng thất."

"Thái tử, Thái tôn đều không được, như thế càng rước lấy nhiều tranh luận, còn nữa bọn hắn phải thừa kế hoàng vị, cho nên cũng không thể đi Nho đạo."

"Như vậy càng nghĩ, Cố Cẩm Niên vừa vặn thích hợp."

"Kể từ đó, hoàng thất, Đại Hạ thư viện, Trấn Quốc Công, trên cơ bản nắm giữ tất cả thiên mệnh, muốn tạo nên dị tượng dạng này, có thể sẽ không quá khó khăn."

Tam hoàng tử cũng phân tích, hơn nữa đạo lý rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận