Đại Hạ Văn Thánh

Chương 775 Chẳng lẽ ngày mai khai chiến, Cố Cẩm Niên hắn có thể triệu hồi ra sao băng, đập chết mười vạn thiết kỵ?(4)

Lúc này.

Mọi người ồ lên, ngay cả tướng sĩ cũng không khỏi kinh ngạc một đám.

Đây chính là nhi tử của Ninh Vương đấy.

Ninh Vương đích thân đến đây, nói thật, mặc dù không cho mặt mũi, nhưng cũng không đến mức chém đầu tại hiện trường chứ?

Ngay cả Cố Cẩm Niên cũng không khỏi chậc lưỡi trong lòng.

Lão gia tử nhà mình thật sự tàn nhẫn, hơn nữa làm việc quyết đoán, không chừa lại bất kỳ con đường sống nào.

Mà dưới thành, Ninh Vương thấy một màn như vậy, sắc mặt nháy mắt âm trầm xuống.

Đứa con trai ruột chết ngay trước mặt mình, mặc kệ là ai đều không thể bình tĩnh nổi, nhưng ông ta không phẫn nộ như mọi người dự đoán, Ninh Vương sắc mặt thay đổi thật, nhưng lại không có cảm xúc quá lớn .

Chuyện này có chút cổ quái.

Nghe đồn, Ninh Vương cực kỳ sủng ái chiều chuộng hai nhi tử của mình, nhưng hiện tại biểu hiện này có vẻ khác lạ.

Ý vị sâu xa.

“Cố Nguyên.”

“Chiến sự Tây Bắc kết thúc, bản vương nhất định sẽ tự mình tới Kinh đô.”

Ninh Vương hít sâu một hơi, ông ta nhìn Cố Nguyên, phát ra tiếng rống giận.

Mà trên thành.

Cố lão gia tử không sợ, ông ấy tiến lên trước một bước, thanh âm cũng khiến người đinh tai nhức óc.

“Dám hành thích tôn nhi ta, đây là kết cục.”

“Trong thiên hạ này nếu kẻ nào dám hành thích tôn nhi ta, chỉ cần lão phu chưa chết, chân trời góc biển, lão phu đều sẽ khiến hắn ta chết không có chỗ chôn.”

Cố lão gia tử cực kỳ khí phách.

Ông ấy cố ý không giết chết Lý lãnh Tâm từ trước, mà đợi đến khi Ninh Vương đến chuộc người, mới giết ngay trước mặt ông ta.

Không phải không cho Ninh Vương mặt mũi.

Mà là nói cho người trong thiên hạ, đường đường Ninh Vương của Đại Hạ, ông ấy cũng sẽ không nể tình, kẻ nào dám động vào Cố Cẩm Niên, ông sẽ liều mạng với kẻ đó, không giết Lý Lãnh Tâm, có phải sau này a miêu a cẩu nào cũng có thể đắc tội với Cố Cẩm Niên đúng không?

Cố lão gia tử biết rõ ràng, nếu Thiên mệnh chi tranh bắt đầu, Cố Cẩm Niên sẽ bị rất nhiều người nhằm vào, dương mưu âm mưu đều có.

Nhưng ông ấy mặc kệ chuyện phía sau, ít nhất hiện tại phải làm rõ ràng một việc, kẻ nào tìm Cố Cẩm Niên gây phiền toái, chính là đối địch cùng Cố gia, hãy chuẩn bị sẵn cái chết đi.

Không sợ chết, cứ nhào tới.

Nghe thấy lời nói của Cố Nguyên.

Ninh Vương không nói gì thêm, ông ta xoay người rời đi, quay về vương phủ.

Hành động như vâỵ càng hiện vẻ ý vị sâu xa.

Cố Cẩm Niên im lặng nhìn mọi thứ xảy ra.

Nói thật, vốn tưởng rằng Ninh Vương đến thì sẽ là một hồi thị phi, không ngờ rằng con trai ruột chết ở trước mặt nhưng Ninh Vương vẫn không có bất kỳ biến hóa gì.

Cũng không biết là tâm tính hắn vậy hay là Ninh Vương căn bản không quan tâm đến đứa con trai này của mình nữa.

Nhưng mặc kệ như thế nào, Ninh Vương đã đi rồi.

Mà Cố gia cũng có nhiều hơn một kẻ địch .

Theo Ninh Vương rời đi, vẻ mặt Cố lão gia tử vẫn bình tĩnh, rồi sau đó nhìn Cố Cẩm Niên nói.

“Sứ thần của Đại Kim đã đi Kinh đô, tính toán báo lại việc nghị hoà lần này cho bệ hạ.”

“Biên cảnh sắp phải khai chiến, Cẩm Niên, con nên trở về sớm đi.”

Lão gia tử mở miệng.

Bảo Cố Cẩm Niên rời đi trước.

Ông biết cuộc chiến biên cảnh tất nhiên sẽ nổ ra.

Cho nên ông hi vọng Cố Cẩm Niên rời đi sớm một chút, quay về Kinh đô đợi tin tức.

Chỉ là, đối mặt với lão gia tử, Cố Cẩm Niên lắc đầu.

“Gia gia.”

“Tôn nhi định sau khi khai chiến mới rời đi.”

“Con không hi vọng người khác nói tôn nhi của ngài nên được đối xử đặc biệt”

“Tuy không thể cầm thương ra trận, nhưng trong cơ thể tôn nhi cũng chảy xuôi dòng máu của Cố gia .”

Cố Cẩm Niên nói.

Trước khi đi đến Lăng Viên, Cố Cẩm Niên cũng định nghị hòa kết thúc thì sẽ rời đi, mặc kệ kết quả như thế nào.

Nhưng hiện tại, hắn muốn ở lại, ít nhất chờ đến trận chiến đầu tiên kết thúc mới rời đi.

Tướng sĩ Đại Hạ tắm máu chiến đấu hăng hái, mình lại được người khác bảo vệ rời đi, chuyện này không phải khiến người chê cười? Ném đi thể diện của Cố gia sao?

Nghe được lời này.

Cố lão gia tử thực sự vui mừng.

“Tốt.”

“Chu Quỳ, trong khoảng thời gian này ngươi hãy ở cạnh thế tử, Cẩm Niên có bất cứ nhu cầu gì thì cứ tìm hắn là được, gia gia có việc phải làm gấp, không ở cùng con được.”

Cố lão gia tử nói, ông sai một tùy tướng đi theo Cố Cẩm Niên cũng tiện thể chăm sóc hắn.

“Vâng, gia gia cứ bận việc đi.”

Sắp phải khai chiến, lão gia tử phải xử lý rất nhiều chuyện, trong lòng hắn rõ ràng, đương nhiên sẽ không đi quấy rầy ông.

Đợi Cố lão gia tử đi rồi.

Chu Quỳ cũng lập tức đi lên trước, trông hắn tầm 30 tuổi, dáng vẻ cao lớn thô kệch, trên người mặc chiến giáp, mặc dù nắng hè chói chang nhưng cũng không cởi chiến giáp ra.

“Mạt tướng gặp qua Thế tử điện hạ.”

“Thế tử điện hạ, mạt tướng vẫn luôn nghe được sự tích của ngài, tự đáy lòng rất bội phục ngài.”

Chu Quỳ vừa đến đã tràn đầy tươi cười.

“Tướng quân đã khách khí rồi.”

Cố Cẩm Niên chắp tay làm lễ nói.

“Thế tử điện hạ, để mạt tướng sắp xếp chỗ ở cho ngài bây giờ.”

Chu quỳ nói, muốn chuẩn bị chỗ ở cho Cố Cẩm Niên.

“Không cần, cứ ở trong đại doanh là được, giống như mọi người thôi.”

Cố Cẩm Niên cố ý dặn dò một câu, hắn không muốn làm quá phức tạp lên, như bình thường là được.

“Thế tử điện hạ, chuyện này... Có chút không ổn ạ ”

Chu Quỳ trả lời, thần sắc hơi đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận